Chương 26: Review Xong Rồi Thì Phải...Test!

Hai nam nhân, một người tuổi đời hiện tại chưa đủ 18, một người không rõ tuổi tác, cùng nhau say đắm ngắm nhìn cặp đôi tuyệt sắc nữ cương thi, hô hấp của nam nhân dần trở nên nặng nề và gấp gáp, nhiệt khí toát ra quanh thân.

-Ê hòa thượng, những lời ban nãy của ngươi...hẳn là ngươi biết rất nhiều a...ừm...ờ thì...có bộ song tu công pháp nào ngon ngon không, đưa ta mượn dùng một tí, hứa sau khi dùng xong sẽ trả lại!

Màn gạ cᏂị©Ꮒ của thanh niên Toàn bắt đầu.

Nếu cảm thấy mệt quá,

Ta cho mượn bờ vai.

Thì thầm ta nói nhỏ:

Song Tu Never Die!!!

-Ầy! Ngươi từ đâu chui ra mà khôn thế nhợ? Bộ công pháp chùa hay sao mà muốn mượn thì mượn, nói chuyện nghe hay hén? Khặc khặc...

Trong hai mắt lóe lên vẻ da^ʍ tà, Hành Không cười một cách man dại, đầy ý vị nhìn Toàn đang trong trạng thái tức tối. Đúng lúc này chuyện lạ lại xảy ra, ngay tại cái thời điểm phút chín mươi.

Phụt!!!

-Hự!

-Hự!

Cặp tuyệt sắc cương thi tưởng chừng như bất động bỗng dưng ho nhẹ, sặc sụa rồi phun ra vài ngụm thi huyết, mí mắt chúng giật giật rồi mở bật lên, hai cặp nhãn cầu trắng dã lạnh lùng nhìn Toàn cùng Hành Không.

-Bỉ ổi, lại dám hạ da^ʍ độc với chúng ta? Các ngươi chán sống rồi!

Đồng thanh cùng một lúc, hai nữ cương thi thân hình run rẩy dữ dội, nghiến răng ken két, cả hai nàng đồng thời phi thân khỏi ao nước thi độc, phóng tới trước mặt Toàn và Hành Không, bốn cánh tay thon dài vung vẩy múa may, móng tay màu lam sắc nhọn, dài hơn gang tay nhắm ngay thủ cấp hai nam nhân mà quắp tới, xuất thủ thần tốc, hoàn toàn không hề lưu tình.

Sát khí xuất hiện, tốc độ và uy thế của hai nữ cương thi khiến cho Toàn cùng Hành Không phát hoảng, nhưng mà....

Bịch! Bịch!

Nhưng xui xẻo, đen đủi quá, hai con cương thi còn đang lơ lửng trên khoảng không, chưa kịp kết liễu đối thủ thì đột nhiên cả người co giật như bị chuột rút, rơi bịch bịch như mít rụng, té xuống nằm xụi lơ trên mặt đất.

-Ây...hiểu lầm, là hiểu lầm...

Hành Không vội vàng phân minh, đầu trọc lắc lư, tỏ vẻ vô tội.

-Im đi, ngươi đừng có mà lươn lẹo, đồ đê tiện!

-Ta....

Vô ích, không cho thầy chùa có cơ hội phân trần, nàng cương thi có mái tóc lam ngắn ngang vai đã vội hét lên, chất giọng trẻ trung ngọt ngào, tuy giận nhưng lại giống trẻ con đang dỗi, mắt đẹp căm hận nhìn hắn, nàng nhất thời thở dốc, há to miệng để lộ ra cặp răng nanh trắng xám dài hơn một đốt tay, bén nhọn vô cùng.

Trái ngược với nàng, nữ cương thi tóc bạch kim chỉ tỏ ra bình tĩnh trầm mặc, nàng không hề tức giận, chỉ có điều ánh mắt sắc bén đang cảnh giác lườm lườm nam nhân trước mắt, kẻ đó không phải là ai khác, đích thị là thanh niên Toàn.

Không như Hành Không, Toàn tuy nhỏ tuổi hơn hắn nhưng đầu óc thì có phần nhỉnh hơn thầy chùa một chút, ánh mắt cũng thâm sâu hơn và đặc biệt là có lá gan rất lớn. Từ lúc gặp Hành Không và đánh nhau cho tới khi lọt xuống đây, Toàn cùng Hành Không đều để ngực trần, chỉ đơn mặc quần dài, che đi phần bên dưới.

Một chiếc áo choàng màu đen thoáng cái hiện ra trên tay Toàn, hắn im lặng không nói, điềm tĩnh tiến tới chỗ nữ cương thi có mái tóc màu bạch kim, không nói một lời, mắt không đảo loạn, vẻ mặt lạnh lùng, toàn thân toát ra khí thế đứng đắn, nhẹ nhàng mở rộng tấm áo choàng phủ lên cơ thể của nữ cương thi, che đi toàn bộ thân hình đồng hồ cát đầy vẻ gợϊ ɖụ©, sau đó chậm rãi đỡ nàng đứng lên. Từ đầu tới cuối hắn không hề ngó sang cô cương thi tóc lam.

“Chà chà, đây không phải là huynh đệ tốt đang tạo cơ hội tốt cho ta ư? Đúng là hảo huynh đệ, ta kết ngươi rồi, dùng phong cách lạnh lùng để cua gái, đệt, quá sành điệu!”.

Tự nhủ trong lòng, thầm cảm ơn Toàn, Hành Không hí hửng cũng lấy ra một tấm cà sa màu đỏ đen, đậm chất phong cách riêng của hắn, nhanh chóng tiến đến, định trùm lên người của nữ cương thi tóc lam.

-Ngươi...đừng...đừng có đến đây, ai cần ngươi giúp cơ chứ...á phụt!!!

Nữ cương thi tóc lam thấy Hành Không sắp sửa chạm vào người nàng thì ngay lập tức hét toáng lên, giãy giụa phản kháng yếu ớt, cô nàng như một con ngựa cái còn tơ, non nớt chống lại kẻ xỏ dàm (xỏ dàm = hay có tên gọi khác là xỏ mũi, hình thức này chỉ áp dụng cho trâu hoặc bò, cụ thể là người ta dùng một thanh tre nhỏ, được vuốt nhọn sau đó đâm xuyên qua lỗ mũi của con trâu or bò, tạo cái lỗ để xỏ cọng dây thừng qua, nhằm kìm chế tính hung hăng của gia súc).

Nàng vùng vẫy, tức thì làm ảnh hưởng đến nội thương, lại ho ra một ngụm thi huyết màu lục, thi huyết nhiễu xuống đất liền làm cho đất chỗ đó bốc khói xanh, đủ để biết là chất kịch độc chết người. Cuối cùng nàng cũng đành ngoan ngoãn để cho Hành Không dìu dậy.

Một loại tình cảm vi diệu chậm rãi được hình thành giữa thầy chùa và nữ cương thi tóc lam.

Phía bên Toàn, tình hình có vẻ căng thẳng hơn Hành Không, hai người im lặng không nói một lời.

-Ngươi...ta biết không phải là các ngươi hạ độc...ta cũng không thể khống chế độc tính, thứ này...ngươi một khi tiếp xúc thể xác với ta...chắc chắn chỉ có đường chết...hộc...ta cùng với muội muội...vừa rồi định xuất thủ chỉ để....khụ...

Cả đầu tóc bạch kim mượt mà, lấp lánh dụi vào ngực Toàn, nàng cương thi da diết khẽ thủ thỉ nỉ non, giọng nàng trong trẻo như tiếng chim Oanh hót, nhưng sâu trong lời nói ấy là ý nghĩa bất phục, không cam, rất chua xót, bất đắc dĩ.

-Không sao, ta hiểu...ngươi không thể khống chế? Vậy hà tất phải cố chấp kìm nén, không cần phải buông xuôi, thả lỏng một chút, có khi sẽ dễ chịu hơn.

