Chương 2 : Gặp gỡ

Nhưng cô quận chúa này lại không yên phận cô ta ganh tị với vân lạc à không những người ở trong cung kia ai cũng ganh tị với vân lạc , vì sự sủng ái của hoàng đế An luân công chúa năm 13 tuổi được ban phủ đệ riêng điều mà ngay cả các vị hoàng thúc hoàng bá không có được , có một hoàng thúc chính là nhϊếp chính vương bảo hộ bao che cho cô , nhiều người ghen ghét với An luân công chúa mà quận chúa minh hà đó cũng không ngoại lệ .

Cô ta hận hoàng đế tại sao ông ta lại bất công vậy đều là cháu gái nhưng ông ta lại thiên vị Cửu vân lạc tới vậy nhưng cô ta quên rồi , thân phận thật sự vân lạc và cô ta quá khác xa nhau Cửu vân lạc là cháu gái duy nhất của Hoàng đế , cháu gái duy nhất của nhϊếp chính vương , con gái duy nhất của Dực vương còn cô ta suy cho cùng cũng chỉ là đứa trẻ được Dực vương nhận nuôi nếu không có Dực vương cô ta giờ có thể sống sung sướиɠ thế sao , có thể làm một quận chúa cao cao tại thượng sao còn trách móc hoàng đế bất công , không lẽ ông ấy lại đi thiên vị một người ngoài như cô ta sao .

Mỗi lần gặp gỡ cô quân chúa này đều bày đủ mọi cách hãm hại vân lạc .

Lần này khác rồi , hôm nay là ngày đại sứ Mặc quốc Nhϊếp chính vương mặc quốc và đại tướng quân mặc quốc đến .

Trong bữa tiệc tiếp đón sứ giả này có mặt đầy đủ nhưng lại thiếu một người An luân công chúa - Cửu vân lạc , sứ giả nước mặc có chút không vui hôm nay mặc quốc đích thân nhϊếp chính vương và đại tướng quân của bọn họ đến thế nhưng An luân công chúa lại không ra tiếp đón đây là coi thường họ sao .

Một vị sứ giả Mặc quốc đứng lên nói :

- Thưa bệ hạ , ta có chút mạo phạm nhưng cho hỏi An luân công chúa đang ở đâu , đích thân vương gia và đại tướng quân đã đến chẳng phải ngài ấy nên xuất hiện ở đây mà tiếp ....

Nghe vậy đám người Tề quốc có chút ngạc nhiên , không khí vui vẻ kia bỗng chốc thay đổi , nhất là vẻ mặt của một số người như Thế tử Hạ Luân anh trai của An luân công chúa , Nhϊếp chính vương và Thế tử Hàm Nghi con trai của nhϊếp chính vương .

Nhϊếp chính vương đột nhiên tiến đến nói với vị sứ giả kia :

- Vị sứ giả này , ta nhớ không lầm lần trước khi sứ giả nước ta đến Mặc quốc cũng đâu thấy Nhϊếp chính vương ra tiếp kiến đâu nhỉ .

Sắc mặt của vị sứ giả có chút tái đi , đối với nhϊếp chính vương của tề quốc ông ta có vài phần sợ hãi :

- Nhưng mà ngài ấy là nhϊếp chính vương ...

- Nhϊếp chính vương thì sao , cũng như nhau thôi .

- Ngài đừng có khinh thường người khác ....

- Vậy còn ngươi thì sao , dám nói An luân phải ra tiếp các ngươi sao , An luân là công chúa duy nhất của tề quốc cháu gái duy nhất của hoàng đế nước Tề mà phải thân mang bệnh phong hàn ra ngoài ư , để đến khi ra ngoài rồi các ngươi lại nói nó như thế nào đây không biết suy nghĩ sao .

Nghe tới đây vị sứ giả kia đã quỳ xuống xin tạ tội bởi vì lần này hắn đã quá rồi trong lúc nóng vội hắn lại quên mất vị An luân công chúa này chính là cô công chúa duy nhất của Tề quốc , cô cháu gái duy nhất của hoàng đế tề quốc và Nhϊếp chính vương của Tề quốc , vị công chúa này không thể chọc , nếu gây hiềm khích giữa hai nước thì chu di cửu tộc của nhà hắn cũng không thể đền tội .

Vị nhϊếp chính vương của mặc quốc bước lên tạ lỗi , vì hoàng đế mặc quốc cũng chính là phụ hoàng của hắn đã căn đừng gây hiềm khích gì với Tề quốc đặc biệt là vị An luân công chúa này .