Chương 22: Khương Thủy Lê Em Đang Quấy Rối Tôi Đó!!!

Khương Thủy Lê biết Cố Thanh Châu không thể nhịn nổi nữa, nói cái gì mà không muốn không muốn, nhưng anh cũng chỉ nói mồm vậy thôi chứ thực ra thèm bỏ mịa đi được.

Hiện giờ không phải đang rất kích thích sao. Anh nắm lấy tay cô cọ xát lên quần lót của anh. Sau khi ma sát một hồi lâu, cuối cùng anh cũng bắn, phụt thẳng lên quần lót của Khương Thủy Lê. Trên quần lót vốn đã dính chất lỏng của cô rồi, lúc này lại còn dính thêm cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Cố Thanh Châu, thoạt nhìn trông cực kỳ da^ʍ loạn.

Anh bắn cũng nhiều, trên chiếc quần lót ren màu đen dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Khương Thủy Lê cố ý kí©h thí©ɧ nói: “Thật nhiều chất lỏng nha, toàn là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh hết nè.”

Nghe thấy những lời này, Cố Thanh Châu kiềm chế nỗi xúc động muốn lấy quần lót của cô giặt sạch những thứ của mình bám trên đó. Khương Thủy Lê thấy anh như vậy, nói:

“Anh đừng sốt ruột, cho anh quần lót đó.”

Cố Thanh Châu cảm thấy quả thực cô đúng là muốn lấy mạng anh mà!

Cô cũng đã ở bên Tưởng khanh rồi, còn dụ dỗ anh làm gì nữa?

“Khương Thủy Lê, thật sự rất muốn nói cho Tưởng Khanh biết dáng vẻ hiện giờ của em là như thế nào. Trước kia không phải em nói em thích cậu ta nhiều lắm sao, yêu thầm cậu ta bao nhiêu năm như vậy, thế mà hiện tại lại chạy tới đây động dục? Cậu ta không thỏa mãn được em hả? Hay cậu ta không chạm vào người em?”

Khương Thủy Lê vốn muốn nói cho anh biết hai người bọn cô cũng không còn ở bên nhau nữa, cũng không có quan hệ gì. Dù sao trong mấy ngày hai người bọn cô ở bên nhau thì cũng không được coi là chính thức ở cùng nhau. Muốn nói cho anh những điều này, nhưng mà miệng anh cũng thiếu đấm quá rồi đấy, mỗi một câu đều khiến Khương Thủy Lê giận đến banh nóc, không muốn nói cho anh nữa.

“Đúng vậy, anh ấy không có chạm vào em, em tới tìm anh để tìm kích thích đó.”

Sau khi nói xong, Khương Thủy Lê nắm tay anh luồn vào trong váy, chạm vào huyệt nhỏ bên trong. Chạm vào trực tiếp như vậy khiến Khương Thủy Lê cảm thấy cực kỳ thoải mái.

“Ướt quá đi. Vừa nãy xoa bóp côn ŧᏂịŧ của anh cũng đã ướt đẫm rồi. Anh mau sờ hoa huyệt của em đi, rồi đút tay vào nữa.”

“Khương Thủy Lê…”



Tay Cố Thanh Châu bị Khương Thủy Lê dùng để vuốt ve hoa huyệt của cô. Đúng là đã ướt đẫm rồi, mà đặc biệt phải nói đến nơi đó, vì lần trước cô đã cạo sạch lôиɠ ʍυ, thế nên hiện giờ chỗ đó cực kỳ mịn.

Cố Thanh Châu muốn đẩy cô ra, nhưng nhiệt độ ấm áp từ phía dưới khiến anh không thể kiềm chế lại được.

Khương Thủy Lê kẹp chặt tay anh giữa hai chân mình, không cho anh đi.

Cô dùng ngón tay anh véo lấy âm đế.

Tay của Cố Thanh Châu kẹp lấy âm đế của cô rồi xoa bóp, anh dùng sức ấn, Khương Thủy Lê sung sướng nắm lấy tay anh, để anh hầu hạ cô.