Đưa tay tém mái tóc của nàng sang hai bên vành tai, có một chút nhu mì nhìn gương mặt đẹp lộng lẫy của nữ cương thi, Toàn nhẹ giọng trấn an.

-Một lát nữa...khi ta không thể khống chế hành động của bản thân, trên người của ta khắp nơi đều là thi độc, từ lúc nãy đến giờ ngươi đã tiếp súc gần gũi với ta...ngươi sẽ phải chết, chẳng lẽ ngươi không sợ?

Nữ cương thi hơi có chút ngạc nhiên, con ngươi màu bạc long lanh nhìn Toàn, tò mò hỏi.

-Chết? Dĩ nhiên là ta sợ, ta rất sợ chết...nhưng nếu ta sợ thì sao chứ, sợ thì cũng chết mà không sợ thì cũng chết, đằng nào rồi cũng sẽ chết, như thế có cần sợ hãi nữa không?

Ánh mắt cao thâm, lời nói đầy tính hiên ngang, lẫm liệt, khí phách bừng bừng, nhưng đấy chỉ là lừa mình, lừa người, thật sự thì sâu bên trong thâm tâm của hắn đang gào thét dữ dội, cầu mong sẽ yên ổn mà thoát kiếp, bởi hắn may mắn được sống lại đã là chuyện rất đáng mừng, quý giá, hắn không muốn chết đi nữa, nhất quá tam, lần sau có thể là chết vĩnh viễn thì sao!

-Ngươi đang tự lừa mình, lừa người? Con người ai mà không quý trọng mạng sống của bản thân, ngay cả ta cũng vậy, tiếc thay...ta...ài, ngươi...cái tên ngốc này! Nhớ kỹ tên ta...Bạch Ngân!

“Lâm Thiên Toàn”!!!

Câu cuối vừa dứt, tấm áo choàng trên người bất thình lình rũ xuống, ngọc thể đầy đặn mê người hiện ra trước mặt Toàn, nhưng hiện tại hắn không thể khen cũng như nhận xét, bởi môi của hắn đã bị Bạch Ngân nhanh chóng khóa lại, nàng đã mất đi khả năng khống chế cơ thể, hoàn toàn bị du͙© vọиɠ chiếm đóng đầu óc, phút cuối nàng còn tỉnh táo chỉ để nghe được ba chữ “Lâm Thiên Toàn”! Chất độc cấp đế, quả nhiên là lợi hại.

Tình tiết diễn ra quá chậm, so với Hành Không thì...không biết hắn đã bế nàng cương thi kia đi núp ở cái góc nào rồi a!

“Chết tiệt, chất độc thật lợi hại, không phải là thi độc, đây rốt cuộc là loại độc gì, lại có thể nhanh chóng ngấm sâu vào trong máu, chưa hết, còn có khả năng ăn mòn thần trí của ta...chả trách Bạch Ngân lại thất thủ”.

Đấy là những suy nghĩ cuối cùng của Toàn trước khi hắn hoàn toàn mất đi ý thức, Hạt Bạt Độc Long, độc của nó quả nhiên là lợi hại.

Thoát y toàn thể, nude toàn tập, cả hai cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ quấn lấy nhau không rời, cùng lăn lộn trên mặt đất, hai cánh tay rắn chắc của Toàn xiết chặt vòng eo nhỏ nhắn của Bạch Ngân, ôm nàng vào lòng, lúc này cả hai đã chìm đắm sâu vào du͙© vọиɠ, ý thức đã mơ hồ nên không còn biết trời trăng gì nữa, tất cả đều là hành động theo bản năng của giống loài, đến từ tự nhiên mà cũng xuất phát từ tự nhiên, bản năng giao hợp, hoan hỉ cổ truyền.

Bạch Ngân hôn hắn một cách cuồng nhiệt đắm đuối, tuy nhiên do hai cái răng nanh dài ngăn cản nên nàng chỉ có thể níu lấy môi của Toàn hoặc là le lưỡi ra cho hắn nút, nhưng mà hạn chế vẫn không thể ngăn cản được tình nồng.

