Chương 9: Nhận Thức Thiến Thiến

Lão Vương Trác nở nụ cười nham hiểm phía dưới tùy ý để Vương Tố Tố thuần thuật lại tất cả câu chuyện cho lão nhân gia tộc trưởng này nghe nàng cũng chẳng vẽ rắn thêm mai rùa gì mà chỉ nói đúng sự thật còn nhìn kế bên Vương Phàm ngất liệm giận dữ không thôi.

Lão nhân gia tộc trưởng nghe rồi cũng nhanh hiểu gật gật đầu hài lòng nhìn Vương Phàm chỉ một điểm vào mi tâm Vương Phàm tên này liền tỉnh như ruồi, hắn lại nhìn bộ dạng hận người thấu xương của Vương Tố Tố thiếu chút són ra cả quần, phụ thân hắn Vương Trác liền nhắc nhở thi lễ với tộc trưởng hắn chỉ đành gối đầu không dám ngẩng lên, lão nhân gia nhìn Vương Tố Tố không cam lòng cử chỉ vào mắt thì khoác tay nói:

“Chuyện này cứ cho qua như vậy một rừng không thể có hai hổ cứ như vậy quyết định, ta sẽ tự thân xem xét cho Vương Hạo xem có thể cứu vãn được không”

“Nhưng mà…”

Vương Tố Tố còn muốn nói gì đó, như rơi vào hầm băng khi nghe đích thân lão nhân gia tộc ban lệnh xuống nếu ai còn nhắc hoặc truyền ra ngoài chuyện này liền gϊếŧ chết bất luận tội.

Vương Trác cùng nhi tử Vương Phàm nhếch mép nở nụ cười đắc thắng nhìn Vương Tố Tố đứng lên rời đi về đình viện của mình, mọi chuyện cứ như vậy kết thúc.

Đến lúc khi lão nhân gia xem xét cho Vương Hạo chỉ nói vài câu rằng hắn đã bị phế không thể vãn hồi nàng vẫn không tin nổi, nhiều lần cầu xin lão nhân gia cứu lấy Vương Hạo nhưng lão chỉ phán một câu “phàm là người không thể tu luyện lưu đày về chi nhánh nhỏ hơn tộc nhân Vương gia”

Vương Tố Tố nàng mang theo bao nhiêu ấm ức cùng Vương Hạo, Vương Kỳ Kỳ ngay trong đêm rời đi gia tộc không quản đến những tên này, nhưng năm lần 7 lượt rõ là không buông tha cứ năm 7 ngày lại đến mang theo người khoe mẻ như ruồi nhặn vo ve mà không thể gϊếŧ.

Quay trở lại hiện tại.

Lúc này ngoài cửa chính Vương Phàm nghiến răng nghiến lợi một hồi lâu rồi lại vỗ thiết phiến một cái như hiểu ra hắn lại cất bước lần này còn ngông cuồng hơn lần đầu hắn hô lớn:

“Là đệ Vương Phàm biết sư huynh tỉnh lại là đặc biệt mang hảo tâm đến dây thăm huynh”

Hắn đi vào cửa khiến mấy kẻ gia đinh đều gãi đầu không hiểu cái gì mà đột nhiên Vương Phàm lại tốt tâm tình như vậy.

Nhưng khi Vương Phàm hắn gần bước vào cửa chính một đạo ánh sáng bao phủ cánh cửa khiến hắn không thể nào mở ra là do Vương Tố Tố ra tay.

Nàng vô tình mở miệng lặp lại một câu:

“Còn không về ta liền phế ngươi”

Ở ngoài Vương Phàm nghe đến đây thì cũng sợ đái ra quần dẫu hắn được mọi người tôn kính được lão nhân gia tộc trưởng hậu ái nhưng nếu chọc điên nữ nhân này không chừng thật sự bị phế chỗ này bù không được mất hắn liền sinh ý dần thối lui khỏi cửa chính.

“Tốt, tốt cái kia bá mẫu ta liền về haha, ngày hôm nay là ngày ta thăng vị tộc trưởng mong bá mẫu, lão bà về tộc chung vui nếu có thể mời Vương Hạo huynh đến lại càng tốt.”

Vương Phàm nói xong liền ra ngoài ngồi lên kiệu mã chờ phía trước rời đi cùng các gia đinh.

