Quyển 1 - Chương 25: Đối xử khác nhau với những người khác nhau (2)

“Ừ.”

Quy Hải Lộng Nguyệt gật gật đầu, sau đó không một chút lưu luyến nào lại đem tầm mắt từ trên người của nàng nhìn đến Nam Cung Vũ Huyên ở trong lòng:

“Huyên Nhi bảo bối, Lộng Nguyệt ca ca đi trước, buổi tối ta tới đón muội.”

“Vâng.”

Nam Cung Vũ Huyên nhu thuận gật đầu.

Quy Hải Lộng Nguyệt đứng dậy, đem Nam Cung Vũ Huyên đặt trên mặt đất, cúi người:

“Huyên Nhi bảo bối, Lộng Nguyệt ca ca muốn đi học, muội nên làm như thế nào?”

Trong đôi mắt màu vàng hiện lên ý cười, chờ mong.

“…”

Nam Cung Vũ Huyên chớp đôi mắt to, nhìn khuôn mặt tuấn tú của Quy Hải Lộng Nguyệt gần trong gang tấc:

“Hôm nay buổi sáng không phải mới hôn rồi sao?”

Vừa nhỏ giọng than thở, vừa chu đôi môi anh đào, ngượng ngùng hôn một cái trên gương mặt trắng nõn của Quy Hải Lộng Nguyệt.

“A ~!”

Tiếng ‘A’ nhẹ nhàng, lại làm nổi lên muôn ngàn lớp sóng!

Toàn bộ hạ nhân trong phòng đều trừng to đôi mắt, nhìn một màn ấm áp này. Tuy rằng bọn họ đối với Thái Tử điện hạ không quen biết, nhưng toàn bộ trường học mọi người đều biết, Thái Tử điện hạ luôn là “người không phận sự chớ gần” a! Liền ngay cả Thái Tử phi tương lai của hắn – Dư Nhã Thu, đều không có cách gì đến gần!

Mà nay, thế nhưng chủ động để cho một tiểu nha đầu ba bốn tuổi hôn môi?!

Sắc mặt của Dư Nhã Thu trắng bệch, thân mình không chịu khống chế lảo đảo lui về phía sau hai bước, đôi mắt cũng muốn rơi trên mặt đất.

Ha ha…, là mắt của mình bị hỏng sao?! Cái người trong mắt mang ý cười kia, thật là Thái Tử ca ca?! Thật là phu quân tương lai của nàng sao?!

Nếu như đúng là thế, vì sao hắn lại có vẻ mặt dịu dàng như thế?! Như nếu đúng thế, vì sao hắn lại đối xử lạnh nhạt với mình như thế?!

Mà nếu như không phải, vì sao hình dáng của hắn giống với hình dáng của Thái Tử ca ca?!

Quy Hải Lộng Nguyệt nhận được cái hôn của Nam Cung Vũ Huyên, cười nhẹ nhàng vuốt ve trêu đùa đầu của nàng như trước:

“Ha ha a…, Huyên Nhi bảo bối, muốn chăm sóc chính mình thật tốt nha ~!”

Nói xong, liền xoay người rời khỏi. Độ cong khóe miệng giương lên vẫn không có hạ xuống, ha ha a…

Kỳ thật hắn cũng không biết vì sao, ngay lúc được nàng hôn môi, có thể cảm giác được trong lòng ấm áp, như là cả trái tim đều bị nước suối nóng bao lấy, rất thoải mái, rất thoải mái…

Nghiên cứu đồ trang trí trong phòng, tiểu nữ oa xinh xắn, đáng yêu nhìn quanh bốn phía trang trí xa hoa, trong mắt vốn dĩ sáng như sao hiện lên ánh sáng ảm đạm nhè nhẹ, mang theo chút đau lòng.

“Ngươi thích nơi này của Bản tiểu thư?”

Thanh âm ngạo mạn truyền đến.

Dư Nhã Thu thấy ánh mắt của Nam Cung Vũ Huyên nhìn khắp xung quanh phòng, trong mắt phượng hiện lên tia khinh bỉ cùng không kiên nhẫn.

Hừ ~! Một tiểu nha đầu chưa bao giờ gặp mặt! Thật không biết vì sao Thái Tử ca ca sẽ đối xử đặc biệt như thế đối với nàng?!

Ánh mắt không tự chủ được nhìn về phía trước ngực của Nam Cung Vũ Huyên, liền có thái độ đắc ý rất nhanh.

Ha ha…, rất nhỏ ~! Thái Tử ca ca thích, là rất lớn!

Tầm mắt chuyển đến trước ngực của chính mình, trong mắt của nàng lóe ra ánh sáng tự tin.

Của mình lớn hơn so với tiểu nha đầu này!

“Ặc…”

Nam Cung Vũ Huyên lấy lại tinh thần, nhìn biểu cảm ngạo mạn của Dư Nhã Thu:

“Rất xa hoa.”

Nói ra ba chữ một cách lạnh nhạt.

Đúng vậy! Xa hoa đến trình độ phù phiếm!

Nếu như nàng không hiểu sai, nữ tử trước mặt này, chính là Thái Tử phi tương lai của Quy Hải Lộng Nguyệt.

Ha ha…, thời đại này rốt cuộc là thời đại như thế nào?! Thái Tử điện hạ có thân phận tôn quý thì trải qua cuộc sống đầy đau khổ ở trong một cái sân đơn giản, nhỏ nhắn, nhưng Thái Tử phi lại ở một nơi thoải mái như vậy?!

Quả nhiên là chứng minh cho câu nói —— nam nhân dựa vào thực lực để chinh phục thế giới, nữ nhân dựa vào chinh phục nam nhân để chinh phục thế giới.

“Đó là đương nhiên ~! Tương lai ta là Thái Tử phi.”

Cằm của Dư Nhã Thu khẽ nhếch lên, cao ngạo nói.

Nam Cung Vũ Huyên thấy nàng như thế, cụp mắt, khóe miệng nhếch lên một nụ cười trào phúng.