Chương 25

Thu Sương đối với Lưu Vương Thành tuy vẽ ngoài bình tĩnh nhưng thực tế bên trong cũng có chút đề phòng. Không biết hắn đang muốn giở trò gì mà nhìn cô chầm chầm như vậy. Kiếp trước, nếu hắn không gϊếŧ chết sư phụ thì có lẽ cô vẫn sẽ xem hắn là sư huynh đồng môn, vẫn sẽ kính trọng hắn.

Tuy rằng, sư phụ nói hắn tâm thuật bất chính, người đời nói hắn tàn nhẫn, máu lạnh, độc ác. Nhưng theo cô thấy hắn cũng không hoàn toàn là vô tình mà phải nói hắn vô lại thì đúng hơn. Thử hỏi có một tên ác ma nào mà lại chuyên đi dành đồ ăn với cô, rồi còn nhìn lén cô tắm không?

Nhớ lần đó, cô đang đi trên đường không biết hắn từ đâu xuất hiện giật lấy xâu mức của cô như một tên phóng túng. Đã thế, lúc cô ở khách điếm tắm rửa, nằm trong bồn tắm thư giãn vừa mở mắt ra thì đã thấy hắn nằm trên xà ngang vừa quạt vừa huýt sáo. Lại còn nhìn châm châm vào cô nói.

- Mèo mà cũng tắm nữa sao? Ta tưởng mèo phải sợ nước mới đúng chứ?

Nhớ lại mà cô còn tức đây này. Nhưng ai bảo lúc đó võ công của cô không bằng người ta, có đánh cũng không lại, ngược lại còn bị ăn không ít đậu hũ. Cũng may, cô là người đã trải qua nhiều sự đời nên có thể bình tĩnh, chứ nếu như là những thiếu nữ khác chắc chắn đã tức đến nỗi đập đầu vô cái gối chết quách cho rồi.

Không nghĩ tới hắn cũng xuyên qua đến thế giới này, còn có thể tìm được cô, có lẽ là do sự trùng hợp, bởi khuông mặt cô hiện tại với kiếp trước cũng khá giống, hắn liếc sơ là có thể nhận ra. Nhưng mà, cô nhớ hắn đã bị bắn thành con nhím còn bị rơi xuống vực nữa, không thể nào cả thân thể cũng xuyên qua. Cho nên, cô đoán hắn là hồn xuyên và thân thể hiện tại có vẽ bề ngoài vô cùng giống hắn của kiếp trước.

Thu Sương rất thông minh nhưng tiếc thay cô đã đoán sai một chi tiết, đó là Lưu Vương Thành xuyên qua chính là thân thể của anh Hai Lớn, tên trong giấy tờ cũng là Lưu Vương Thành. Hai người chỉ trùng tên thôi, vẽ bề ngoài thì khác nhau một trời một vực. Còn về việc vì sao Lưu Vương Thành lại có thể trở lại hình dáng cũ, điều này phải kể đến việc cha nuôi hắn tặng hắn ngôi nhà kia.