3 người tại trong phòng mỗi người mỗi nét mặt khác nhau Vương Kỳ Kỳ thì chán ghét mắng lớn vô sỉ, Vương Tố Tố lại là trầm mặc không nói gì nàng nhìn Vương Hạo bằng ánh mắt đầy tự trách.

Vương Hạo thấy không khí có chút kìm nén khó thở thì giải vây hắn cười lên:

“Này a di, biểu tỷ ta không sao, không cần vì một cái tiểu nhân mà sinh khí đều có hại cho nhan sắc hai vị tiên nữ”

Hai mẫu nữ nhìn nhau rồi cũng nở nụ cười khiến hắn như lạc vào tiên cảnh nội tâm cũng nguôi không ít.

Vương Tố Tố càng tự trách mình hơn nếu nàng sớm xuất thủ đã không có chuyện này xảy ra nàng còn lầm tưởng ngoài mặt Vương Hạo chỉ cười vui cho các nàng an tâm thật ra bên trong đã sớm chết lặng.

Nàng nhìn ra ngoài sắc trời sáng bừng lên cao cũng không biết nghĩ gì đột nhiên quay qua nắm cánh tay gầy gò của Vương Hạo nói:

“Dù thế nào a di cũng sẽ bên con, đừng có suy nghĩ dại dột hiểu không.”

Vương Kỳ Kỳ cũng phu hoạ theo mẫu thân nói:

“Đúng vậy đệ không được nghĩ bậy mà rời đi chúng ta sẽ áy náy không chịu nổi có khi sinh tâm ma đấy hì hì.”

Vương Hạo nhìn hai người mẫu nữ thật lâu một hồi hắn mới mở lời:

“Tốt, a di, biểu tỷ ta không sao nếu bỏ đi bỏ lại hai vị tiên nữ tuyệt sắc này, cái Vương Hạo ta nào nỡ, sắc trời không còn sớm hai người mau rời đi thôi.”



Vương Kỳ Kỳ nghe vậy thì hơi đỏ mặt lên mắng hắn:

“Đệ… đệ cái… cái miệng này cũng thật ngọt”

Vương Tố Tố ngược lại không nói gì chỉ gật đầu hai mẫu nữ cũng hiểu đây là Vương Hạo trục khách, hai nàng cũng ngầm hiểu là mình cần quay về gia tộc tham dự nhậm chức tộc trưởng tên Vương Phàm mặc dù không muốn nhưng khác nào không nể mặt lão nhân gia tộc trưởng kia.

Hai nàng cười cười hàn huyên vài câu với hắn rồi đứng lên rời khỏi phòng Vương Hạo đến khi hai mẫu nữ đều khuất bóng hắn mới thở ra một hơi dài đè nén rồi nhắm mắt lại.

“Rời đi rồi” đến lúc bị tiếng gọi của Thiến Thiến đánh thức Vương Hạo lần nửa mở mắt ra hắn tự thϊếp đi cũng khoảng 2 canh giờ.

Vương Hạo suy nghĩ một mở lời nói vào trước mặt mình:

“Thiến Thiến tỷ ta nghĩ chúng ta cũng nên bắt đầu ta sợ rằng tên tiểu nhân Vương Phàm sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ta như vậy”

Thiến Thiến đáp lời cũng không có hiện ra mà chỉ giọng nói:

“Được thôi vậy trước tiên để ngươi nhận thức đại khái về tu tiên chúng ta sau đó sẽ bắt đầu.”

Khi nói xong Thiến Thiến im lặng, chỉ một lúc thức hải Vương Hạo run rẩy lên một điểm sáng dung nhập từ bên ngoài vào mi tâm hắn, Vương Hạo liền rơi vào trạng thái nhập định.

Một không gian khác hoàn toàn như lúc hắn chết những ngôi sao lớn đó lại hiện hữu nhưng lần này không chỉ có vậy còn có hai cái lão già song phương lơ lửng đối mặt nhau.

- Đầu tiên ta sẽ cho ngươi nhận thức cái gì mới là cường giả thật sự họ đều chạm đến đỉnh phong cảnh giới.

Tiếng nói Thiến Thiến trong não hắn vang lên nàng mở miệng nói “ Bắt đầu đi ” hai lão già vẫn lơ lửng liền có động tác.

Ầm! ầm! Hai người bọc phát lực lượng mạnh mẽ xung đột nhau khiến chung quanh các không gian hư không đều nứt ra như bánh vụn, nội tâm Vương Hạo rung động thật sâu nhìn cảnh tượng này đây là cường giả? Có khi chỉ cần một ánh mắt liền có thể diệt sát mười cái nhân tộc trưởng kia đi.

- Hừ thế tính ra là gì để ta cho ngươi diện kiến lực lượng chân chính cái gọi là cường giả không chỉ như thế này.

Thiến Thiến như đọc được suy nghĩ hắn theo cử chỉ cười lạnh vung tay một cái cảnh vật trước mắt liền thay đổi 360° hiện ra các tinh cầu lớn còn hơn địa cầu gấp nghìn lần không điêu ngoa tí nào.

Lão giả kia liếc mắt nhìn tinh cầu xa lạ này một cái “ Răng rắc ” tinh cầu được gọi là lớn kia nháy mắt vỡ vụn thành nhiều mảnh, trôi nổi không còn chút khí tức sinh cơ chính Vương Hạo cảm thấy nếu chỉ đứng trước mặt vị tiền bối này có hay không một cái phóng rắm tùy tiện của y mà hắn chết tươi luôn không?.

Thật hoang đường Vương Hạo trong dạng linh hồn liên tục lắc đầu không tin mọi thứ trước mắt mình.

“Thiến Thiến tỷ… cái… cái này thật sự quá hoang đường đây là thứ cảnh giới gì, cường đại đến mức biếи ŧɦái.”

Sau vô số lần cảnh vật chuyển dời Vương Hạo nhìn không chớp mắt lấy một cái ngốc ra như gà gỗ đờ đẫn ra nhìn hai cường giả giao thủ mỗi tùy tiện vung tay là chấn động cả không gian những tinh cầu san sát đều ảnh hưởng ít nhiều uy lực bạo phát đều bị san bằng thành bình địa, phía khác một diễn biến bọn họ liền bị chạm đến quy tắc dẫn thiên đạo trấn sát.

“Không gì là không thể chỉ là họ cuối cùng vẫn là bị thiên đạo ước thúc không thể thoát khỏi bị trói buộc gông xiềng vận mệnh.”

Thiến Thiến vẫn thờ ơ như vậy trả lời lấy Vương Hạo hời hợt.

“Bao giờ ta mới đạt tới loại cảnh giới này”

Vương Hạo nội tâm cháy hừng hực chiến ý khi xem các cảnh cường giả giao thủ, hắn hận người kia không thể là mình để cảm thụ rõ lấy cái gọi là cảnh giới cuối cùng.

Thiến Thiến liền nhanh dội một gáo nước lạnh lên đầu hắn:

“ Không thể nào đạt tới! ”

Vương Hạo nghe xong liền tắt niệm chiến ý xụi lơ như bong bóng bị rút khí nitro nói với Thiến Thiến:

“Này tỷ, vậy còn không phải là đừng tu luyện thì hơn sao hưởng thụ một đời có 60 -80 năm tuổi thọ của phàm nhân là rồi”

Thiến Thiến nghe vậy thì có chút tức giận:



“Đúng là rèn sắt chưa thành thép, sắt đã cháy rụi, ta còn chưa nói thêm ngươi vội chen miệng như vậy làm gì chứ”

Vương Hạo nghe lời Thiến Thiến nói liền tinh thần hứng khởi lên lại dò hỏi:

“Nói như vậy là, Thiến Thiến tỷ ta thật sự đạt được loại cảnh giới đó.”

“Có ta tại, thành tựu ngươi không chỉ dừng lại ở đó, đây chỉ là một vị diện có thiên phú yếu nhất mà ta đưa ngươi đến tu luyện, những vị diện cao cấp hơn khác ngươi chưa kịp trưởng thành đã bị tính kế đến không ngốc đầu dậy nổi đừng nói đến tu luyện”

Thiến Thiến lúc này cũng lười giải thích mà chỉ ậm ừ dường như nàng rất thích đả kích ý chí Vương Hạo.

Vương Hạo lại hỏi kèm theo mong chờ ánh mắt hiện rõ sát tâm:

“Thế còn lai lịch Thiến Thiến tỷ, cùng thế nào để khôi phục, chính sự là khôi phục tu vi trước có cách nào cảnh giới thăng đến Nguyên Anh kỳ ta muốn gϊếŧ sạch Vương gia chó, gà không tha.”

“Đừng nghĩ đến báo thù lúc này kẻ địch của ngươi nhắc đến tới cửa rồi, tiểu pháp trận nha đầu kia để lại cũng không trụ được 1 canh giờ đâu, bây giờ ta sẽ cho ngươi nhận thức về tồn tại của ta” Thiến Thiến sau khi dứt lời một luồng sáng mang theo không ít thông tin về nàng rót thẳng như nước ghi tạc vào não hải khiến linh hồn Vương Hạo đau nhức đến khó chịu. Bên ngoại cảnh hắn la lô như heo bị chọc tiết.

Phía ngoài 7 hắc y nhân chậm rãi nhảy từ các hướng đông tây nam bắc âm hiển nhiên là tới đây ám sát hắn.

“Là pháp trận” Một hắc y nhân dùng cái đoản đao sắc bén cạ cạ lên tiểu pháp trận thủ hộ căn phòng Vương Hạo khiến nó toé hoả diễm nhìn 6 gã còn lại nói.

“Vậy thì phá cho ta” Một tên khác dẫn đầu chỉ tay về phía pháp trận 6 gã này nhận lệnh điên cuồng thi triển công pháp công kích lên tiểu trận khiến nó run lắc dữ dội.

Trong phòng Vương Hạo đột nhiên mở mắt ra ánh mắt hắn trở nên sắc bén như nhanh kiếm vừa rời khỏi thanh bao, hắn nhìn ra ngoài những tiếng răng rắc của trận pháp vỡ khẽ lắc đầu cười khổ:

“Thiến Thiến tỷ thì ra là tồn tại khủng bố như vậy, những kẻ được gọi là cường giả đó một cái móng tay cũng khó so với nàng, nhưng ta thắc mắc là nàng được ai dẫn tạo? Còn đặt tên cho thứ này là “hệ thống” có được thứ này không phải là tu luyện như ôm lên lửa phóng lên trời sao?”

Thật ra Thiến Thiến nàng cũng chả làm gì ngoài tua nhanh thời gian cho hắn sơ lược qua các truyện tiểu thuyết hiểu biết về hơn về hệ thống.

“Đừng nghĩ xa xôi như vậy, trước mắt ta sẽ giao cho ngươi quà tân thủ như bao người khác, mục đó ngươi chắc đã biết nhưng ta sẽ lập lại lần nữa” Thiến Thiến thấy Vương Hạo chưa thành tựu đã nghĩ quá nhiều thì không quên nhắc nhở hắn vài câu.

“Tốt, Thiến Thiến tỷ đem nó đến đây cho ta”

Hắn nhanh hiểu nhìn ra ngoài rồi thấy tình hình cấp bách thật thì nói với Thiến Thiến.

Từ trên đầu hắn rơi xuống một cái hộp lại nhìn như cái rương kèm theo giọng Thiến Thiến giảng sơ qua:

- Trong đây một viên cực phẩm Tẩy Tủy đan, một viên Tái Tạo đan, một thanh Hắc Long kiếm, một cây thảo dược Bách Hàn chi linh.

Vương Hạo gật gật đầu nhưng thanh âm Thiến Thiến không còn nói nữa khiến hắn hơi nghi hoặc hỏi:

- Hết rồi?

- Đồ tham lam này ngươi còn muốn cái gì nữa, nhiêu đây đã là giá trị liên thành gọp lại chưa chắc đã mua được.

- Hả chỉ 4 món còn công pháp ở đâu Thiến Thiến tỷ

- Hừ, tự mua mà dùng thứ thu phí do ngươi không nhận biết về ta.

- Cái này cũng được sao

- Nhàm chán, ngươi còn không mau bọn hắn nhanh liền chém chết ngươi !.

Vương Hạo ngây ngẩn ra khi nghe Thiến Thiến nói, hắn âm thầm bất mãn vì cái gì chứ, nhưng cũng nhanh mở cái rương ra chỉ thấy hai viên đan dược tròn vo mỗi viên mỗi màu khác nhau hắn liền bóc lên đưa vào miệng nuốt trọn xuống.

- Tên đầu heo nhà ngươi Vương Hạo!! một lần nuốt cả hai viên muốn bạo thể mà chết hả?

Thiến Thiến trợn trắng mắt truyền đến âm thanh giận dữ khi thấy Vương Hạo nuốt trọn hai viên đan dược cùng lúc.