Chương 37: Bé ngốc và Long Ngạo Thiên bản trung niên (37)

Cô ả không thể tưởng tượng được, nếu sau khi cô ả chìm đắm vào tình yêu với người con trai như vậy, mà trong lúc cô ả đang khát tình, không kiểm soát được bản thân, đột nhiên đối phương lại hỏi, em có ước mơ gì?

Như vậy thì thật sự không biết lãng mạn một cách quá đáng, phỏng chừng linh hồn nhỏ bé của cô ả cũng bị sợ hãi mà bay mất.

Là "Học viên" bị hỏi, Ân Minh Lộc cũng tròn xoe đôi mắt, nghĩ thầm, xem ra Hạ Minh này bệnh không nhẹ, chẳng lẽ anh ta muốn lo hết mọi việc trong tương lai của cậu hay sao?

Mà bản thân Hạ Minh, anh ta đã nhanh chóng nhận ra câu hỏi của mình có chút không ổn từ trong phản ứng của những người bên cạnh, thế là anh ta quyết đoán thay đổi cách nói: "Minh Lộc, sau này em muốn trở thành người như thế nào?"

Anh ta khẽ bổ sung thêm ở trong lòng, cho dù em muốn trở thành người như thế nào, anh cũng sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ em.

Anh ta không phủ nhận mình đối xử tốt với Ân Minh Lộc là do bị ảnh hưởng bởi đời trước, đời trước, sự ân hận đã hành hạ anh ta hơn nửa cuộc đời, nó gần như đã trở thành tâm ma của anh ta, anh ta hi vọng đời này mình có thể thuận lợi giúp cậu vượt qua tai ách, để tâm ma của anh ta hoàn toàn biến mất.

Nhưng càng tiếp xúc, anh ta lại càng phát hiện ra cậu bé này có rất nhiều ưu điểm.

Đối phương giống như một mặt trời nhỏ tràn đầy sức sống, nguồn sáng nho nhỏ này chỉ cần chạm vào đầu ngón tay anh ta một chút, cũng đủ để nụ cười của anh ta lại lần nữa nở rộ. Kiểu người sống dưới ánh mặt trời giống cậu, đặc biệt có lực hấp dẫn với loại người đã sống hơn nửa đời người nên đã sớm lạnh lùng vô cảm như anh ta.

Có lẽ, anh ta tự cho là mình sống lại sẽ là sự cứu rỗi của thiếu niên, nhưng biết đâu, thiếu niên mới là sự cứu rỗi của anh ta. Anh ta hỏi câu này rất thật lòng.

Bởi vì thái độ của Hạ Minh quá mức nghiêm túc, giống như một thầy cố vấn cuộc sống thật sự, mọi người không dám tùy tiện chen vào, chỉ có thể đặt tầm mắt trên người một đương sự khác.

Trên màn hình, tất cả mọi người đều tò mò về câu trả lời của đứa trẻ.

Đúng lúc cư dân mạng cũng xem đến đoạn này, bọn họ cũng hồi hộp chờ mong một đáp án không giống người thường.

Cậu trai nhỏ dường như không cảm nhận được áp lực gì, khẽ nghiêng cái đầu đang đội mũ rơm, giẫm chân lên bờ ruộng vài cái, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn thành một cục, giống như đang suy nghĩ, một lúc lâu sau cậu mới cong mắt lên cười, để người ta liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy lúm đồng tiền đáng yêu trên hai má của cậu, như mật đường hết sức say lòng người.

Giọng nói của thiếu niên trong trẻo, gật gù đắc ý: "Em muốn trở thành một người không cần đi học, có thể thức đêm ăn vặt, có thật nhiều tiền, ngày ngày nằm ngủ." Giống như trẻ con trả lời câu hỏi của giáo viên, cậu nghĩ cái gì thì nói cái đó, lời nói còn cực kỳ thẳng thắn, không hề trau chuốt, bày tỏ ước mơ làm bé cá mặn trước mặt mọi người.

Đợi đã đời, không ngờ lại đợi được một câu trả lời như vậy, cư dân mạng cũng bất ngờ, liên tục comment chỉ trích:

[Còn nhỏ mà sao chẳng có tí ước mơ gì thế!]

[Mười hai tuổi cũng không còn nhỏ nữa, chỉ muốn nằm ăn chờ chết thật sự được không vậy?]

[Có người thừa kế như vậy, cổ phiếu nhà họ Ân lại phải giảm rồi.]

Nhân tiện còn @ "Em gái dân quốc", để bà ấy nghe câu trả lời của con trai nhà mình một chút, nói dù gì bà ấy cũng từng là nhân vật của công chúng mà lại dạy dỗ con cái như vậy, một thiếu niên tốt đẹp lại không có chí lớn thế này đây.

Cũng có người rất khinh thường kiểu nói đó, đứng ra bảo vệ:

[Người ta là con nhà giàu, muốn sống như thế nào cũng không liên quan tới người khác.]

[Làm ơn đi, người ta chỉ là một đứa trẻ, mấy người muốn câu trả lời thế nào mới hài lòng? Không phải chỉ đang tám chuyện thôi sao, mấy người nghiêm túc quá rồi đó.]

[Thấy các bạn nghiêm túc bắt bẻ một đứa nhỏ như vậy, thôi được, tôi đã biết, cậu nhóc ấy nổi tiếng rồi.]

Càng nhiều người lại là:

[Bé là ai!!! Tại sao lại nhìn trộm giấc mơ của chị!!!] Vai Ác Này Đáng Yêu Quá - Chương 37: Bé ngốc và Long Ngạo Thiên bản trung niên (37)
[Quá chân thật, đây không phải là giấc mộng của tôi đấy sao?】 Vai Ác Này Đáng Yêu Quá - Chương 37: Bé ngốc và Long Ngạo Thiên bản trung niên (37)
[Tôi nghi ngờ nhóc đã nhìn trộm cuộc sống của tôi, đáng tiếc tôi không có chứng cứ.]