Chương 25

Kì thi cao đẳng kết thúc, nghỉ hè, ba người lại giống như hồi nhỏ thay phiên đến nhà nhau ở, lúc biết được Trang Vi muốn ghi danh vào trường quân đội, phản ứng đầu tiên của Viên Viên là:

“ Giỏi, thật sự là rất giỏi! Sao tao lại không nghĩ tới cơ chứ? Nơi đó đàn ông thanh khiết nhiều nhất, trai đẹp lại càng nhiều…” Viên Viên vừa thất tình, gần đây luôn luôn khó kiềm chế.

“Ừ, là rất giỏi, điểm số trúng tuyển trường quân đội luôn cao ở mức độ nhất định, hơn nữa chuyên môn nghiệp vụ con gái có thể lựa chọn rất ít, phần lớn là dân sự, còn sĩ quan quân đội hay mấy cái tương tự, dù sao làm quân nhân, suy nghĩ lý trí của con trai mạnh mẽ hơn con gái nhiều, chiếm ưu thế rất lớn.” Đỗ Hiểu Phi một bên giở tiểu thuyết Quỳnh Dao, một bên phụ họa.

“…” Viên Viên bị “bác học” Đỗ Hiểu Phi làm cho kinh sợ.

Mà Trang Vi cũng thoáng kinh ngạc ngẩng đầu liếc mắt nhìn Đỗ Hiểu Phi một cái, sau đó cúi đầu tiếp tục đọc “Thời đại đế quốc” của cô.

Mãi đến thật lâu sau này, Trang Vi mới biết được nguyên nhân Đỗ Hiểu Phi hiểu biết về chế độ trúng tuyển của trường quân đội như thế. Đương nhiên, chuyện kia để sau hãy nói.

Giữa tháng sáu, Trang Vi nhận được thông báo của chủ nhiệm lớp trung học, yêu cầu cô trong hai ngày mang giấy tờ liên quan đến bệnh viện làm kiểm tra sức khỏe. Trang Vi ngỏ ý đã biết rồi cùng chủ nhiệm lớp nói vài ba câu việc hàng ngày, sau đó mới treo điện thoại.

Ngày đó kiểm tra sức khỏe, Trang Vi thức dậy rất sớm, ngồi xe bus đến bệnh viện chỉ định để kiểm tra sức khỏe, cô bị kiểm tra từ trong ra ngoài N lần, ròng rã dày vò suốt hai giờ đồng hồ mới được bác sĩ thả ra.

Trang Vi đầu nặng nặng mơ hồ lấy từ trong túi ra bánh mì đã chuẩn bị tốt từ trước, vừa ăn, vừa đi hướng ra cửa lớn bệnh viên, dự định tối nay tụ tập với Viên Viên và Đỗ Hiểu Phi, cùng đi dạo phố.

Trời tuy rằng thật nóng, nhưng Trang Vi lại lười bật ô, dưới ánh mặt trời chói chang híp mắt cắn bánh mì, bởi vì thời gian còn sớm, trong bệnh viện có ít người qua lại, cho nên lúc Trang Vi nhìn thấy hai quân nhân mặc quân trang đi hướng về phía cô thì đặc biệt chú ý.

Hai quân nhân một nam một nữ, đồng phục phẳng phiu, trên vai hai người chỉ đeo một vạch, vành mũ tuy rằng đè thấp đầu, nhìn không rõ khuôn mặt, làn da cũng là màu đồng thiếc điển hình, hai người khóe miệng mím chặt, thái độ nghiêm túc đi qua Trang Vi.

Trang Vi theo bản năng dừng bước chân quay đầu nhìn bóng lưng ngay ngắn của hai người, đúng lúc này, nữ quân nhân biểu cảm nghiêm túc kia cũng dừng bước, đúng lúc nghỉ chân đối mặt với Trang Vi, nữ quân nhân ung dung thản nhiên đánh giá Trang Vi từ trên xuống dưới, lộ ra ý cười, sảng khoái nói:

“Đến kiểm tra sức khỏe?”

“A? Vâng.” Trang Vi phản xạ có điều kiện đứng thẳng lưng, trả lời.

Nữ quân nhân gật gật đầu, xoay người đi vào bệnh viện.

Trang Vi mở to mắt nhìn, biểu hiện chần chừ xoay người rời khỏi bệnh viện, lúc trên xe bus vẫn còn hoài nghi, nữ quân nhân kia có phải hay không quen biết cô, nhưng càng nghĩ, lại càng không có ấn tượng gì, dứt khoát bỏ qua, đúng giờ chạy tới quán trà ngon đã hẹn trước với bọn Viên Viên.

Lúc Trang Vi chạy tới địa điểm đã hẹn, hai người kia đã ngồi ở vị trí cố định của mình uống nước trái cây, nhiệt liệt thảo luận nội dung bộ phim “Thiên kiều phong vân”.

“Mê phim Hàn từ khi nào thế?” Trang Vi đặt mông ngồi xuống ghế mây, vẫy tay gọi người phục vụ giúp cô lấy một ly nước trái cây.

“Hiểu Phi ngẫu nhiên phát hiện, chính mình mê mẩn còn chưa tính, còn tai họa đến tao.” Viên Viên đẩy đĩa đựng trái cây đến trước mặt Trang Vi, hiếu kỳ nhìn gò má đỏ bừng rạng rỡ bị phơi nắng của Trang Vi, “Trời nóng kinh khủng như thế, mày nghĩ gì mà đột nhiên lại chạy đi kiểm tra sức khỏe thế?”

“Cảm ơn.” Trang Vi tiếp nhận ly nước trái cây ướp lạnh nhân viên phục vụ đưa tới, liều mạng hút hai ngụm, lúc này mới cảm thấy cả người dễ chịu một chút, nghe thấy câu hỏi của Viên Viên, ngẩn người, trả lời:

“Không phải đại học kiểm tra sức khỏe sao? Trường học không thông báo cho bọn mày à?”

“Có thông báo, là cuối tháng tám.”

“A?” Trang Vi sửng sốt.

“Mày vẫn đăng ký trường quân đội à?” Đỗ Hiểu Phi uống một ngụm nước trái cây, nhìn Trang Vi.

“Đúng vậy, nhưng là nguyện vọng hai… Hai cái này có quan hệ gì?”

“Tuyển sinh đại học, trường quân đội có quyền ưu tiên, không phân biệt tự nguyện hay không, lúc mày kê khai nguyện vọng không thấy giảng giải sao?” Đỗ Hiểu Phi cắn ống hút, am hiểu mọi việc giải thích cho hai người nghe.

“Không để ý, tao chỉ có hai mục tiêu, hoặc là trường quân đội, hoặc là đại học công lập của thành S. Nếu thi không tốt, tao sẽ học lại năm nữa.”

“Vậy thì đại khái mày không cần lo lắng đâu, lúc này thông báo mày đi kiểm tra sức khỏe, khả năng lớn nhất là điểm thi cao đẳng của mày quá BT, bị ưu tiên tuyển chọn.” Đổ Hiểu Phi rất chăm chú nói hết chính sự, rồi nghiêng người từ trong túi lấy ra một tấm áp phích Tống Khánh Lâm trong “Thiên kiều phong vân” mặc quần jeans phá cách bộ dạng thâm trầm, mắt sáng lên: