Chương 47: Bất Ngờ (1)

Lúc này, Hoàng Dung đang đi đến với khuôn mặt bình tĩnh, cao quý như một vị tiên nữ giáng trần, nhưng bộ đồ nàng đang mặc thì trái ngược hoàn toàn.

Dù đây nhìn sơ qua cũng chỉ là một bộ đồ khá bình thường đối với nữ hiệp khách, tuy nhiên nếu nhìn kĩ càng thì sẽ thấy nhiều điểm vô cùng khác biệt. Bởi trên phần ngực của nàng, có thể nhìn rõ 2 cắp đầṳ ѵú đỏ hồng đang để lộ ra ngoài, cùng với phần bên dưới bị xé ra một vết lớn, và cứ mỗi lần Hoàng Dung bước tới, nơi bí ẩn của nàng lại thoáng lộ ra.

Bây giờ cũng chỉ mới 5 giờ sáng, đang là thời điểm khá yên ắng, bởi trên Đào Hoa đảo thì 6 giờ mới đến giờ sinh hoạt buổi sáng nhưng Hoàng Dung vẫn cất tiếng nói, dù nó khá nhỏ:

- Mau ra đây, ta biết ngươi ở chỗ này...

Vừa dứt lời, một thân ảnh cao ráo, tuấn tú liền xuất hiện trước mắt nàng. Hoàng Dung nhìn thấy có chút si mê, nhưng nàng cũng nhanh chóng bình tĩnh lại. Nàng cũng chỉ quát nhẹ một tiếng mà không có động thủ dù bị tên nam nhân này nhìn thấy bản thân nàng đang mặc bộ đồ như vậy.

Và tất nhiên, tên nam nhân trước mắt nàng không ai khác chính là Lăng Thần rồi.

Thấy thái độ của Hoàng Dung, Lăng Thần cũng không có tỏ ý khó chịu nào cả. Hắn liền nhìn vào chỗ giữa hai chân nàng mà vô sỉ nói:

- Hắc hắc, có vẻ nàng đã có quyết định rồi nhỉ, còn ngoan ngoãn làm theo những lời ta nói nữa, không tệ, không tệ,...

Hoàng Dung dù sớm đã có chuẩn bị tinh thần nhưng nghe được những lời nói của Lăng Thần thì cũng có chút run lên, khuôn mặt thoáng đỏ ửng như quả cà chua trông vô cùng kiều diễm, bất quá nàng liền nhanh kiềm chế lại mà nói:

- Da^ʍ tặc, chớ có làm càng...

- Hắc hắc, đã tới còn không dám thừa nhận sao, chắc là phải để ta dạy lại cho nàng thế nào là gia pháp rồi hắc hắc...

Nói rồi, Lăng Thần liền lướt tới chỗ Hoàng Dung đang đứng, tay hắn nhắm tới phần ngực đang được thả rông của Hoàng Dung, mà tốc độ của hắn cũng không quá nhanh nên Hoàng Dung kịp phản ứng mà né ra một bên.

- Da^ʍ tặc, ngươi dám có ý đồ xấu với ta sao,...

Hoàng Dung hét một tiếng rồi bắt đầu ra tay đánh trả, nhưng cú đánh của nàng không có dùng chút nội lực nào cả, vì vậy khi đánh lên người Lăng Thần thì cũng không có khiến hắn đau, ngược lại còn giống như đánh yêu ấy chứ.

Lăng Thần biết Hoàng Dung nói đánh cũng chỉ là giả dối mà thôi, một cao thủ bụi hoa như hắn làm sao không đoán được động tác lúc này của Hoàng Dung là đang câu dẫn hắn chứ.

Chỉ thấy, cúc áo phía trên của Hoàng Dung không biết là do vô tình hay cố tình mà đã mất đi, để lộ bầu ngực to tròn ngay trước mắt hắn một cách vô cùng dâʍ đãиɠ, thậm chí còn có hương thơm mùi sữa kết hợp với hương thơm cơ thể xông thẳng vào mũi hắn.

Sau vài lần cọ xát "đánh nhau" như vậy, không biết có phải do Hoàng Dung cố ý sắp đặt không mà nàng bắt đầu để lộ ngực rõ ràng hơn hoặc thậm chí là cả nơi riêng tư đang chứa lệnh bài cho Lăng Thần xem, nhưng mỗi lần hắn muốn thử chạm vào thì nàng lại cố ý né ra để trêu chọc hắn, không cho hắn toại nguyện.

Không muốn đùa nghịch nữa, Lăng Thần liền nghiêm túc bắt lấy một tay Hoàng Dung mà kéo lại gần mình. Hiểu rõ ý của hắn, Hoàng Dung cũng không né tránh mà để hắn tự do làm lấy.



- Hắc hắc, nếu Dung nhi lựa chọn đi ra đây với lệnh bài ở trong tiểu huyệt thì có lẽ là muốn cầu hoan với ta rồi đúng không...

Lăng Thần không thể chịu được nữa mà thăm dò, hắn hiện đang rất muốn đè nàng xuống mà làm một trận. Dù đã khám phá sạch cơ thể Hoàng Dung nhưng sức hút của nàng đối với hắn vẫn là quá lớn.

Mọi chuyện đã lộ, dù sớm đã suy nghĩ tất cả mọi chuyện nhưng Hoàng Dung vẫn có chút do dự, bởi nếu nàng đồng ý thì có nghĩa là nàng đã phản bội phu quân cũng nữ nhi, nhưng chợt nhớ tới khoảng thời gian sinh hoạt cùng Lăng Thần thì trong nội tâm Hoàng Dung lại cực kỳ thèm khát. Nàng thẹn thùng nói:

- Ân, ta đồng ý làm chuyện vợ chồng với ngươi nhưng ta có vài điều kiện...

" Hắc hắc, điều kiện sao. Sớm muộn gì nàng cũng sẽ quy phục ta mà thôi, với cả cho dù thế nào thì mọi chuyện hôm nay ta cũng đã tính sẵn cả rồi." Lăng Thần thầm nghĩ rồi gật đầu.

- Thứ nhất, không được để cho bất kỳ ai biết được quan hệ giữa hai chúng ta. Thứ hai, ta muốn đứa con của ta sau này mang họ Quách, không phải họ Lăng. Còn vài điều kiện nữa thì sau này hẵng nói...

Hoàng Dung nghiêm túc nói.

- Hắc hắc, được thôi.

Còn tưởng điều kiện gì chứ điều này thì đơn giản thôi, mà Lăng Thần còn có nhiều dự tính nữa cơ, có khi sau này dù Hoàng Dung có ở trước mặt mọi người công khai quan hệ hai người thì cũng không ai dám nói gì ấy chứ. Bởi Lăng Thần đang là người mạnh nhất trong thế giới này, chỉ sau thiên đạo mà thôi.

Lăng Thần không nhịn được nữa mà ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Hoàng Dung, nhẹ nhàng vuốt ve bầu ngực của nàng, hắn có thể ngửi thấy mùi hương cơ thể cùng mũi sữa của nàng,... Hoàng Dung bị Lăng Thần thoáng kí©h thí©ɧ cũng dần thở dốc, mặt lại càng đỏ hơn, dục hỏa ẩn kín cũng dần bốc lên.

Nhưng Lăng Thần liền nhanh chóng thả Hoàng Dung ra, sau đó lại chỗ thân cây mà tựa lưng vào đó, ánh mắt có chút vô sỉ nhìn vào nàng mà nói:

- Nếu đã đồng ý trở thành nữ nhân của ta thì nàng mau cho ta xem lệnh bài dưới váy đi nào...

Hoàng Dung trở nên mất tự nhiên, chần chờ nhìn xung quanh.

Lăng Thần hiểu nỗi băng khoăng của Hoàng Dung, dùng mị hoặc nói:

- Dung nhi yên tâm, tại thời điểm này vẫn chưa có ai thức giấc đâu. Ta ở giờ này toàn đi nấu ăn cho bọn hắn chứ có ai giúp ta đâu hắc hắc...

