Chương 24

” “Buổi tối không nấu cơm, chúng ta đi ăn quán đi.” Má Trang cười rộ ra hai lúm má đồng tiền, lôi kéo tay Trang Vi, ba người rời khỏi cổng trường đang tụ tập đông đảo phụ huynh, dọc theo đường đi nói nói cười cười, ba Trang má Trang đều đã quyết sẽ không hỏi Trang Vi thi cử thế nào, chỉ tìm một quán ăn khá lớn, gọi đầy một bàn đồ ăn Trang Vi thích.

***

Ngày đầu tiên sau khi kì thi cao đẳng kết thúc, Trang Vi ngủ tận đến lúc mặt trời lên cao tự nhiên tỉnh, thong thả nhàn nhã rửa mặt xong xuôi, miệng ngậm đồ ăn má Trang để trong nồi, một bên chơi điện tử, một bên ca hát, tâm tình rất vui vẻ.

Chưa chơi được bao lâu, hai người cùng Trang Vi vượt qua một đoạn thời thơ ấu rất dài Viên Viên và Đỗ Hiểu Phi đã ấn vang chuông cửa. Bình thường khác trường nhau, ba người ngoại trừ nghỉ đông với nghỉ hè thì gần như không có cơ hội chạm mặt, nhất là hai năm gần đây, cả ba vội vàng lo cho kì thi, cơ hội gặp mặt lại càng ít, mà cảnh tượng mỗi lần tụ tập gặp gỡ, mời tự mình tham khảo tác phẩm ngôn luân kinh điển “Ba nữ nhân một sân khấu”.

Hai người vừa vào cửa liền lén lút cầm theo một cái túi, Viên Viên vẻ mặt rất đáng khinh hạ giọng, nói nhỏ vào tai Trang Vi:

“Nhà mày có đầu VCR không?”

“Có, mày muốn làm gì?” Trang Vi nghi ngờ nhìn bộ dạng lải nhải của Viên Viên, mỗi khi làm ra loại vẻ mặt này, chắc chắn sẽ có chuyện không hay xảy ra.

“Hắc hắc.” Viên Viên cười càng thêm đáng khinh, đột nhiên kéo khóa lấy từ trong túi ra một khối vuông dùng giấy báo bao bọc, nhìn qua nhìn lại hình như là băng ghi hình.

“Đây là cái gì? Băng ghi hình?”

Mắt phải Trang Vi đột nhiên kinh hoàng chớp vài cái, dưới biểu cảm quỷ dị cười nhạt không nói của Viên Viên, Đỗ Hiểu Phi ở bên cạnh liền vạch trần đáp án.

“Tiểu Vi, chúng ta đều đã trưởng thành rồi đúng không?”

“Tao cuối năm nay mới sinh nhật.” Ý tứ của Trang Vi là, cô còn nửa năm nữa mới mười tám tuổi.

“Không sao cả, chị đây cho mày một khóa học giáo dục thể chất, tất cả đều là quà sinh nhật mười tám tuổi của mày.”

“Giáo dục… thể chất? Khóa học?” Trang Vi đột nhiên có cảm giác không hay, đang muốn mở miệng cự tuyệt, Viên Viên đã tự động mở đầu VCR, động tác nhanh nhẹn xé giấy báo bao quanh băng ghi hình rồi nhét một cái vào đầu.

Nam chính không nổi tiếng, ít nhất thì Trang Vi không nhớ nổi trong ngôi sao thần tượng hiện nay có vị trí nào của hắn, thậm chí nam chính phim này có diện mạo thật… Đáng khinh? Có một loại cảm giác xa cách rất khó hình dung, không đẹp trai không cao lớn lại càng không uy phong, sắm vai nhân vật cũng là tầng lớp lao động rất bình thường, nhưng mà, ban ngày là một nam nhân bình thường đứng đắn hiền lành, đêm vừa xuống liền biến hóa nhanh chóng thành kẻ mà người người nghe thấy đều biến sắc – sát nhân cuồng….

Trang Vi nhìn nam chính gϊếŧ chết một nữ nhân diện mạo bình thường nhưng bộ ngực lại vô cùng vĩ đại rồi mang thi thể đến nhà xưởng bỏ hoang, thì cho rằng đây là một bộ phim kinh dị, thế nhưng lúc nam chính cười điên loạn ba tiếng, cởi sạch quần áo của thi thể, thì tình tiết nháy mắt đột ngột chuyển biến, Trang Vi trợn mắt há hốc mồn nhìn nam nhân kia cởi sạch quần áo, dưới ~ khố vật cực đại tượng trưng nam tính trong tình trạng phóng đại đến nổi bật, mội mặt dữ tợn điên cuồng quay qua nữ thi giở trò…. Kia kêu là gì? Quất vào thi thể với cưỡng thi? Trước gϊếŧ rồi lại J*, lại gϊếŧ lại J?

*J: hắc hắc, chắc là cưỡиɠ ɠiαи

Hết cái băng thứ nhất, sắc mặt Trang Vi có chút không tốt, nhìn về phía Viên Viên với Đỗ Hiểu Phi, sắc mặt các cô so với Trang Vi còn trắng hơn.

“Cho mày đi thuê X X, mày lấy cái gì thế hả?” Vẻ mặt Đỗ Hiểu Phi vặn vẹo, khuôn mặt kinh ngạc nghi ngờ chỉ trích Viên Viên.

“Tao ~ tao làm sao mà biết được?” Viên Viên hiển nhiên cũng kinh động mơ hồ, da mặt cô không dày đến mức chạy đến cửa hàng băng đĩa lớn tiếng la hét muốn phim XX, chỉ hoảng loạn tùy tiện cầm hai cái, không nghĩ tới một trong số đó lại là thứ cực phẩm BT như thế, Viên Viên không chịu hết hy vọng tiện tay cầm một cái băng khác nhét vào đầu VCR.

Trang Vi nhìn trên màn hình phóng đại đặc tả nhân vật cùng động vật cấm ~ kị di chuyển, hoàn toàn mất khả năng ngôn ngữ, cô chỉ biết, quen biết hai người này, cho đến bây giờ đều chưa phát sinh chuyện gì tốt.

Cách sinh nhật trưởng thành mười tám tuổi nửa năm, nhờ món quà “đáng yêu” của hai vị thân thiết ban tặng, Trang Vi đã có một ấn tượng phi tường sâu sắc về “khóa học giáo dục thể chất”!

Lại nói sau khi nhận được món quà của các cô, Trang Vi liên tục hai ngày gặp ác mộng. Viên Viên biểu hiện thực vô tội, một mặt ra vẻ nàng dâu nhỏ bị ngược đãi, khiến Trang Vi dở khóc dở cười, ra vẻ bị hủy hoại phải là cô chứ? Vì sao cô lại cảm thấy là mình thương tổn tâm hồn thơ trẻ của Viên Viên?!