Cố Thanh Châu nhìn thấy dáng vẻ Khương Thủy Lê da^ʍ đãng như vậy, cảm thấy bản thân mình như đồ chơi tìиɧ ɖu͙© không có cảm xúc, anh bị chọc giận, không hầu hạ cô nữa, buông cô ra, còn đánh lên mông cô một cái:

“Em đi tìm Tưởng Khanh đi, lời em nói là gì chứ? Em đây là muốn thỏa mãn bản thân thì có. Đừng có tìm tôi, tôi lại không phải bạn trai của em, tôi không có tư cách hầu hạ em.”

Một giây trước Khương Thủy Lê còn đang đắm chìm vào việc được ngón tay anh vỗ về chơi đùa, mà giây tiếp theo đã bị anh đẩy ra.

Khương Thủy Lê bị anh chọc tức rồi.

Cố Thanh Châu đuổi cô đi, cũng không thèm trả quần lót nữa.

Khương Thủy Lê bị anh đuổi ra ngoài, đúng lúc ấy có một trận gió thổi qua. Phía dưới của cô không có mặc qυầи ɭóŧ, lạnh căm căm.

Cố Thanh Châu biết cô đến đây chính là vì muốn khiêu khích anh như vậy. Cô đúng là kẻ điên. Nói gì mà thích Tưởng Khanh chứ, không thể đối xử tốt với cậu ta sao?

Đúng là gái hư đã ăn trong chén còn nhìn trong nồi. Ở bên anh thì lại nghĩ tới Tưởng Khanh, ở bên Tưởng Khanh thì lại nghĩ tới anh…



Cố Thanh Châu tuy nghĩ là vậy nhưng thật ra lại thở phào nhẹ nhõm. Anh ngửi tay mình một chút, là mùi vị da^ʍ đãng chảy ra từ hoa huyệt của Khương Thủy Lê. Trong nháy mắt anh lại có phản ứng.

Nhìn quần lót của Khương Thủy Lê, ma xui quỷ khiến lại ngửi thấy mùi ấy.

Nếu như ngày nào đó anh chết, hẳn chính là bị Khương Thủy Lê làm cho tức chết.

……

Khương Thủy Lê bắt xe về nhà. Cố Thanh Châu không có dễ dỗ như cô nghĩ. Hiện giờ anh thật giống con Husky xù lông.

Lúc Khương Thủy Lê trở về, cô còn kết bạn với Cố Thanh Châu trên WeChat.

Sau khi Cố Thanh Châu từ chối cô mấy chục lần, cuối cùng Cố Thanh Châu cũng chịu add cô.

Bây giờ Khương Thủy Lê đã về đến nhà, trông thấy Cố Thanh Châu đã thêm WeChat của cô, cô cố ý ngồi ở trên sô pha, để lộ hoa huyệt ra chụp ảnh nơi đó lại. Hoa huyệt ướt nhẹp lúc này vẫn còn đang chảy nước đấy. Bởi vì lúc về nhà vẫn còn quá ngứa nên cô khẽ xoa nhẹ tự giải quyết.

Cô vẫn dạng chân để lộ hoa huyệt cho Cố Thanh Châu xem, nơi đó có màu hồng thẫm. Ngón tay cô tách môi hoa huyệt ra tạo thành tư thế cực kỳ dâʍ ɖu͙©, chụp ảnh rồi gửi đi.

【 Cố Thanh Châu, vừa nãy đi về em không có mặc quần lót. Dọc đường đi lạnh lắm luôn, hoa huyệt nhỏ ướt quá, cho anh xem này. Hiện giờ dưới đó vẫn còn chảy nước, chảy hết cả lên sô pha…】

Sau khi Cố Thanh Châu ấn mở xem ảnh chụp, bị những bức hình này làm cho tức chết rồi:

【 Khương Thủy Lê! Em đang quấy rối tình dục tôi đó! Tôi phải báo cảnh sát!】

Mồm thì nói tay thì nhanh nhẹn nhấn nút ‘save’.

Khương Thủy Lê cảm thấy Cố Thanh Châu ngoài mặt nói không thèm, nhưng có khi trong lòng đã nhỏ dãi tong tong rồi cũng nên.