Dưới thôi miên của Lăng Thần, Hoàng Dung thoáng tin tưởng mà ngượng ngùng dùng hai tay đem làn váy kéo lên.

- Thật đẹp a...

Lăng Thần cảm thán một câu.



Chỉ thấy hai cặp đùi nàng đang cố ép chặt lấy phần ngọc bội đang lộ ra ngoài, mà Hoàng Dung đã sớm động tình bởi vì Lăng Thần trêu chọc cùng nhớ lại khoảng thời gian sống dâʍ đãиɠ này. Tuy rằng khá vất vả để không để lệnh bài rớt ra nhưng Hoàng Dung ngoài mặt vẫn không biểu lộ gì cả, nhưng ở phía dưới, dâʍ ŧᏂủy̠ đã chảy dài tới dưới chân nàng. Thậm chí ở dưới đất còn có một bãi nước đây.

Lăng Thần khá chắc chắn, cho dù có hắn tác động thì Hoàng Dung cũng không có thể phác tác nhanh như vậy, đặc biệt là khi còn đang ở ngoài trời. Vậy đáp án cũng chỉ có thể là thể chất của nàng mà thôi.

Nội mị thể chất chính là tuyệt đỉnh song tu thể chất, càng làm nhiều thể chất không những không yếu đi mà còn trở nên mạnh mẽ, những suy nghĩ dâʍ đãиɠ, những thứ nhạy cảm cùng khao khát tìиɧ ɖu͙© cũng sẽ vì đó mà nhanh chóng bộc lộ ra ngoài. Vì vậy Hoàng Dung mới thỏa hiệp với hắn như vậy. Nhưng cô nàng lại không biết gì cả hắc hắc...

- Dung nhi, mau đi đến lại đây cho ta nhìn một chút nào.

Lăng Thần thúc giục.

Hoàng Dung nghe thấy lời nói thì thoáng có chút ngại ngùng và lẫn cả cảm giác thích thú, nàng không có quá kháng cự mà xách cao váy đi tới chỗ Lăng Thần. Cứ mỗi bước đi, lại có một ít âm tinh chảy xuống trông cực kỳ dâʍ đãиɠ.

Chỉ chốc lát sau, Hoàng Dung đi đến trước mặt Lăng Thần, nơi riêng tư trực tiếp bại lộ tại trước mắt hắn. Hoàng Dung xấu hổ nhắm mắt lại.

Phốc!!!

Lăng Thần liền đem lệnh bài đang chứa đầy âm tinh của Hoàng Dung ra khỏi tiểu huyệt của nàng rồi đưa tứi gần miệng Hoàng Dung nói, ánh mắt hắn lúc này có chút gian xảo cùng chờ mong.

- Mau đem toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nàng nuốt vào a, nhớ là chỉ liếʍ thôi đấy...

Hoàng Dung bất đắc dĩ mở mắt, vươn cái lưỡi thơm tho miễn cưỡng liếʍ liếʍ lệnh bài đang dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chính mình, và hai tay nàng vẫn đang giơ cao phần váy để lộ nơi riêng tư.

Bỗng, một thanh âm vang lên từ đằng sau Hoàng Dung khiến nàng vô cùng bất ngờ...

- Mẫu thân...

Quách Phù từ bên trong phủ đi ra, thấy Hoàng Dung đang giơ cao váy trước mặt Lăng Thần, và Hoàng Dung đang liếʍ láp một lệnh bài trên tay Lăng Thần. Dù đã biết trước tình huống nhưng thấy cảnh như thế thì một nữ nhân như nàng làm sao không ngại chứ. Bất quá, vì Lăng Thần yêu cầu nàng vẫn hét lên:

- Da^ʍ tặc, ngươi đối với ta nương làm cái gì?

Hoàng Dung cũng bất ngờ nhìn sang, chỉ thấy Quách Phù đang nhìn Lăng Thần với ánh mắt tràn đầy sát ý.

Quả thật hiện thì Hoàng Dung đã rất hoảng loạn, nếu không thì nàng có thể dễ dàng nhận ra trong ánh mắt Quách Phù có chút ghen tỵ cùng với thèm khát.

---Hết chương 47: .---