Chương 10

Tâm trạng Sở Tri Lục có chút buồn bực, vừa lúc có một vài nữ sinh trong nhóm lớp WeChat nói rằng họ đang ở một quán cà phê gần trường, hỏi rằng có ai muốn đến đó chơi cùng không, Sở Tri Lục tỏ ra sôi nổi và nói rằng cô muốn đi.

Sở Tri Lục thay quần áo, khi cô đi xuống lầu thì Triệu Tầm Dữ đã không còn ở trong phòng khách nữa.

Sở Tri Lục phải mất nửa giờ để lái xe điện từ làng Tiểu Hà đến quán cà phê gần trường.

Cô nhìn thấy tám chín người đang ngồi xung quanh chiếc bàn tròn qua cánh cửa kính trong suốt, nhận ra họ là bạn học cùng lớp của mình. Khi cô mở cửa bước vào, những bạn học cũng nhìn sang, sau đó vui vẻ đón cô qua ngồi cùng.

Mặc dù Sở Tri Lục không đến nỗi quá thu mình và thiếu hòa đồng trong lớp, nhưng cô trông lạnh lùng lại không thích cười, đối với ai cô cũng lịch sự đến mức xa cách, quan hệ với các bạn không tính là thân thiết. Không ngờ rằng sau khi tốt nghiệp, cô lại sẵn sàng ra ngoài tụ hội cùng mọi người.

Tuy rằng không thân nhau lắm, nhưng các bạn học cũng không từ chối việc để cô tham gia. Xét cho cùng thì Sở Tri Lục là một nữ thần nổi tiếng trong trường học, bạn bè cũng rất tự hào và tôn sùng cô như báu vật của lớp. Vài người nghe được danh tiếng của cô muốn đến xem thử, các bạn cùng lớp sẽ nhiệt tình chỉ chỗ ngồi của Sở Tri Lục, sau đó còn đắc ý khoe khoang vẻ đẹp của cô.

Tất nhiên là Sở Tri Lục rất đẹp, đẹp đến mức gây ấn tượng cho người đối diện ngay từ khi vừa gặp gỡ.

Nhìn thấy hai nam sinh lớp khác cũng đến chung vui đang nhìn chằm chằm vào nhau khi nghe nói Sở Tri Lục sắp đến, các bạn nữ cùng lớp thoáng chút tự hào.

Sở Tri Lục đến gần, mỉm cười lịch sự và ngồi vào chỗ mà họ đã để trống trước cho cô. Hai bên trái phải của cô là các bạn học nữ, còn các bạn nam thì ngồi đối diện, trong bốn bạn học nam có hai người cùng lớp, còn hai người kia thì cô không quen biết.

Mọi người chào đón cô một cách nhiệt tình, họ nói rằng không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có cơ hội gặp lại nữ thần sau khi tốt nghiệp. Bạn học còn nói cậu ấy nghĩ rằng mình sẽ chỉ gặp lại cô trên các bản tin thời sự mà thôi, mọi người được một trận cười vang.

Bành Thanh Giai ngồi ở bên trái đưa thực đơn cho cô, cô gọi một cốc trà sữa và một miếng bánh mousse.

Bành Thanh Giai là bạn cùng bàn của Sở Tri Lục từ năm lớp 11. Cô ấy luôn cảm thấy sự tương phản lớn nhất của Sở Tri Lục chính là thoạt nhìn trông cô có vẻ lạnh lùng và xa cách, nhưng thực ra cô lại là một người vô cùng thích đồ ngọt.