Chương 7: Ăn Lý Mạc Sầu

Lý Mạc Sầu bị Lăng Thần sờ soạn, kí©h thí©ɧ đủ trò mà trở nên vô lực, mềm mại dựa vào cơ thể hắn mà rêи ɾỉ.

Mà Lăng Thần ngón tay khi sờ phần dưới của nàng thì cảm thấy nó thật nhỏ, nềm mại, nóng rực. Có một chút chất lỏng nhờn nhợt, ẩm ướt đang từ trong tiết ra.

Rất nóng, rất đính và thực trơn!

Khi hắn liếʍ lấy phần âm thủy của nàng trên ngón tay mình thì cảm thấy thật ngọt, thật thơm.

Chất dịch đối với hắn như thể là một loại thuốc tình dịch vậy, càng thưởng thức nó, Lăng Thần đυ.c hỏa càng trở nên mãnh liệt.

Hắn liền nhẹ nhàng đè nàng nằm xuống. Còn mặt hắn thì từ từ lướt qua bầu ngực, qua phần bụng trắng nõn của nàng mà đi xuống dưới.

Đó có chút ngại ngang nên Lý Mạc Sầu hai chân khép chặt lại, nhưng đối với dục hỏa đã lên Lăng Thần thì chút sức lực ấy của nàng căn bản không phải vấn đề lớn.

Khi hắn lấy tay đẩy cặp tuyết đùi ấy ra thì nhìn thấy Lý Mạc Sầu nơi thần bí nhất, cũng là nơi thánh khiến nhất của nàng.

- Ưm, đừng nhìn... Thϊếp ngại...

Thấy Lăng Thần đang chú tâm nhìn phần dưới của mình, Lý Mạc Sầu cầu xin.

Nhưng âm thanh mang theo tiếng rêи ɾỉ của màng càng làm Lăng Thần càng khó kìm lòng mà bắt đầu hôn lên chỗ bí ẩn của nàng, đầu lưỡi không ngừng và chạm từng nơi, bắt đầu uốn éo tiến vào sâu trong.

- Ưʍ... sướиɠ quá... ưʍ...

Cảm nhận được chiếc lưỡi ẩm ướt cùng với hơi thở nóng bỏng của Lăng Thần không ngừng đi vào sâu bên trong cơ thể mình, cơ thể nàng không ngừng vặn vẹo mà rên lên vui sướиɠ.

Hai cánh tay nàng như có thêm sức lực, nhẹ nhưng ôm lấy đầu hắn mà nhấn mạnh vào trong vùиɠ ҡíи của mình khiến cho đầu lưỡi của Lăng Thần không ngừng và chạm vào chỗ sâu bên trong.

- Ưʍ... mạnh lên... mạnh lên nữa.

Biết được Lý Mạc Sầu đang chuẩn bị cao trào lần nữa, chiếc lưỡi của hắn không ngừng quậy phá bên trong nàng làm Lý Mạc Sầu không thể kìm nén được nữa.

- Ra... ra rồi...

Còn chưa bắt đầu mà Lý Mạc Sầu đã bị Lăng Thần làm cho 2 lần cao trào, nàng hiện tại đã có chút mơ màng, tâm tình chỉ đặt trên Lăng Thần mà quên đi có người đang quan sát hết thảy.



Lục Triển Nguyên hồn ở bên thì chứng kiến hết thảy, hắn không ngờ một cái lạnh lùng, sát phạt mạnh mẽ như Lý Mạc Sầu cuối cùng có ngày lại như thế này. Mà đáng nói hơn nàng lại chính là người mà hắn từng yêu.

Nếu thật còn sống thì hắn đã chết vì tức điên lên rồi nhưng với vật phẩm mà Lăng Thần mua, hắn muốn chết là rất khó trừ khi Lăng Thần muốn.

Lăng Thần cự long sớm đã ngửng dậy, mà tay hắn thì dựng một chân của Lý Mạc Sầu lên, đưa cự lòng nóng bỏng lại gần âʍ đa͙σ của nàng.

- Mạc Sầu, huynh vào nhé.

Lăng Thần ghé miệng vào tai của nàng mà hỏi nhẹ. Lý Mạc Sầu vốn đang u mê trong tình đυ.c, đâu còn phân biệt được gì nữa, nghe được lời của Lăng Thần nàng cũng chỉ "Ừm" một tiếng.

Lăng Thần mỉm cười, Lý Mạc Sầu có vẻ đã hoàn toàn quý phục hắn. Hắn cơ thể éo xuống, cự long bắt đầu cùng nàng mật huyệt kết hợp lại với nhau.

Dù trước đó Lăng Thần kí©h thí©ɧ khiến nàng mật huyệt có phần trơn láng hơn nhưng thân là xử nữ, đau đớn là vẫn có. Dù cho Lý Mạc Sầu lại chính là người luyện võ, nhưng nàng vẫn cảm thấy đâu đớn khi bị phá thân.

- Ưm đâu quá... phu quân... ta đau...

