Chương 9: Hận không thể gϊếŧ chết anh

Qua một đêm ân ái, cả người Tịch Mộng Dao ê ẩm vì đây cũng là “Lần Đầu” đáng giá của cô nhưng anh lại tỉnh táo một cách kì lạ. Trước khi đi làm còn cười với cô như tên khốn tối qua không phải anh vậy.

Đầu đau nhức cô đi vào rửa mặt cho tỉnh, từng đoạn hồi ức hôm qua tua đi tua lại trong đầu cô. Cô thật sự yêu anh, yêu đến mức như người nghiện thuốc phiện lâu ngày vậy dù đau nhưng lại không dứt ra được. Nhìn mình trong gương nước mắt không kiềm được rơi xuống cằm có lẽ nước mắt rơi vì đau ở dưới do đêm qua mà cũng có khi là đau trong tim. Bạch Nguyệt Quang trong tim anh chỉ có Tần Uyển Nhi, cô có là thế thân hay thứ gì cũng chẳng lay động được tình cảm giữa Phương Đình Thiên.

Cô xuống nhà, chị Đằng đã dọn cơm sáng cho cô, thấy cô đi xuống Đằng Bạch Nhiên lùi sang một bên.

Đằng Bạch Nhiên:“ Thiếu Phu Nhân... Cô không sao chứ? ”

Tịch Mộng Dao cố nặn ra nụ cười thương hiệu: “ Tôi không sao”

Đằng Bạch Nhiên: “ Ông chủ có dặn tuần sau lễ phục sẽ được đưa tới Phương Viên”

Tịch Mộng Dao kinh ngạc “ Lễ Phục? ” lễ phục gì chứ... Gần đây cô không hề đặt lễ phục hay mua sắm linh tinh ở đâu. Mà khoan đã... Ông chủ?, ở Phương Viên trong trí nhớ cô họ không gọi Phương Đình Thiên là ông chủ. À đúng rồi là Phương Cần!.

Phương Cần là ba ruột của Phương Đình Thiên ông là người đầu tiên trong nhà tác thành hôn sự của Tần Uyển Nhi và Anh. Khi Tần Uyển Nhi mất ông cực kì bài xích cô, nhưng sao lại đặt lễ phục cho cô? Vừa hoài nghi lại vừa kì lạ.

Cô ngồi vân vê chiếc dao quản gia Lý bước đến nhẹ giọng “ Thiếu Phu Nhân, thiếu gia đã dặn dò phu nhân không khỏe cứ ở nhà nghỉ ngơi ”

Tịch Mộng Dao rời khỏi bàn ăn điềm đạm trả lời “ Không sao tôi có thể đi làm được ”

Cô đến Phương Thị bước vào hiên ngang mặc dù đã trễ 2h rồi ( thôi kệ lỡ đi trễ rồi :")) )

Hà Tiểu Ly thấy cô liền nhàu tới “ Dao Tỷ, tỷ làm em sợ hết hồn đấy? ”

Tịch Mộng Dao “ em sợ sao cũng được, đi xuống người chị được chưa? ”

Hà Tiểu Ly: “ Ahihi chiều nay Chị Kiều Nương mời chúng ta đi ăn thịt nướng đó~~”

Tịch Mộng Dao: “ Ok ”

Khu vực Trợ lý dạo gần đây không nhìn thấy bóng dáng của Tô Giai Tuyết đâu, cả công ty đồn rất nhiều tin vịt Tô Giai Tuyết mập mờ với Một Cổ Đông ở Tập Đoàn IP

Cô còn chưa bắt tận gian cô ả Bạch Liên Hoa này mà. Ơ nhưng mà sao cô lại cứ quan tâm tới chuyện bên ngoài của anh thế nhỉ.

Tan tầm cô đứng bên đường chờ Hà Tiểu Ly, hôm nay Hà Tiểu Ly muốn thử lái Bentley nên cô cũng chiều luôn. Đằng xa đập vào mắt một bóng dáng quen thuộc. Hàn Như?... Cô ta làm gì ở cổng Tập Đoàn Phương Thị vậy. Cô bước ra ngoài đυ.ng ngay ánh mắt khó chịu của ả ta.

Hàn Như: “ ôi trời Phương Thiếu Phu Nhân sao cô lại ở đây? ”

Tịch Mộng Dao: “ hửm? Hàn Tiểu Thư trí nhớ kém quá, đây là công ty chồng tôi phận làm vợ không được đến đây sao?” cô nhấn mạnh hai từ Vợ Chồng, nét mặt Hàn Như xanh lại càng xanh. “ Phương Thiếu Phu Nhân, chức vị vợ chồng này cô hoàn toàn không xứng! ”

Tịch Mộng Dao nhàn nhã “Tôi còn là vợ trên danh nghĩa còn cô chỉ là công cụ làm ấm giường thôi nhỉ?”

Hàn Như tức không làm gì được “ Cô... Đợi đó tôi nói cho cô biết tôi là bạn gái của Chủ Tịch Phương! ”

Tịch Mộng Dao: “ Được tôi cho cô đó, cô thử xem? ”

Cô rời đi thong thả ra khỏi cổng, Hàn Như nắm chặt váy cay cú không đấm cho cô mấy cái vì dảm nhu nhược với Đại tiểu thư Hàn gia.

Cô tuy bề ngoài mạnh mẽ nhưng nội tâm lại cực kì dễ vỡ, Hàn Như là bạn gái Phương Đình Thiên!Phương Đình Thiên tôi hận anh, hận không thể gϊếŧ chết Được anh! Hận cái tình yêu ch* má này. Anh không yêu tôi thì cưới tôi làm gì? Đồ khốn Họ Phương. Tịch Mộng Dao lẩm bẩm vứt mạnh con gấu bông trắng cạnh giường chà đạp cho hã giận.