Chương 22: Anh Trai Đi Xem Mắt 3

Lâm Uyển Nguyệt quả thật là có ý muốn dựa vào độ phù hợp tinh thần 83% để tiếp cận với Lăng Huyên. Cho dù lúc này Lăng Huyên không thích cô ấy thì cũng có thể cho cơ hội ở chung, lại không nghĩ tới Lăng Huyên cái gì cũng không muốn.

Trên mặt cô ấy nóng rát, cắn môi, bộ dáng miễn cưỡng nhịn xuống cố gắng không rơi nước mắt.

Lâm Huy cũng có chút mặt già không nhịn được, ăn cơm xong, liền vội vàng đưa ra lời cáo từ.

Lăng Yêu Yêu ủ rũ, cô vốn định lấy chuyện ghi danh vào khoa thực trị liệu để tranh công với ông nội, lúc này lại hoàn toàn không còn một chút tâm tình gì nữa.

Cho dù anh trai cô có biểu hiện rõ ràng không có hứng thú với vị Lâm tiểu thư kia, nhưng không có Lâm tiểu thư, còn có Lý tiểu thư, Vương tiểu thư...

Anh trai cô tốt như vậy, thanh niên tài năng trẻ tuổi xuất sắc nhất trong toàn đế quốc Hoa Nặc! Không biết có bao nhiêu cô gái đang cố gắng tranh cướp anh ấy đâu!

Đối với một cô em gái cuồng anh trai mà nói, loại sinh vật mang tên chị dâu này, xuất hiện càng muộn càng tốt!

Chờ Lâm Huy và Lâm Uyển Nguyệt đi rồi, Lăng Chính Hải chủ động tới gần, vuốt tóc tiểu nha đầu: “Ông nội lớn tuổi rồi, tinh thần vực cũng đã bị sụp đổ trở thành phế nhân, cũng không còn được sống bao nhiêu ngày nữa. Ông nội hy vọng có thể trước khi qua đời, nhìn thấy hai anh em các cháu đều thành gia lập thất, nếu có thể để cho ông được ôm mấy đứa chắt nữa thì càng tốt…”

Nguyên chủ ở bên ngoài là một người rất kiêu căng, nhưng đối với ông nội Lăng Chính Hải này lại rất thân cận tri kỷ, cũng biết Lăng lão gia tử sống một mình rất cô đơn, một tháng ít nhất sẽ trở về thăm ông ấy một lần, còn rất biết làm nũng nữa.

Bởi vậy khi Lăng Yêu Yêu lấy Lăng Chính Hải ra để làm cái cớ lúc cô lựa chọn chuyên ngành thực trị liệu, vợ chồng Lăng Thiên Việt đều tin tưởng không hề có bất cứ nghi ngờ nào.

Tuy rằng không phải cháu gái ruột, Lăng Chính Hải cũng vẫn rất thương cô cháu gái nhỏ này.



Lăng Huyên nhấp một ngụm trà, đột nhiên mở miệng nói: “Chuyên ngành mà Yêu Yêu chọn là thực trị liệu, nói là cho dù con bé có làm ra thức ăn trị liệu có khó ăn đến thế nào thì nhất định ông nội cũng thích đồ ăn mà cháu gái làm cho ông hơn là của người khác.”

Lăng Chính Hải ngẩn người, ánh mắt trở nên hơi ướt.

Ông ấy lại xoa đầu cháu gái mình, miệng lại là mấy lời giáo huấn: “Cháu cái đứa ngốc này! Chọn chuyên ngành thực trị liệu gì đó, nếu sau này không gả được cho ai thì phải làm sao đây?”

Nhà nào cưới vợ mà không phải là ưu tiên trị liệu sư dược tề chứ? Trị liệu sư âm nhạc cũng có thể miễn cưỡng được!

Còn trị liệu sư thực phẩm thì…Nghe nói là nghề mà có nhiều gái ế nhất, rất nhiều người tình nguyện mỗi ngày ăn đồ ăn do người máy làm ra cũng không muốn cưới một nữ trị liệu sư thực phẩm về làm vợ, miễn cho mỗi ngày không bị mấy món ăn hắc ám tra tấn.

Lăng Yêu Yêu vô cùng tự tin nói: “Hừ, cháu gái ông xinh đẹp như hoa, cho dù cháu không dựa vào thực lực, cũng có rất nhiều đàn ông muốn cưới cháu về nhà mà! Ba cháu nói, cùng lắm thì tuyển một người đến ở rể!”

Lăng Huyên: “Ừm, cho dù con bé không muốn gả, nhà chúng ta cũng có thể nuôi nổi con bé mà.”

Lăng Huyên dừng một chút, tiếp tục nói: “Còn nữa, ông nội, chuyện tìm đối tượng này, cháu muốn tự mình tìm hơn.”

Cũng chính là ý bảo Lăng Chính Hải không cần mất công làm mối cho mình nữa.

Lăng Chính Hải cười mắng: “Hai đứa các cháu đứa nào cũng có chủ kiến riêng của mình hết, chẳng đứa nào chịu nghe lời ông già này nữa rồi.”

......

............



Đến khi hai anh em Lăng gia lại ngồi lên xe bay quân dụng trở về từ nhà cũ Lăng gia, Lăng Huyên nhìn tiểu nha đầu lúc này không còn xông tới ôm cánh tay mình nữa, tâm tình dường như trở nên ủ rũ liền hỏi: “Em đang chơi cái trò gì mà nhìn người có vẻ ủ rũ thế hả?”

Lăng Yêu Yêu hỏi: “Anh, vậy mẫu người phụ nữ anh thích là như thế nào?”

Mẫu phụ nữ anh thích à?

Lăng Huyên thật đúng là không nghĩ tới vấn đề này.

Anh chưa từng đặc biệt chú ý đến loại hình phụ nữ nào cả, nếu như không phải là do yêu cầu công việc thì anh cũng sẽ không nói nhiều thêm một câu.

Những người phụ nữ mà anh tiếp xúc nhiều nhất, ngoại trừ mẹ anh thì cũng chỉ có Lăng Yêu Yêu.

Anh liếc mắt nhìn Lăng Yêu Yêu: “Thế em hỏi cái này làm cái gì? Nó có liên quan gì đến em không?”

Lăng Yêu Yêu mở to hai mắt: “Đương nhiên là có liên quan rồi! Nếu anh tìm về cho em một người chị dâu cả vυ" lấp miệng em, hoặc là tính tình không hợp nên em và chị ấy quan hệ bất hòa thì phải làm sao bây giờ?!”

Lăng Huyên ngạc nhiên nói: “Hóa ra anh tìm đối tượng, còn phải hỏi em có thích hay không nữa à?”

Lăng Yêu yêu vỗ tay: “Ai nha, cái này đúng mà! Em tìm bạn trai còn phải qua cửa anh xét duyệt, vậy thì tại sao anh tìm bạn gái lại không cần hỏi ý kiến của em một chút chứ?”

Nói xong, Lăng Yêu Yêu lại bắt đầu tiến lại gần, ngồi sát vào Lăng Huyên, ôm lấy cánh tay anh lắc qua lắc lại, miệng làm nũng nói: “Anh hai, cứ quyết định như vậy nhé! Thôi nào, anh hứa với em đi!”