Chương 23: Đậu phụ Ma Bà 1

Chưa từng thấy có đạo lý nào mà anh trai tìm đối tượng, còn phải xem em gái mình có thích hay không.

Tuy nhiên Lăng Huyên lại chịu không nổi tiểu nha đầu cứ ồn ào líu ríu không dứt, hơn nữa, người phụ nữ nào đối xử không tốt với người nhà của anh, anh cũng sẽ không thích.

Anh gần như hết sạch kiên nhẫn, nói: “Được rồi, anh sẽ tìm một người nào đối xử với ba mẹ và em đều tốt.”

Lăng Yêu Yêu ủ rũ, nhỏ giọng hỏi: “Anh, thật đúng là anh muốn bắt đầu tìm đối tượng rồi à?”

Tính tình cuồng anh trai cùng với du͙© vọиɠ độc chiếm của Lăng Yêu Yêu bộc phát mãnh liệt như thế không phải không có nguyên nhân.

Kiếp trước, Lăng Yêu Yêu là một cô nhi, sống cùng với bà nội.

Anh chị em duy nhất mà cô tiếp xúc chính là cậu em họ nhà chú của cô, chỉ nhỏ hơn cô vài tháng. Đó là một thằng nhóc mập mạp đáng ghét, cái gì cũng muốn cướp của cô hết, từ thức ăn, đồ chơi, đồ dùng.

Nếu cô tỏ vẻ không hài lòng, chú thím của cô sẽ nói rằng cô không có bộ dáng của người làm chị gái gì cả!

Bà nội cũng sẽ luôn nói cho cô rằng, cô làm chị gái, phải luôn luôn nhường nhịn em trai!

Cô muốn cái gì, chỉ có thể dựa vào chính mình tranh thủ.

Cho dù sau này cậu em họ của cô lớn lên còn cao hơn cả cô, chú thím vẫn là câu “Cháu là chị gái, nhường em trai thì đã sao chứ”, ý đồ đem nhà hàng lâu đời mà bà nội để lại cho cô cũng cướp đi, rõ ràng bọn họ đã chiếm đi căn nhà cũ mà bà nội để lại rồi.

Lăng Yêu Yêu từ nhỏ đã hâm mộ người khác có anh trai và chị gái, nhất là Vương Tiểu Hoa ở lầu trên. Bộ dạng cô ấy nhu nhược yếu đuối nhưng cả tiểu khu lại không ai dám bắt nạt cô ấy hết. Bởi vì cô ấy có một người anh trai lớn hơn cô ấy bốn tuổi, Vương Đại Thụ, là một bá chủ tiểu khu. Ai dám bắt nạt em gái của anh ta, nhất định anh ta sẽ đánh người ta phải vừa chạy vừa nhà vừa khóc! Mà Vương Đại Thụ có cái gì ngon, đều giữ lại một phần cho em gái của mình hết! Ngay cả Lăng Yêu Yêu có quan hệ không tồi với Vương Tiểu Hoa, cũng được dính một chút ánh sáng.

Điều này làm cho Lăng Yêu Yêu hâm mộ không thôi, luôn hy vọng có một người anh trai cho dù có chuyện gì đều sẽ bảo vệ cô vô điều kiện, vì cô mà ra mặt.

Mà trong 《 Hoa Nặc truyền kỳ 》, Lăng Huyên bình thường cũng rất ít khi tiếp xúc với Lăng Yêu Yêu, thế mà sau khi nguyên chủ trêu chọc đến anh em Tiêu Minh Tiêu Trấn lại đứng lên bảo vệ cô ấy, trả thù cho cô ấy nên rốt cuộc bị Tiêu Minh hãm hại dẫn đến tinh thần vực bị sụp đổ.

Hiện giờ cô đã trở thành Lăng Yêu Yêu của thời đại đế quốc Hoa Nặc, điều đầu tiên làm cô vui vẻ chính là có ba Lăng mẹ Thẩm. Đáng tiếc ba mẹ quanh năm không ở nhà, cũng có khoảng cách thế hệ với cô.

Điều thứ hai làm cô thấy vui vẻ, chính là có ông anh trai Lăng Huyên này!

Khó khăn lắm kế hoạch ôm đùi anh trai mới có thể triển khai thuận lợi như vậy, hiện giờ Lăng Huyên cũng mặc kệ, tùy cô muốn ôm cánh tay anh thế nào cũng được!

Nếu như anh trai mình có một người phụ nữ khác, liệu có người phụ nào sẽ vui vẻ khi nhìn thấy người đàn ông của mình quá vui vẻ với một đứa em gái không hề có quan hệ huyết thống đây?

Lăng Yêu Yêu nắm lấy bàn tay to lớn của Lăng Huyên, vô ý thức cào nhẹ lớp chai mỏng mỏng trong lòng bàn tay anh, chớp chớp mắt, tiếp tục dụ dỗ: “Anh anh anh, anh để đợi thêm một thời gian nữa rồi tìm có được không? Đợi em lớn lên thêm một chút nữa đã ——”