Chương 19: Sự kết hợp hoàn hảo

Cố Miên vừa nói xong, vô số làn đạn liền phun ra.

“Muốn ôm ấp hôn hít nâng cao cao” “Muốn streamer mang báo tuyết nhỏ đến nhà tui sống” “Muốn tài khoản Tinh Võng của Miên Miên”....

Ngoài dự đoán chính là, thứ được chọn nhiều nhất:

[Muốn cậu ra mắt!!]

Cố Miên: “???”

“Muốn tôi ra mắt?” Cố Miên bối rối: “Ra mắt thế nào, ca hát hả?”

Báo tuyết nhỏ nghe được hai từ ca hát, lỗ tai giật giật, biểu hiện ra vẻ hứng thú. Con ngươi màu xanh xám nhìn chằm chằm vào Cố Miên, một lát sau báo tuyết nhỏ duỗi chân ấn vào trán Cố Miên.

Muốn Cố Miên ca hát cho nó nghe.

Không phải cho người khác, là cho nó.

Cố Miên cầm móng vuốt của nó xuống, hôn một cái, suy nghĩ một chút rồi dung túng nói: “Hôm nay hơi muộn, tôi chuẩn bị một chút, ngày mai hát, được không?”

Người xem đương nhiên đồng ý.

“Thời gian ướp cá hồi đủ rồi.” Cố Miên nhìn đồng hồ, nói: “Bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu nấu.”

Bởi vì là dành cho báo tuyết ăn nên tất cả gia vị đều là vi lượng. Cố Miên đun nóng nồi, đổ dầu ô liu vào, cho cá hồi đã ướp thành từng miếng vào, chiên vàng đều hai mặt, sau đó cho phô mai tan chảy vào, từng miếng cá hồi được bao bọc bởi phô mai.

Tỷ lệ giữa cá hồi và phô mai được cậu nắm bắt rất tốt, lắc nhẹ tay khiến cho cá hồi được bao phủ bởi phô mai một cách gọn gàng, mùi sữa đậm đà hòa quyện với mùi thơm của cá hồi, chỉ cần ngửi qua cũng đủ khiến người ta chảy nước miếng.

Nhanh chóng chiên xong, bỏ ra khỏi nồi, bày lên bàn, trong khoảng thời gian chờ đợi này, cả người xem và báo tuyết nhỏ đều có chút sốt ruột.

Cố Miên trước tiên nếm thử một miếng nhỏ, sau đó thổi nguội, đút cho tiểu báo tuyết ăn một miếng.

“Anh thấy cũng được, thích không?”

Hương sữa êm dịu của phô mai hòa quyện với cá hồi tươi bùng nổ ngay nơi đầu lưỡi, phô mai vẫn còn nóng mang kết cấu mịn màng, cá hồi được chiên bên ngoài vàng giòn nhưng bên trong lại mềm đến mức như tan ngay trong miệng.

Rõ ràng đó chỉ là một phương pháp rất đơn giản, nhưng ưu và nhược điểm của cả hai bổ sung cho nhau, làm nổi bật hương vị sữa của phô mai và vị tươi của miếng cá hồi lên đến đỉnh điểm, ngon đến bất ngờ!

Báo tuyết nhỏ rụt rè gật đầu, tốc độ ăn lại ngày càng nhanh hơn.

Giờ khắc này, hiệu ứng đặc biệt của quà tặng trên màn hình làm người ta đếm không xuể.

[Mốc mốc có thể: Cứu mạng, tui vốn đến chỉ để ngắm nhan sắc này, vì sao lại ăn trúng?! Con mẹ nó! Ăn! Quá! Ngon!]

[Một Cây Kem: Không gạt người, tui suýt nữa nuốt luôn cả lưỡi!]

[Có Mây Đóa: Ăn ngon, cách làm cá hồi này quá tuyệt diệu, tặng pháo hoa.]

[Hổ Hoa Nam vĩnh viễn không xem mắt: a a a a hu hu hu hu, tui muốn thực sự ăn nó, nếu có kiếp sau tui nhất định phải đầu thai thành cục cưng của Miên Miên QAQ]

Cố Miên cười nói: “Ăn nhiều quá có lẽ sẽ hơi ngấy, anh có chuẩn bị nước táo đây.”

Nước táo được đựng trong ly thủy tinh, phản chiếu ánh sáng vàng ấm áp và màn đêm, Cố Miên đút cho báo tuyết nhỏ một ngụm.

Vốn dĩ tối nay có rượu việt quất, nhưng Cố Miên luôn cảm thấy rượu không hợp với cá hồi áp chảo phô mai, nên thay bằng nước táo lạnh, để dành rượu việt quất cho món Sukiyaki ngày mai.

Vị chua ngọt của nước táo vừa làm giảm đi vị béo ngậy của cá hồi áp chảo phô mai, mang lại cảm giác sảng khoái vô cùng từ cổ họng đến dạ dày, một sự kết hợp hoàn hảo.