Quyển 1 - Chương 19: Quà sinh nhật

“Huyên Nhi bảo bối ~…”

Nhìn Nam Cung Vũ Huyên hôn tất cả mọi người, duy nhất không hôn chính mình, Quy Hải Lộng Nguyệt tủi thân gọi nàng.

Ánh mắt của Nam Cung Vũ Huyên dừng ở trên mũi chân, giả vờ như không nghe thấy lời gọi của hắn.

Hừ ~, tiểu dạng, vừa rồi không phải rất cứng rắn sao? Bây giờ giả vờ đáng thương cho ai xem?!

“Ha ha ~, Huyên Nhi bảo bối, muội nói xem hôm nay là ngày mấy?”

Hiên Viên Nhược Ngôn nhân cơ hội chuyển lực chú ý của Nam Cung Vũ Huyên:

Hừ ~! Quy Hải Lộng Nguyệt, đây là ngươi xứng đáng nhận được, muốn tranh thủ để bảo bối hôn? Ta sẽ không cho ngươi thực hiện được…

“Ngày mấy?”

Nam Cung Vũ Huyên mở mắt to, nhìn Hiên Viên Nhược Ngôn, trong đầu nghĩ kĩ:

Hôm nay bọn họ đều không đi học…

Quy Hải Lộng Nguyệt thấy lực chú ý của Nam Cung Vũ Huyên bị Hiên Viên Nhược Ngôn chuyển đi, âm thầm cắn răng:

Được, Hiên Viên Nhược Ngôn, lát nữa ta tính sổ với ngươi…

Hiên Viên Nhược Ngôn thấy Nam Cung Vũ Huyên chú ý tâm tình nhất thời tốt lên:

“Ha ha a… Tiểu Huyên Nhi, hôm nay là sinh nhật của muội.”

Nhéo nhéo khuôn mặt mềm mại của nàng, cảm xúc thật là tốt…

Nhất thời, bảy đôi mắt không dấu vết liếc qua tay của ai đó:

Tên giả dối, lại nhân cơ hội động tay động chân với bảo bối…

“Sinh nhật?! Ha ha ha… đúng rồi! Hôm nay là sinh nhật của muội! Ha ha ha… Thật tốt!”

Nam Cung Vũ Huyên vui mừng nhảy dựng lên trên băng ghế.

“Huyên Nhi bảo bối, muội cẩn thận chút, đừng để bị ngã!”

Tám người kinh hãi, nhanh chân vây tròn quanh, để ngừa nàng không cẩn thận ngã xuống, để bọn họ có thể bảo vệ nàng đúng lúc.

“Ừ! Chúng ta nhanh chóng đi ra ngoài chơi!”

Nam Cung Vũ Huyên gật đầu.

Ha ha ha… Mỗi lần, đến sinh nhật nàng, bọn họ đều sẽ không đi học, sau đó cùng nàng chơi cả ngày…

Gia Cát Mặc Húc tay mắt nhanh nhẹn bế Nam Cung Vũ Huyên vào trong lòng:

“Huyên bảo bối, chúng ta dùng bữa trước, một lát liền mang muội đi nhìn quà.”

“Đợi đã! Huyên Nhi bảo bối, trước tiên muội nhìn y phục, có thích không, nếu không thích, ta đem vứt.”

Quy Hải Lộng Nguyệt đem ra một đống to y phục mới tinh, để trên giường, cho Nam Cung Vũ Huyên chọn lựa.

Nam Cung Vũ Huyên nhìn y phục trên giường líu lưỡi.

Mỗi lần vào lúc sinh nhật của nàng, hắn mang về một đống lớn y phục, từ số bé đến số lớn, mỗi một số đều đầy đủ hết.

“Ha ha ha… Mỗi một chiếc đều rất đẹp, nhưng là, Lộng Nguyệt bảo bối, người ta còn có thiệt nhiều y phục không có mặc.”

“Ha ha ~, Hiện tại Huyên Nhi bảo bối của chúng ta lại lớn thêm, đương nhiên muốn y phục mới.”

Quy Hải Lộng Nguyệt nói một cách đương nhiên.

Nam Cung Vũ Huyên giống như là được ăn mật, cười ngọt ngào vô cùng,

“Các bảo bối, trong học viện có người may vá sao?”

“Ặc, không có.”

Mặt mọi người lộ vẻ nghi hoặc.

“Vậy đống y phục là làm sao mà có ~?”

“Ha ha ~, Huyên bảo bối thì ra là hỏi cái này?! Ha ha ~, đây là Quy Hải Lộng Nguyệt đi đến chỗ Thái Tử phi tương lai của hắn lấy.”

Gia Cát Mặc Húc nói.

“Huyên Nhi bảo bối, đừng nghe hắn nói bậy, tất cả đều là ta mua.”

Quy Hải Lộng Nguyệt kêu oan.

Gia Cát Mặc Húc chết tiệt, cái gì gọi là lấy? Mỗi lần hắn đều đưa bạc.

“Ha ha a ~, Lộng Nguyệt bảo bối, Thái Tử phi của huynh biết làm y phục sao?”

Nàng không để ý y phục là mua hay lấy.

“Hả, nàng ấy không biết, y phục đều do nhũ nương của nàng ấy làm.”

“Ha ha ha ha…”

Nam Cung Vũ Huyên cười lớn một trận.

“Huyên Nhi bảo bối, muội làm sao vậy?”

Mọi người ngạc nhiên nhìn nàng.

“Các bảo bối! Ta quyết định! Ta muốn học làm y phục từ nhũ nương!”

Nam Cung Vũ Huyên lớn tiếng nói ra quyết định của chính mình.

Ha ha, các bảo bối, bây giờ ta còn không có năng lực bảo vệ các huynh. Nhưng, ta muốn tự tay làm cho các huynh mỗi người một bộ y phục, muốn các huynh cũng cảm giác được, sự ấm áp từ ta…

“Huyên Nhi bảo bối, làm y phục không thú vị, kim sẽ đâm vào tay, rất đau ~!”

Công Tôn Lưu Dạ ‘hù dọa’ nói.

“Sẽ không, ta nhất định sẽ cẩn thận.”

Nam Cung Vũ Huyên nói xong, xem sắc mặt bọn họ, dường như không có ai không đồng ý, lại tiếp tục nói: