Chương 2: Hội nghị

Nghĩ như vậy khiến Tô Thấm thoải mái hơn, cũng gật đầu lại với anh.

Tất cả mọi người có mặt đều phải kí tên giữ bí mật hội nghị.

Tuy không biết hôm nay hội nghị là về cái gì, nhưng những người có mặt ở đây đều hiểu rõ. Đây là hội nghị cơ mật, có lẽ là hạng mục lớn của quốc gia.

Ký tên xong, hiệu trưởng giới thiệu sơ lược những người tham gia hội nghị.

Hiệu trưởng chỉ tay về bên trái cạnh mình, giới thiệu nói: “Đại biểu Quân đội Không quân, Thiếu tướng Giang Ly, Đại tá Phó Cảnh, Thiếu tá Triệu Vĩ Kỳ, Thiếu tá Hà Lệ.

Tô Thấm nghiêm túc nghe hiệu trưởng giới thiệu, mắt không kìm được lại nhìn về phía người đàn ông ban nãy, thầm nghĩ: Hoá ra anh ta tên là Giang Ly, tên cũng đẹp nữa.

Lời vừa nói xong, bốn người liền đứng lên cúi chào.

Bởi vì hội nghị bí mật cho nên bọn họ không mặc quân phục. Tuy nhiên cũng không vì thế mà làm giảm đi khí thế ngút trời của họ.

Thấy tất cả mọi người đều dán mắt lên người bọn họ, Tô Thấm cảm thấy vậy là chuyện này cũng không quá mạo phạm người ta rồi.

Anh thực sự rất đẹp trai. Dáng người cao ráo, trên người tỏa ra khí chất như một cây tùng, lạnh lùng thế nhưng lại không xa cách, ngược lại nhìn rất có hảo cảm, mê hoặc người ta, khiến người ta kìm không được mà muốn đem cởi bỏ sự lạnh lùng này của anh.

Tô Thấm không khỏi đỏ mặt, trong lòng thầm mắng mình, ngay ngắn chỉnh lại thần thái rồi lại đưa mắt nhìn về phía chủ tọa.

Ở đây đều tập trung những người đầu ngành, tình huống này làm Tô Thấm cũng không có tâm tư mà suy nghĩ đến chuyện khác.

“Tiếp đây xin vào vấn đề chính, xin mời đồng chí Thiếu tướng Không quân Giang Ly lên bục phát biểu.”

Giang Ly đứng dậy cúi chào, không cầm giấy nói: “Một ngày nọ, khi đang tuần tra định kỳ, chúng tôi phát hiện một máy bay đang xâm phạm không phận của chúng ta. Đã nhiều lần kêu gọi đối phương trục xuất nhưng họ đều không đáp lại. Chúng tôi đã phát động phòng ngự tấn công để áp giải đối phương nhưng đến nơi lại không phát hiện được gì.”

Giang Ly ngưng lại, thanh âm trầm xuống: “Trên ra-đa lại cho thấy vị trí của phi cơ. Chúng tôi đã bị chơi xỏ."

Tất cả mọi người trầm mặc. Như đã nói, ngồi đây đều là những chuyên gia đầu ngành, đều biết rõ hệ thống hàng không của nước mình có thể xem là hàng đầu thế giới. Vậy mà ngay tại không phận quốc gia lại bị đùa giỡn, giống như có người vào nhà tự dưng tát bạn một cái, nhưng bạn không thể thấy được hắn là ai.

“Quân đội đã kiểm tra toàn bộ các máy bay tham gia hành trình ngày hôm đó. Hệ thống ra-đa không hề bị hư hại, không hề có dấu hiệu xâm nhập, cũng không hề có dấu vết xâm nhập thông tin trong không phận.

Ngữ khí càng trở nên nghiêm trọng, vậy chỉ còn một khả năng: “Điều này cho thấy hệ thống hàng không của họ đã đoạt quyền hệ thống của chúng ta.”

Tất cả mọi người đều hít sâu một hơi.

Đoạt quyền hệ thống!