Mái tóc bạch kim mượt mà, óng ánh rũ xuống hai bên ngực, bầu vυ" no tròn căng nét như nữ nhân vừa sinh nở, tuy không có sữa những vẫn căng mọng, hai núʍ ѵú xám ngắt không phải vì thâm mà là vì ảnh hưởng bởi cơ địa của cương thi, nhưng chỉ ít khuyết điểm nhỏ nhoi ấy đâu thể nào làm mất đi nét phòng tình lẳиɠ ɭơ của nàng, trái lại trông có vẻ kí©h thí©ɧ hơn.

Cặρ √υ" cứng như đá, hai núʍ ѵú be bé cỡ đầu ngón tay út cũng vừa cứng lại vừa nhọn, cạ cạ vào ngực Toàn, may thay hắn đang trong cơn mê, nếu không hẳn sẽ vì đau mà mất hứng, nàng là cương thi mà, da thịt đương nhiên phải cứng rồi!

Eo nhỏ khẽ hẩy, cặp mông tròn xoe, vểnh cao trượt lên trượt xuống, khe âʍ đa͙σ của Bạch Ngân ướŧ áŧ đẫm nước, đám lôиɠ ʍυ cũng có màu bạch kim lúc này do bị dâʍ ŧᏂủy̠ thấm ướt nên tự động tách sang hai bên, dán sát vào vùng da bẹn. Tuy là cương thi nhưng chức năng sinh lý, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© vẫn hoạt động khá là ổn định, điện nước đầy đủ, ngon khỏi chê.

Hai mép âʍ đa͙σ ướŧ áŧ kiều diễm bởi những dòng dâʍ ŧᏂủy̠ lục sắc, quá là thần kì, chỗ da vùиɠ ҡíи của Bạch Ngân không ngờ lại có màu hồng, đặc biệt có nét riêng, không hề xám ngoét như những nơi khác, hai mép thịt như hai cánh hoa, không quá dày cũng không quá mỏng, vì da^ʍ độc kí©h thí©ɧ nên đã hé mở ra, để lộ cái lỗ nhỏ u mê, lờ mờ có thể nhìn sâu vào tận bên trong tử ©υиɠ. Bên trên tiểu huyệt lại là một cái lỗ nhỏ khác, đây chính là lỗ tiểu, hay còn gọi là hộŧ ɭε, thứ này kích thước rất bé, chỉ tương đương với hạt tiêu và nó cũng chính là điểm G của nữ nhân, một khi bị xoa nắn sẽ mang lại sự sung sướиɠ cực độ, ma dại mê người.

Lần mò xuống dưới, giữa khe mông tròn lẵng là cái lỗ màu nâu nhạt, đầy nếp nhăn, lỗ nhị đẹp đẽ đóng kín, hậu môn bị phong tỏa, chỉ hé mở ra một khe nhỏ sau những lần hẩy hông của Bạch Ngân, thi thoảng nhíu nhíu lại, nếu một giống đực nào nhì thấy hẳn sẽ bị kí©h thí©ɧ đến nỗi phát cuồng, nói không chừng sẽ dùng trường thương bằng thịt mà cắm vào đó.

Mảnh ruộng nương trải qua biết bao lần thiên thu tuế nguyệt không có một người cày cấy, hôm nay do ý trời xảo hợp đã tìm đến đúng anh thợ cày như ý, đành nhờ anh bừa sâu cuốc bẩm, xới cho tươi xốp.

Đối diện cái âʍ đa͙σ múp rụp của Bạch Ngân là một khúc thịt đỏ au, bao qυყ đầυ bị kéo trễ xuống phơi bày cái đầu khấc bóng lưỡng, dươиɠ ѵậŧ Toàn trông có vẻ dài hơn lúc trước một chút, chắc là khoảng hai mươi mấy cen-ti-mét, toàn thân gân gốc ngoằn ngoèo, nổi bật nhất là một cọng gân xanh to như chiếc đũa tre quấn quanh giữa thân dươиɠ ѵậŧ to dài, tôn thêm vẻ tráng kiện, hùng dũng cho cái dươиɠ ѵậŧ khủng bố ngoại cỡ. Chưa hết, phía dưới gốc dươиɠ ѵậŧ, hai hòn dái to đùng bự gấp rưỡi cái trứng cút, đang đong đưa đánh đu qua lại.

...

Óttttttt!!!!!!!!!!!!!!

Tách!

-Ư a ư a...thϊếp sướиɠggggg...a ưi....

Toàn hẩy hông, Bạch Ngân nhún người, cả hai thực hiện thao tác cùng một lúc, phối hợp hết sức ăn ý nhau, cái dươиɠ ѵậŧ to đùng nhanh chóng tách hai mép âʍ đa͙σ ẩm ướt triền miên ra, đóng sâu vào bên trong, phát ra một tiếng tách thanh thúy, vẻ mặt cả hai thoáng cái nhăn nhó, mi tâm hơi nhíu một chút nhưng nhanh chóng dãn ra, kèm theo sự thỏa mãn vô bờ bến. Dưới âʍ đa͙σ, từng giọt thi huyết lục sắc từ sâu bên trong âʍ đa͙σ Bạch Ngân chảy ra, nhỏ giọt kéo dài xuống tận gốc dươиɠ ѵậŧ của Toàn.

Thật không ngờ cương thi cũng có màиɠ ŧяiиɧ, khi bị phá thân thì máu đào trinh tiết vẫn chảy ra như thường.

Dươиɠ ѵậŧ ngoại cỡ lần đầu tiên công phá cái âʍ đa͙σ non nớt, vừa bó sát lại vừa khít, nước nhờn hòa quyện cùng máu trinh chảy lênh láng, vừa bị da^ʍ độc kí©h thí©ɧ, lại thêm âʍ đa͙σ của Bạch Ngân quá bót khiến cho Toàn trong cơn mê vẫn trở nên hung bạo mạnh mẽ, từng cú nhấp phành phạch được thi triển một cách liên miền không dứt, dươиɠ ѵậŧ cắm sâu, đâm mạnh làm cho dâʍ ŧᏂủy̠ văng tung tóe, Bạch Ngân không chịu nổi dày vò thể xác, vô thức rên lên những tiếng mê hồn, làm điên đảo tâm trí chúng sinh.

-Hức...mạnh nữaaaaa...m...mạnh....nữa đi...thϊếp sướиɠ, thϊếp muốn chàng...ư...hãy ra bên trong thϊếp....nấc.....mạnh nữa đi chàng.....

Bạch Ngân nỉ non đầy âm thanh dâʍ ɖu͙©, chuyện kì lạ xảy ra, giọng nói của nàng không còn ngọng nghịu như trước nữa, ngước lên mới thấy, hai cái răng nang nhọn hoắt không biết đã rụng từ khi nào, thay vào đó là hai cái răng mới mọc ra, giống hệt người bình thường, phía bên trái còn có thêm một cái răng khểnh nữa, lúc này mới gương mặt xinh đẹp lộng lẫy của Bạch Ngân đã chuyển sang một trình độ đẹp khác, dễ thương hơn lúc trước rất nhiều.

...

Vùng không gian u ám sâu bên trong đầu Toàn, quang cầu hắc ám với những cái xúc tu đen thui ngọ nguậy dữ dội, như đang múa một vũ điệu cầu phúc, bất thình lình một nhánh xúc tu chợt đứt ra một đoạn ngắn, len lỏi chui khỏi vùng không gian trong não của Toàn.

Xúc tu thần bí đen đậm như dầu hắc, tự do du hành trong kinh mạch của Toàn với tốc độ sấm sét, hắn không hề hay biết chuyện gì đang xảy ra với cơ thể mình, đê mê nhấp từng cú mạnh mẽ, đâm sâu dươиɠ ѵậŧ không lồ vào âʍ đa͙σ của Bạch Ngân, tần suất nhấp càng ngày càng nhanh, mạnh.