Lăng Thần nhìn đau đớn Lý Mạc Sầu liền cảm thấy có chút mềm lòng, nhưng vì để nàng đạt được kɧoáı ©ảʍ lớn nhất hắn vẫn tiếp tục đưa cả cự long vào chỗ sâu nhất trong huyệt đạo của nàng.

- Ưʍ...a...

Càng vào sâu trong, tiểu huyệt của Lý Mạc Sầu không ngừng co bóp khiến cho Lăng Thần cảm thấy cực kì thống khoái. Hai tay hắn bắt đầu nắm lên phần eo thon mượt, mềm mại của nàng mà bắt đầu mạnh bạo.

- Ưʍ... thật... to.. cứng quá... đυ.ng tới... phần trong!... Ưʍ...

Một hồi sau, Lý Mạc Sầu quên đi cảm giác đau ban đầu mà bắt đầu thích thú cùng với sướиɠ không tả nổi. Lăng Thần cảm thấy nàng tiểu huyệt không ngừng co rút lại mà hút lấy côn ŧᏂịŧ hắn như thể một con sứa vậy, thật mềm mại và thoải mái.

Còn bản thân Lý Mạc Sầu thì không ngừng uốn éo cơ thể để phối hợp đưa côn ŧᏂịŧ hắn vào phần sâu nhất cơ thể nàng.

Phập phập phập!!!!

Âm thanh va chạm không ngừng vang lên.

Lăng Thần liên tục rút ra một nửa rồi mạnh mẽ đâm sâu vào trong hoa tâm rồi lại rút ra đưa vào một cách nhịp nhàng khiến cho phần bụng Lý Mạc Sầu không ngừng biến dị.

- Mạc Sầu... nàng thân thể... quả thực... là cái cực phẩm a!...



Lăng Thần lời nói ngắt quãng, không phải vì hắn mệt mỏi mà là do hắn quá phấn khích, sung sướиɠ, không thể nói bình thường được.

Hai tay hắn lúc này liền bắt đầu mò lên trên hai bầu ngực trắng trẻo của nàng mà bóp, rồi dần dần chuyển sang kí©h thí©ɧ phần nhũ hoa đang cương cứng của nàng.

- Ô...a... thϊếp sướиɠ...ô...

Tiếng rêи ɾỉ của Lý Mạc Sầu càng khiến cho Lăng Thần dục hỏa tăng cao, phần hông của hắn không ngừng nhấp nhố, mà côn ŧᏂịŧ thì mãnh liệt đêm vào âʍ đa͙σ đang rỉ nước của nàng.

- Ô... Thϊếp ra...ô...a

- Cùng ra...với ta...

Lăng Thần cảm thấy bản thân cũng sắp ra, liền rút côn ŧᏂịŧ ra hơn một nửa. Lý Mạc Sầu còn chưa hiểu vì sao thì côn ŧᏂịŧ hắn lập tức đâm thẳng vào sâu trong cùng hoa tâm của nàng.

Bị bất ngờ tấn công, như một tia sét giật qua, Lý Mạc Sầu cảm thấy đầu óc của mình dần trở nên vô thức, cả cơ thể liền không thể động đậy chỉ có thể nghe theo Lăng Thần bày bố, mà phần sâu trong bụng nàng lại có cảm giác phun trào mạnh mẽ.

Lăng Thần biết nàng muốn ra, liền nhè nhẹ rút côn ŧᏂịŧ ra một chút. Chỉ thấy một lượng âm dịch nóng bỏng, nhờn nhợt từ trong cơ thể nàng phun trào một cách mãnh liệt bám lên phần đầu cự long của Lăng Thần.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn cũng phun ra, kết hợp với của nàng bắn ngược vào trong, khiến cho bụng của Lý Mạc Sầu phình to lên. Còn côn ŧᏂịŧ hắn không hề rút ra mà vẫn ở trong cơ thể nàng.

Lục Triển Nguyên bên cạnh cũng đã điên lên, trong miệng hắn không ngừng mắng chửi:

- Ch* chết, ta nguyền rủa các ngươi đôi gian da^ʍ phu phụ...

- Lý Mạc Sầu, ta hận ngươi....

Phải nói là cái sừng mà Lăng Thần cắm lên cho Lục Triển Nguyên là quá lớn. Đúng ra tất cả cũng do Lục Triển Nguyên lựa chọn, nhưng hắn làm sao có thể nói lỗi là do mình chứ.

Lăng Thần nghe được lời của Lục Triển Nguyên cũng chỉ cười ha ha cho qua. Không hề để tâm về kẻ đã chết, một lần nữa hắn ghé sát tai Lý Mạc Sầu mà nói:

- Ta tiếp tục nhé!

- Ừm. - Lý Mạc Sầu trả lời, cái cảm giác lúc ấy khiến cho nàng khó có thể quên được. Mặc dù lúc này dư âm vẫn còn chưa hết nhưng nàng không muốn làm Lăng Thần mất hứng.

Thế là trước ánh mắt điên cuồng của Lục Triển Nguyên, Lăng Thần cùng Lý Mạc Sầu lần nữa lâm vào "đại chiến" không biết bao nhiêu lần. Âm thanh va chạm cùng tiếng kêu không ngừng vang lên trong khu nhà tranh đã mục nát.