Chương 43

“Ngươi nói đi, nếu là đan dược bình thường, ta có thể luyện ngay cho ngươi.” Kiều trưởng lão rất tự nhiên nói.

Một tên tiểu tử Tụ Linh cảnh thì cần đan dược gì chứ, đừng nói cho không một lần, có cho nhiều lần thì cũng chả hao tổn gì tới Đan Thanh Phong của bọn họ.

“Tiểu bối muốn luyện đan Đằng Nguyên đan.” Lâm Tiêu nói.

Nghe thấy Đằng Nguyên đan, cả hai người đối diện có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng không quá ngạc nhiên. Người ở Tụ Linh cảnh dùng đan dược cũng là chuyện bình thường. Đằng Nguyên đan là đan dược cho người ở Luân Hải cảnh. Chắc là Lâm Tiêu chuẩn bị sau này dùng.

Nguyên liệu để luyện Đằng Nguyên đan cũng có chút quý giá, nhưng đây không phải một yêu cầu quá đáng.

“Được, ngươi sang bên kia một lát, ta –”

Kiều trưởng lão chuẩn bị đi luyện đan, nhưng lại bị hành động của Lâm Tiêu cắt ngang.

“Kiều trưởng lão, tiểu bối có thứ muốn đưa cho người.” Lâm Tiêu đưa tờ giấy nợ qua.

“Hả?”

Kiều trưởng lão có chút nghi ngờ.

Tay phải của ông ta nhẹ nhàng đưa ra, tờ giấy từ từ bay tới tay. Sau khi nhìn rõ nó là thứ gì Kiều trưởng lão mới giật mình.

“Đây, sau cái này lại trong tay ngươi? Mục lão quỷ là gì với ngươi?” Mặt Kiều trưởng lão vô cùng kỳ quái, vừa khó chịu vừa bất đắc dĩ lại có chút buồn bực.

Lục Minh Nguyệt đứng bên nhìn thấy cảnh này cũng cực kỳ sốc. Nàng đi theo sư tôn nhiều năm như vậy. Đây là lần đầu nhìn thấy vẻ mặt kỳ quái này của sư tôn.

Sư đệ Lâm Tiêu rốt cuộc đã đưa cái gì ra vậy!

“Mục lão cũng được coi như là sư phụ của tiểu bối, Mục lão dặn tiểu bối đưa cái này qua, nói là có thể đổi được ba bình Đằng Nguyên đan.” Lâm Tiêu thành thật nói.

Mục lão truyền thụ cho hắn Cửu U Trấn Ma Ấn, nói là giống như một nửa sư phụ chắc cũng không sai. He he!!

Kiều trưởng lão hừ một tiếng, sắc mặt thay đổi liên tục. Cuối cùng thì dùng vẻ mặt phức tạp nhìn Lâm Tiêu rồi bắt đầu tự mình nói chuyện một mình.

“Lão già kia đúng là không biết xấu hổ, đòi hẳn ba bình, hừ!!!”

“Thôi đi thôi đi, đợi sau này lại tính sổ với lão.”

Kiều trưởng lão hình như đã nghĩ thông suốt, tay phải búng một cái một đám lửa nhỏ hiện ra, bao quanh lấy tờ giấy nợ đốt nó thành tro.

Sau đó ông ấy đi tới lò luyện đan trước mặt, bắt đầu đọc phát quyết. Lò luyện đan phừng lên một tiếng, ngọn lửa cháy phừng phừng bốc cả ra ngoài, cả căn phòng tức khắc nóng lên. Sau đó Kiều trưởng lão lấy từ trong chiếc nhẫn trữ vật những nguyên liệu cần thiết để luyện đan.

Ông ấy đã chuẩn bị xong mọi thứ để bắt đầu luyện đan. Lâm Tiêu đứng bên cạnh cũng không bị đối phương đuổi ra ngoài, cứ để kệ hắn đứng bên cạnh xem.

Lục Minh Nguyệt nhìn sư tôn chuẩn bị nguyên liệu, mấy thứ cơ bản thì cũng chả có gì. Nhưng tới lúc nàng ta nhìn thấy vài nguyên liệu đặc biệt thì lông mày hơi nhíu lại.

“Mộc Linh Tam Kim Hoa? Tuyết Cổ Liên? Xích Huyết Linh Quả? Sư tôn, luyện Đằng Nguyên đan sau lại cần mấy thứ này?” Lục Minh Nguyệt vẻ mặt ngơ ngác

Ba nguyên liệu này căn bản không có trong công thức luyện Đằng Nguyên đan, hơn nữa giá trị ba nguyên liệu này đã vượt xa ba bình Đằng Nguyên đan rồi. Sư tôn đang làm cái gì vậy?

Lục Minh Nguyệt mặt mày khó hiểu.

“Luyện Đằng Nguyên đan bình thường thì không cần mấy thứ này, nhưng luyện Đằng Nguyên Đan cực phẩm thì nhất định cần thêm ba thứ này……” Kiều trưởng lão giọng mang chút hờn dỗi giải thích.

Đằng Nguyên đan cực phẩm?

Lục Minh Nguyệt và Lâm Tiêu nghe xong thì cực kỳ kinh ngạc. Đan dược cũng phân thành các cấp, hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và cực phẩm. Mỗi phẩm cấp khác nhau sẽ có hiệu quả khác nhau.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Hơn nữa dược luôn có ba phần độc, dùng quá nhiều đan dược tạp chất tích tụ nhiều trong cơ thể. Mà Đằng Nguyên đan cực phẩm thì sẽ ít tác dụng phụ, ít gây hại cho cơ thể.