Trong giây lát ngắn ngủi, nhánh xúc tu ngắn cụt đã xuất hiện ở trong một hòn dái của Toàn, cùng hòa mình vào đám tϊиɧ ŧяùиɠ màu trắng đυ.c vừa được tiết ra bởi tuyến tiền liệt, như nước lũ xối xả xịt bắn vào sâu bên trong tử ©υиɠ của Bạch Ngân.

-Aaaaaaa! Ta...yêu...nàng...Bạch Ngân!!!

-Thϊếp cũng yêu chàng...hức...th...thϊếp...sướиɠ...lắm....hức...

Thân thể hai người co giật dữ dội, Toàn nhấp mạnh một cái để cho đầu khấc thọc mạnh vào tử ©υиɠ, chạm đến mồng đốc của Bạch Ngân rồi hối hả bắn tinh vào trong tử ©υиɠ của nàng, hắn nằm dưới đất, Bạch Ngân nằm trên, đè lên người hắn, cả hai trong tư thế ôm nhau nằm đó, thở dốc từng đợt dài, phía dưới hạ thân hai người, hai mép âʍ đa͙σ của Bạch Ngân thít chặt lại, bó gọn cái dươиɠ ѵậŧ ngoại cỡ của Toàn, giam cầm thằng nhỏ sâu bên trong, mặc cho nó co giật, bắn từng đợt tϊиɧ ŧяùиɠ ấm nóng vào sâu trong nàng.

Đúng lúc này, ngay khi cả hai còn đang mờ mịt và mệt mỏi thì toàn thân Bạch Ngân bỗng phát sáng chói lóa, cơ thể của nàng như được một lực lượng thần bí nào đó nâng dậy, chậm rãi thoát li khỏi vòng tay của Toàn, bay lơ lửng trên không trung, cánh mặt đất vài mét, trong tư thế đứng thẳng, ánh sáng trắng quá mãnh liệt khiến cho cả Toàn lẫn Bạch Ngân đều phải khép chặt hai mắt, còn phải lấy thêm tay để che. Ánh sáng mạnh đến nỗi chiếu sáng tới từng ngóc ngách bên trong địa đạo ngầm này.

Có tiếng rộp rộp như côn trùng lột xác phát ra từ cơ thể của Bạch Ngân, từng đám bụi phấn màu xám từ trên khoảng không rơi xuống, như tro bụi vương vãi lên người Toàn, lên cả mặt đất.

Quang mang kéo dài hơn nửa tiếng mới chịu tản đi, ngay sau đó một vị đẹp còn hơn cả tiên nữ hạ phàm, yêu kiều đáp xuống mặt đất trong trạng thái thân thể không có một mảnh vải che đậy.

Mái tóc màu bạch kim bồng bềnh tự do tung bay không cần gió, làn da trắng tinh khôi như sữa tươi nguyên chất, đôi mắt đen láy, trong veo không khác gì mắt của người bình thường mà còn có đôi chút đẹp hơn, ngũ quan có phần hoàn mỹ và đẹp một cách trọn vẹn hơn lúc trước, điều quan trọng nhất ở đây là cặρ √υ" trắng như tuyết cùng cặp mông vểnh cao, tròn lẵng của nữ nhân trước mắt đã chuyển động được, biết nhảy lên nhảy xuống, coi bộ là co giãn, đàn hồi mê người. Toàn như một thằng ngáo trong nhà thương tâm thần, mắt chữ O miệng chữa A, ú ớ trân trối nhìn mỹ nhân đẹp hơn cả tiên nữ, nàng đang nở một nụ cười hòa ái không kém phần kiêu hãnh, ngạo nghễ, tinh nghịch nhìn hắn. Đây...cô nàng này...liệu có thật sự là cô Bạch Ngân cương thi vừa giao hợp với hắn không, trông nàng thật đẹp, thật quyến rũ!