Chương 40

Lưu Vương Thành nói hơi nhỏ nên Phi Long không để ý giọng của hắn. Nhưng thấy Lưu Vương Thành đã phản ứng, Phi Long vô cùng vui mừng, gật đầu nói.

- Đúng vậy! Là cô! Cô mau đưa tay đây tôi kéo cô vào!

Vừa nói Phi Long vừa đưa tay ra, chỉ cần Lưu Vương Thành chòm người vào đưa tay ra nữa là có thể nắm được tay anh ta rồi. Lưu Vương Thành lập tức hiểu thì ra Phi Long đang hiểu lầm. Ài.. ai biểu nhan sắc của hắn đẹp quá mà chi. Ngay cả hắn là nam hay nữ người ta cũng không phân biệt được. Nếu là bình thường có lẽ hắn đã chơi tên Phi Long này một vố thật ngoạn mục. Đáng tiếc hôm nay tâm trạng hắn không được vui, còn rất muốn đánh người. Hi vọng tên Long lá này đừng có lại gần hắn.

Lưu Vương Thành nhíu mày khó chịu, co hai chân lên ngồi xếp bằng, khoanh hai tay trước ngực, sau đó mở miệng phát ra một từ.

- Cút!

Lần này thanh âm hắn lớn hơn một chút. Phi Long nghe có gì đó khang khác, không giống giọng con gái cho lắm nhưng anh ta cũng không nghĩ đó là một người đàn ông. Chỉ nghĩ chắc là do "cô gái" này có giọng trầm. Dù bị đuổi nhưng Phi Long vẫn không bỏ cuộc, trong đầu chỉ có một suy nghĩ là phải cứu lấy cô gái này.

Thấy tư thế ngồi của Lưu Vương Thành trên nhánh cây nhỏ vô cùng thoải mái, Phi Long lại nghĩ chắc nhánh cây đo vô cùng chắc chắn, bèn mạnh dạn tiến lên. Lưu Vương Thành lúc này đang bực bội quay mặt ra sông, không thèm để ý đến hành động của Phi Long. Cho đến khi một chân của Phi Long đặt lên nhánh cây nghe "rắc" một cái. Lưu Vương Thành liền theo bản năng vận khinh công bay vυ"t sang cành cây khác, còn Phi Long thì..

Ùm..

Cả người và nhánh cây đều rơi xuống sông. Lưu Vương Thành lạnh lùng phán một câu.

- Cho chừa tội tài lanh!

Phi Long tuy biết bơi nhưng khi rơi xuống lại bị chuột rút chân nên không thể bơi được. Bèn cố quơ hai tay ngẩn đầu lên kêu cứu.

- Cứu.. cứu.. với! Tôi bị chuột rút..

Lưu Vương Thành trợn trắng mắt, không thể nói nên lời. Tuy nhiên, cũng không thể thấy chết mà không cứu, dù sao cũng xem là bạn thân. Nhân lúc đầu Phi Long vừa chìm xuống nước, hắn liền nhanh như cắt trở lại hình dạng Hai Lớn. Bay xuống nắm đầu Phi Long đang bị ngộp nước quăng lên bờ như quăng con cá. Tiếp theo đó đương nhiên là sơ cứu người bị đuối nước rồi.

Người ta cứu người bị đuối nước thì dùng hai tay nhận vào ngực hoặc cao hơn là dùng miệng hô hấp nhân tạo. Còn Lưu Vương Thành thì chỉ cần dùng một bàn chân đạp vào ngực Phi Long một cái..

- Phụt..

Phi Long lập tức bật dậy phun ra toàn bộ nước trong bụng. Chà chà.. bạn bè đúng là "khốn nạn" làm sao. Phi Long mở mắt nhìn dáo dát xung quanh thì thấy Lưu Vương Thành đứng khoanh tay trước ngực, mặt lạnh nhìn vào mình. Phi Long liền hỏi.

- Sao.. sao mày lại ở đây? Cô gái ngồi trên nhánh bần lúc nãy đâu?

Trên trán Lưu Vương Thành rơi hàng loạt các vạch đen. "Cô gái? Chỉ ta sao?"

Lưu Vương Thành lạnh lùng đáp.

- Tao không thấy cô gái nào ngồi trên nhánh bần hết, chỉ thấy có thằng tào lao nào đó xém chết đuối thôi!

Phi Long vô cùng nghi hoặc, cố gượng đứng dậy nhìn xung quanh chổ cây bần ban nãy. Trừ chổ nhánh cây bị anh ta dẫm gãy lúc nãy còn để lại dấu vết ra thì cành lá ở những chổ khác đều vẫn còn nguyên. Ngay cả chổ Phi Long thấy "cô gái" đó bay lên đứng, cũng không thấy một cái lá nào bị biến dạng. Điều đó chứng tỏ chưa từng có người nào đặt chân qua cả. Đó là đương nhiên, Lưu Vương Thành là cao thủ mà, nơi nào hắn dặt chân đến làm sao có thể để lại dấu vết được, trừ khi hắn cố tình để lại thôi.

Phi Long bất chợt rùng mình, nói với Lưu Vương Thành.

- Không lẽ tao gặp ma sao?

Lưu Vương Thành liếc xéo anh ta.

- Mày thấy có con ma nào hiện hình giữa ban ngày không? Ngoại trừ yêu quái!

Phi Long chợt nhớ lại nhan sắc của Lưu Vương Thành lúc nãy, lập tức hô lên.

- Đúng rồi! Chính là yêu quái! Tao đã gặp yêu quái mày ơi!

Phi Long bèn đem chuyện lúc nãy gặp "cô gái" kể lại. Lưu Vương Thành tiếp tục ngó lơ. Hắn bây giờ từ cô gái biến thành yêu quái rồi. Phi Long lại nói.

- Giờ tao mới phát hiện, nhánh cây hồi nãy nhỏ xíu mà cô gái đó ngồi tĩnh queo nó cũng không gãy. Tao đúng là gặp yêu quái rồi! Giờ tao phải làm sao đây Lớn?

Lưu Vương Thành thật muốn dần cho Phi Long một trận. Không những gọi hắn là cô gái mà còn nói hắn là yêu quái. Hôm nay hắn ra đường đúng là không coi ngày, toàn gặp chuyện gì đâu không. Bực bội quá, hắn mới hét vào mặt Phi Long.