Chương 7: Lần nữa thử máu

Trung tâm quảng trường, chính là ba vị môn đồ của Ngọc Thanh Tông, cùng một hàng dài hài đồng đang chờ đợi kiểm tra.

Chủ trì chiêu sinh năm nay, vẫn là vị Liễu chấp sự năm nào, chỉ là so với hơn ba mươi năm trước, dáng vẻ của nàng đã già nua trông thấy.

Bên cạnh Liễu chấp sự, là một thiếu nữ mặc áo trắng đeo khăn che mặt, gương mặt lạnh lùng.

Bên cạnh thiếu nữ mặc váy trắng, thì là một thanh niên mặc cẩm bào, dáng vẻ phong thuần tuấn lãng, khí chất ngời ngời, vô cùng xuất chúng, quả thực chính là bạch mã vương tử trong truyền thuyết, khiến cho không ít thiếu nữ trong trấn hai mắt toả sáng, liên tục liếc mắt đưa tình.

- Tư chất hạ giai hạ phẩm, không đạt...

- Tư chất hạ giai trung phẩm, không đạt...

- Tư chất trung giai hạ phẩm, đạt...

....

Từng hài đồng tiến lên kiểm tra, có người vui, có kẻ buồn.

Cả buổi sáng, hơn trăm hài đồng tiếp nhận kiểm tra, nhưng chỉ vẻn vẹn năm người thông qua.

Lần này, Liễu chấp sự cũng không mở ra một mặt lưới, trao cơ hội cho những hài đồng tư chất hạ phẩm, mà là hạ lệnh kết thúc chiêu sinh.

Ngay lúc đám người Ngọc Thanh Tông đang chuẩn bị kết thúc khảo hạch, thì Khương Thanh Hàn chợt bước lên phía trước, cúi đầu nói:

- Thϊếp thân Khương Thanh Hàn, gặp qua Liễu chấp sự!

- Ngươi là...

Liễu chấp sự nghi hoặc nhìn người đàn ông trung niên trước mặt, hoàn toàn không nhận ra nàng.

Đây là điều đương nhiên, Khương Thanh Hàn và Liễu chấp sự chỉ gặp gỡ một lần, năm xưa nàng là một đứa bé tám tuổi, bây giờ đã là một người phụ nữ trung niên, đối phương còn có ấn tượng với nàng mới là chuyện khác thường.

- Ngươi gọi ta có chuyện gì?

- Xin hỏi tiền bối, thϊếp thân có được phép thử máu sao?

Khương Thanh Hàn vừa dứt lời, đám môn nhân Ngọc Thanh Tông lẫn chúng hương thân trấn Đông Hoa đều sững sờ nhìn nàng. Ngọc Thanh Tông chiêu sinh, trước giờ đều lựa chọn hài đồng dưới mười tuổi, một người phụ nữ trung niên như ngươi chạy tới tham dự náo nhiệt làm cái gì?

Lập tức tiếng xì xào bàn tán nổi lên bốn phía.

Liễu chấp sự bật cười nhìn Khương Thanh Hàn, tủm tỉm hỏi:

- Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?

- Khởi bẩm tiền bối, thϊếp thân năm nay bốn mươi mốt tuổi!

Khương Thanh Hàn bình tĩnh đáp.

- Hơn bốn mươi tuổi, ngươi không ở nhà làm lụng giúp chồng dạy con, muốn thử máu để làm chi?

Liễu chấp sự càng thêm hiếu kỳ.

- Trong nhà thϊếp thân đã không còn ai, ta muốn bái nhập Ngọc Thanh Tông tu luyện võ đạo!

Khương Thanh Hàn nói.

Liễu chấp sự nghe vậy, trầm ngâm chốc lát, lắc lắc đầu:

- Tuổi tác của ngươi quá lớn, đã vượt xa thời kỳ tốt nhất để thối thể, coi như ngươi tư chất kinh người, hôm nay mới bắt đầu luyện võ cũng quá muộn....

- Thϊếp thân vẫn muốn học võ, khẩn cầu tiền bối cho ta một cơ hội!

Khương Thanh Hàn cúi đầu thấp hơn, ánh mắt tràn đầy kiên định.

Liễu chấp sự thấy dáng vẻ chân thành của nàng, trong đầu hiện lên một tia hồi ức, thở dài:

- Mà thôi, cũng không tốn quá nhiều thời gian, lão thân liền cho ngươi một cơ hội, nếu tư chất của ngươi là thượng phẩm trở lên, có thể bái nhập Ngọc Thanh Tông, nếu thấp hơn thượng phẩm...ngươi tự hiểu...

- Thϊếp thân hiểu rõ, cảm tạ tiền bối cho phép!

- Ừm, Thanh Hà sư điệt, giúp nàng thử máu!"

- Vâng!

Thiếu nữ mặc váy trắng hơi kỳ quái liếc Khương Thanh Hàn, nhưng cũng không nói gì, trở tay lấy ra một cây kim bạc, châm lên ngón trỏ của nàng, sau đó bảo nàng nhỏ máu lên lệnh bài.

Tất cả mọi người dồn dập đưa mắt nhìn sang, muốn xem tư chất của người phụ nữ trung niên cố chấp này là gì?

Chỉ thấy trên ngọc bài lập loè một gợn sáng cực kỳ mờ nhạt.

- Tư chất hạ gia hạ phẩm, không đạt!

Thiếu nữ tên là Thanh Hà lạnh lùng thông báo.