Chương 2: Lần Đầu Tìm Kiếm

Dịch giả: Ann

o0o

Xoát!

Tia sáng lóe lên.

【Giáo Bình Thường: Khối săt (0/1), tài liệu gỗ (0/1)】

【Giáo Thép Tinh Luyện: Khối sắt (0/4), thỏi đồng (0/1)】

【Liễu Diệp Trường Đao: Khối sắt (0/5), thỏi đồng (0/1)】

...

Tô Viễn nhìn từ trên trở xuống, chỉ thấy lít nha lít nhít mấy trăm loại binh khí khác nhau.

Ngoại trừ binh khí tấn công, còn có mũ giáp phòng thủ, các loại tấm chắn đều nằm bên trong.

Mỗi một loại đồ vật cần có các loại tài liệu khác nhau.

Cái này càng nhìn càng giống trò chơi.

Hắn trực tiếp tìm kiếm trong phòng, muốn tìm một chút vật có thể sử dụng.

Nhưng hắn nhanh chóng thất vọng, tìm một lượt cả phòng cũng không thấy nửa cái khối sắt.

Điều này làm cho ý nghĩ tạo thanh giáo của hắn thất bại.

Bỗng nhiên, Tô Viễn lại nhìn về chỗ khác, ấn vào 【Chế tạo loại sinh hoạt vật phẩm】.

Tia sáng lóe lên.

【Áo Khoác Bông Bình Thường: Bông (0/5), vải rách (0/10)】

【Thiết bị Máy Lọc Nước Đơn Giản: Tài liệu gỗ (0/2), đá (0/4), băng gạc (0/2), cát mịn (0/3), than hoạt tính (0/3)】

【 Nông cụ đơn sơ: Khối sắt (0/1), tài liệu gỗ (0/1)】

...

Tô Viễn lại nhìn từ trên xuống, lông mày nhăn lại.

"Gạch đá với cát mịn, có lẽ rất phổ biến a?"

Ra ngoài sân chắc là sẽ tìm được?

Nhưng mà bây giờ, hắn chẳng dám đi ra ngoài.

Hệ thống cũng không nhắc nhở cô gái áo đỏ kia đi hay chưa, hắn chỉ có thể tiếp tục chờ.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Buổi trưa trôi qua, hắn vẫn chưa động tới chai nước và bánh bao.

Đối với hắn mà nói, điểm tâm ăn ít một chút cũng ổn, coi như buổi trưa không ăn, cũng có thể chịu đựng.

Ngay giữa lúc không xác định có thể thu thêm được đồ ăn nữa hay không, hắn vẫn nên cố gắng ăn ít cho chắc, có thể tiết kiệm một chút thì cứ tiết kiệm.

Mắt thấy đã đến một giờ chiều, sắc trời bên ngoài cũng như cũ một màu đen.

Trên diễn đàn càng hỗn loạn hơn.

"Đến cùng nên làm gì a, 1h chiều rồi, ta rất đói, nhưng ta vẫn chưa dám ăn, các ngươi có ai đã ra ngoài thử chưa?"

"Mẹ nó, đây không phải là giấc mơ sao, ai tới đánh tỉnh ta đi, ta cho một vạn khối tiền."

"Mọi người, chú ý tới công tơ điện của căn phòng chưa, mau đi lại nhìn!"



"Cmn, lượng điện trong phòng có hạn, không thể lãng phí điện nữa, chỉ có 100KWh điện có thể dùng."

"Tin mừng đây, ta vừa ra ngoài thăm dò, từ trong sân lấy được một bản bí tịch 【 Kim Chung Tráo 】, chẳng lẽ cuộc đời ta sắp được bật hack."

"Cmn, từ trong bóng đêm ta tìm được một túi hạt giống lúa mì, mọi người nhìn nè, lúa mì này như thế nào?"

...

Trên diễn đàn, động tĩnh to lớn lần nữa đến.

Đầu tiên là có người phát hiện công tơ điện trong phòng không bình thường, sau đó lại có người vẽ lại bản vẽ.

Mấy cái Kim Chung Tráo, hạt giống lúa mì, dao găm, bánh mì, quần áo đều có.

Ban đầu chỉ có một hai người show, nhưng rất nhanh thì càng nhiều người đem ra show.

Tô Viễn từ giường bật dậy, đầu tiên là đi tới công tơ điện.

Chỉ thấy bên trong công tơ điện bỗng nhiên xuất hiện mấy dòng chữ.

Tổng lượng điện: 100KWh

Lượng điện đã dùng: 5KWh

Chú ý: Khi lượng điện hao hết, gian phòng của ngươi sẽ không còn an toàn, xin hãy thăng cấp gian phòng càng sớm để thu được càng nhiều lượng điện.

Tô Viễn hít nhẹ một hơi.

Lượng điện thực sự có hạn.

Hắn liếc mắt nhìn chai nước và bánh bao, một lần nữa đi đến cửa phòng.

Ngay lúc này.

【Bên ngoài, cô gái áo đỏ đã rời đi, bây giờ ngươi có hai mươi phút để thăm dò.】

【Nhớ kỹ: sau khi ra cửa, phía bên phải ba mươi mét có một cái rương, đem nó về, bên trong sẽ có tin vui.】

【Năm mươi mét về phía bên trái, có một tổ trứng trùng thần bí, đem nó về, cũng sẽ có tác dụng không thể tưởng tượng nổi.】

【Tuyệt đối không nên đi thẳng, nơi đó có một con rắn độc, đang chăm chú nhìn ngươi.】

Từng dòng chữ viết lần nữa nổi lên trước mắt hắn.

Con mắt Tô Viễn sáng lên, không còn do dự.

Chữ viết này là nhắc nhở, hắn bắt đầu di chuyển, đi tới cái bàn, trực tiếp uống nửa chai nước, ăn một cái bánh bao.

Lỡ như xíu nữa gặp phải tình huống bất ngờ, tốt xấu gì cũng có một chút sức lực.

Sau khi ăn xong, hắn mở đèn điện thoại di động lên, nhẹ nhàng mở cửa phòng, nhìn lại xung quanh.

Chỉ nhìn thấy nơi vốn là phòng khách, bây giờ lại trở thành bóng tối vô tận, không chỉ là vô tận bóng tối mà còn có gió lạnh chói tai, ù ù vang dội, giống như quỷ nuốt, cửa phòng không ngừng hút tới gió lạnh, làm cho lông tơ Tô Viễn dựng lên.

Trong lòng hắn giật mình.

Nhiệt độ bên ngoại vậy mà lạnh đến thế?

Bây giờ hắn có chắc kết luận chắn một trăm phần trăm rằng, ở đây tuyệt không phải là phòng khách mà hắn biết, cả mặt đều trở tím lè.

Cái này nhìn giống vùng dã ngoại hoang vu hơn.

Điều này thực sự không thể tưởng tượng nổi!

Hắn cầm đèn điện thoại, nhanh chóng chạy về phía bên phải.

Bên trong vô tận sương đen, điện thoại đèn pin chỉ có thể soi sáng khoảng nửa mét.



Hắn tìm đại khái vài phút, mới tìm thấy cái rương mà nhắc nhở nói tới.

Cái rương kia đã cực kỳ cũ kỹ, toàn bộ làm từ gỗ, cao chừng nửa người.

Tô Viễn không để ý tới thứ khác, ngậm lấy điện thoại, hai tay hướng về phía cái rương, vô cùng phí sức để đem về phòng.

Không phải là hắn không muốn trực tiếp rương ra, mà là xung quanh rương đã được khóa lại rất kỹ, ngoại trừ dùng xà beng ra, tay và chân đều không thể mở ra.

Do từ nơi này tới căn phòng chỉ có ba mươi mét.

Dưới toàn lực xê dịch cái rương này, cuối cùng mới đem nó đến trong phòng.

Tô Viễn không có dừng lại liền, mà là theo điện thoại, lần nữa chạy đến phía bên trái.

Nhờ ánh đèn điện thoại chiếu rọi, qua vài phút đồng hồ, quả nhiên hắn phát hiện mấy cái màu đỏ sậm trứng trùng từ trong một đống đất nhỏ, ước chừng chỉ lớn bằng móng tay út, lẳng lặng nằm trong đất.

Hắn cẩn thận nhặt mấy khỏa trứng trùng, tổng cộng có mười khỏa.

【Trứng Ma Tý Quỷ Ong】P/s: Ma Tý nghĩa là tê liệt.

(Loài này có thể thông Âm Minh, có độc, mang về cẩn thận ấp sẽ trở thành một trợ thủ đắc lực, nếu như ngươi có phù văn, có thể tăng tốc ấp bọn chúng.)

Hai hàng chữ viết lại nổi lên.

Trong lòng Tô Viễn vui mừng.

Có thể âp?

Hắn lập tức đứng dậy chạy về gian phòng.

【Xin mau chóng rời đi, cô gái áo đổ kia sẽ xuất hiện lần nữa sau, 10, 9, 8, 7...】

Trước mắt vậy mà trực tiếp xuất hiện đếm ngược.

Tô Viễn lông tóc dựng đứng, nhanh chóng phóng tới gian phòng.

Cuối cùng trước khi đếm ngược kết thúc, cánh cửa phòng đã được khép lại.

Tại một nháy mắt khi cửa phòng đóng lại, hắn thấy rõ một người mặc một chiếc ao đỏ thẫm, đầu đầy tóc đen dài, cô gái không có ngũ quan, chẳng biết từ khi nào đã xuất hiện trước phòng của hắn, rống lên một tiếng thê lương.

"A!"

Âm thanh the thé, chính là muốn làm linh hồn của con người bị chấn động.

Nhưng mà theo sau khi cửa phòng đóng kín, loại tiếng kêu thê lương kia cũng biến mất.

Gian phòng hiệu quả cách âm vậy mà tốt lạ thường.

Một thân Tô Viễn đầy mồ hôi lạnh, tâm thần rung động, thở hổn hển.

Đó là cái gì?

Quỷ mị?

Vừa nãy trong nháy mắt hắn đã liên tưởng đến cảm giác hồi nhỏ xem phim kinh dị!

Trong bóng tối vô tận này đến cùng là đã ẩn giấu cái gì?

Nếu là như trước kia, cái gì cũng không biết, chẳng lẽ là chết như thế nào cũng không biết?

Đây rốt cuộc là cái nơi quái quỷ gì!

Hắn mau chóng bình tĩnh trở lại, đem mười khỏa màu hồng đậm trứng trong tay đặt vào cốc thủy tinh, liền quay người nhìn về chiếc rương gỗ lớn.

Không biết bên trong cái rương này sẽ có niềm vui bất ngờ ra sao?

o0o

-Tui cũng tò mò quá