Chương 16.

Dươиɠ ѵậŧ của Hạ Tùng rất đẹp, bởi vì chưa từng làm qua, số lần tự sướиɠ cũng không nhiều lắm, hiện ra một loại màu hồng nhàn nhạt.

Bởi vì bị Úc Tuyết Nhi nhìn thẳng chằm chằm, côn ŧᏂịŧ cậu đều vì khẩn trương mà run rẩy một chút, gân xanh bao quanh cán đều nhảy lên, mã mắt trên qυყ đầυ bởi vì kí©h thí©ɧ mà phân bố ra chất lỏng trong suốt.

Chỉ là bị Úc Tuyết Nhi nhìn như vậy, da đầu cậu đều sắp sảng khoái tê dại.

Hiện tại còn không biết Cảnh Hình đang tính toán làm cái gì, cậu thật sự uổng phí làm cặp song sinh với hắn lâu như vậy.

“Tới gần chút nữa xem.” Cảnh Hình xoa xoa sau cổ cô, giống như là nắm cổ mèo con, dễ như trở bàn tay ấn cô ngã xuống sô pha.

Úc Tuyết Nhi nằm sấp trên sô pha, cả khuôn mặt đều đối diện với dươиɠ ѵậŧ Hạ Tùng, thậm chí có thể ngửi được một chút mùi tanh trộn lẫn với mùi sữa tắm trên dươиɠ ѵậŧ.

Hạ Tùng hít hà một hơi, toàn bộ thân thể đều đang căng chặt, đôi tay chống ở phía sau sô pha, nắm chặt vải sô pha ra nếp uốn thật sâu.

Hô hấp Úc Tuyết Nhi có chút ấm áp, lúc thở dốc đánh vào dươиɠ ѵậŧ Hạ Tùng.

Hầu kết Hạ Tùng lăn lộn một chút, cảm thấy trong cổ họng giống như là muốn thiêu cháy, môi khô khốc làm cậu vươn đầu lưỡi liếʍ liếʍ, du͙© vọиɠ khiến cậu nhẫn nhịn gân trên cổ đều nổi lên.

“Anh xác định muốn như vậy?” Hạ Tùng nâng đôi mắt có chút đỏ lên, nhìn Cảnh Hình ngồi sau lưng Úc Tuyết Nhi.

Cảnh Hình giống như là xoa bóp gáy mèo, chậm rãi vuốt ve sau cổ Úc Tuyết Nhi.

“Tuyết Nhi tò mò, để cậu ấy nhìn xem em cũng không ít đi miếng thịt.” Cảnh Hình nửa rũ con ngươi nhìn hai má Úc Tuyết Nhi hiện ra ửng đỏ, từ phía sau cúi người tiến đến bên tai cô thấp giọng hỏi: “Có cảm giác gì?”

Hô hấp Cảnh Hình thổi tới lỗ tai Úc Tuyết Nhi, khiến toàn bộ thân thể cô đều có chút nhũn ra.

Úc Tuyết Nhi nhìn dươиɠ ѵậŧ gần ngay trước mắt, bởi vì lần đầu tiên quan sát khoảng cách gần như vậy, hơn nữa không giống với cái loại dươиɠ ѵậŧ màu tím đen khó coi trong phim cấm, làm cô cảm thấy một trận miệng khô lưỡi khô, theo bản năng nuốt ngụm nước miếng.

“Rất.... Rất lớn.” Úc Tuyết Nhi có chút nói lắp nói.

“Còn gì nữa không?” Cảnh Hình không bỏ qua một màn cô nuốt nước miếng kia, gương mặt lạnh băng trở nên nhu hoà, thấp giọng dụ dỗ nói, “Muốn sờ một cái không?”

Động tác nằm sấp của Úc Tuyết Nhi cảm thấy phần eo nhũn ra, cô muốn ngồi dậy lại bị Cảnh Hình phía sau gắt gao ngăn chặn không thể động đậy.

Chẳng sợ trên người Úc Tuyết Nhi còn mặc quần áo bông, đều có loại cảm giác cảm nhận được thân thể cực nóng của nam sinh phía sau.

“Nhưng.... Có thể sờ sao?” Úc Tuyết Nhi hỏi.

Cảnh Hình nhấc mí mắt lên nhìn về phía Hạ Tùng, “Có thể sờ không?”

“Được.” Gân xanh trên trán Hạ Tùng đều lộ ra, hiện tại cậu cảm thấy một nam một nữ trước mặt này đều đang tra tấn cậu.

Hạ Tùng sống mười bảy năm, chưa từng nghĩ tới mình sẽ có một ngày ở trước mặt anh trai và nữ sinh mình thích lỏa lồ dươиɠ ѵậŧ, để cho bọn họ giống như bắt kịp chương trình học sinh lý tùy ý thưởng thức.

Hạ Tùng phát điên vò đầu, có chút bất chấp tất cả nói: “Sờ đi.”

Côn ŧᏂịŧ cậu đã sớm gấp không chờ nổi cần thứ gì tới làm dịu đi một chút.

“Hai tay nắm lấy nó, đúng, một trên một dưới nắm lấy, có phải rất dài hay không, mặc dù như vậy còn có thể lộ ra qυყ đầυ.” Tiếng nói Cảnh Hình trầm thấp giống như ác ma kéo cô gái đơn thuần vào địa ngục, “Trên dưới loát động thử xem, cậu sẽ nhìn thấy phản ứng rất thú vị.”

Hai tay Úc Tuyết Nhi còn mang theo chút khí lạnh bên ngoài, khi mới vừa tiếp xúc đến dươиɠ ѵậŧ Hạ Tùng lạnh buốt nó giật mình một cái.

“Càng.... Lớn hơn nữa.” Úc Tuyết Nhi không dám tin tưởng nhìn côn ŧᏂịŧ cứng rắn như sắt trong tay, nghe Cảnh Hình nói trên dưới loát động.

Cả người Hạ Tùng tựa như là đã chịu kí©h thí©ɧ cực đại, ngửa đầu hít sâu một hơi, sau đó tiếng thở dốc càng trầm thấp từ trong miệng tràn ra.

Cảnh Hình cười nhẹ một tiếng, “Tớ nói không sai đi, phản ứng của Hạ Tùng có phải rất thú vị hay không?”

Úc Tuyết Nhi ngây thơ mờ mịt nhìn Hạ Tùng, trên tay vẫn luôn vẫn duy trì động tác trên dưới loát động.

Là rất thoải mái sao? Úc Tuyết Nhi không rõ.

Nhưng mà, chính trong tiểu huyệt mình tựa hồ lại chảy ra nước, hạ thân có loại cảm giác rất hư không.

Cảnh Hình nhìn Úc Tuyết Nhi kẹp chân, ánh mắt càng thêm thâm trầm.

Hắn nhếch môi cười một chút, nói: “Tuyết Nhi, muốn liếʍ thử một chút xem sao không?”