Chương 11: Cấp 2 thôn nhỏ

- Mộ Nam, ta muốn nâng cấp thôn trang.

Bên trong phòng thôn trưởng, Lâm Thiên nhìn Mộ Nam yêu cầu nói.

Lúc này Lâm Thiên đã có thể ngồi ở ghế thôn trưởng của mình. Mộ Nam thì ngồi ở một cái ghế khác ngay chỗ góc rộng bên phải của cái bàn làm việc.

Hôm trước trong đêm dẫn theo gần 200 người trở về, trải qua ngày hôm qua an trí sắp xếp, cơ bản đã là hoàn thành.

Chuồng ngựa trung cấp bản vẽ cũng được Lưu Thanh chỉ đạo xây dựng xong trong ngày hôm qua.

Chuồng ngựa xây dựng xong, Lâm Thiên đương nhiên là không chút do dự sử dụng x10 sản lượng.

4 con ngựa cái loại tốt lập tức để cho chuồng ngựa có thêm 40 con ngựa trưởng thành.

40 con ngựa bên trong cũng có khoảng chừng 10 con ngựa cái.

Lâm Thiên sau khi nghe người chăn ngựa thống kê thì liền rõ ràng chính mình có 35 con ngựa chiến đực. 14 con ngựa cái. Đều là loại tốt.

Ngựa cái cùng vài con ngựa đực đương nhiên là dữ lại để nuôi sinh sản. Lâm Thiên bây giờ có thể sử dụng là 30 con ngựa chiến đực đã trưởng thành loại tốt.

X10 sản lượng cái phúc lợi do hệ thống cho này quả nhiên là đồ tốt.

(Kỷ Nguyên) Bên trong tốc độ sinh trưởng của động thực vật, tốc độ xây dựng kiến trúc là x3 lần so với thực tế.

Chỉ là mặc dù gia súc vật nuôi các loại đã được rút ngắn thời gian sinh trưởng trưởng thành, thế nhưng vẫn còn là rất lâu.

Giống như ngựa con.

Từ khi mới xuất hiện trong bụng con ngựa cái đến khi có thể trở thành chính thức ngựa chiến, thời gian ước chừng phải hơn một năm....

Chuồng ngựa chuyện xây dựng sau khi xử lý xong, Lâm Thiên liền để cho Lưu Thanh bắt đầu khởi công xây dựng bộ binh huấn luyện quân doanh. Ngày hôm nay buổi sáng hẳn là đã bắt đầu.

- Thôn trưởng, xác định nâng cấp thôn trang sao?

- Nâng cấp a.

- Thôn trưởng, ước chừng phải mất vài phút để hoàn thành nâng cấp. Một chút biến hóa trong thời gian này sẽ không ảnh hưởng đến người trong thôn....

Nghe Mộ Nam nói như vậy thì Lâm Thiên cũng liền gật đầu. Trong lòng là có một chút tò mò, không biết nâng cấp quá trình là như thế nào.

Rất nhanh quá trình nâng cấp bắt đầu.

Ở Lâm Thiên trong mắt, phòng thôn trưởng đang mở rộng mở rộng ra bốn phía một chút. Trong phòng bàn làm việc của hắn cũng từ từ dài rộng ra...

- Thôn trưởng, đã thăng cấp xong.

- Cứ như vậy liền xong?

Có một phần sửng sốt, Lâm Thiên buồn bực nhìn xem Mộ Nam.

Người sau cũng hiểu ý nhìn xem hắn, đồng thời còn nở nụ cười xinh đẹp mê người:

- Thôn trưởng, nếu muốn có thay đổi lớn thì phải là nâng cấp thôn nhỏ lên trấn, lên thành những đại cấp bậc này.

- Đó cũng là chuyện quá xa vời.

- Thôn trưởng phải cố gắng lên a.

- Là mọi người cùng cố gắng. Mộ Nam, ta muốn biết thôn trang số liệu.

- Thôn trưởng, Lâm gia thôn bây giờ đã là cấp 2 thôn nhỏ.

- Dân cư 398 người.

- Lực lượng quân sự có 20 hương dũng.

- Kiến trúc thì có tiệm rèn, tiệm may, xưởng mộc, quặng mỏ, bãi đá, chuồng ngựa...

Lâm gia thôn sau khi nâng cấp số liệu chẳng có bao nhiêu thay đổi. Thay đổi chỉ là từ cấp 1 thôn nhỏ tiến lên cấp 2 thôn nhỏ...

- Mộc Nam, Lâm gia thôn nâng cấp lên cấp 3 còn thiếu cái gì?

- Vẫn là nhân khẩu a thôn trưởng. Thôn nhỏ nâng cấp chỉ cần nhân khẩu. Trấn, thành nâng cấp mới cần những điều kiện khác. Trước mắt muốn nâng cấp làm cấp 3 thôn nhỏ, thôn trang cần đủ 600 người.

Lâm Thiên nghe vậy thì lắc đầu thở dài

- Gánh nặng đường xa a. Ta mặc dù có phương pháp nhanh chóng thu được nhân khẩu, thế nhưng trước mắt là cần cho trong thôn ổn định nha..

- Thôn trưởng suy nghĩ như vậy là chuyện tốt. Thôn trang nâng cấp không vội vã bồng bột được, nếu không sau đó sẽ có liên tiếp hậu quả xấu. Chỉ cần vững vàng phát triển, vững bước tiến lên...

- Mộ Nam, ta cảm tưởng ngươi có tiềm lực trở thành quân sư chuyên xử lý nội chính a. Làm thư ký quá khuất tài!

- Quân sư nội chính cùng thư ký bản chất giống nhau.

Mộ Nam chớp chớp đôi mắt đẹp nhìn xem Lâm Thiên

- Thôn trưởng, nếu không thì ngươi thăng chức cho ta a.

- Có thể thăng chức?

- Có thể a. Thôn trưởng chỉ cần hoàn thành liên hoàn nhiệm vụ của ta, sau đó ở trong giới hạn thăng chức cho ta rồi.

- Ở trong giới hạn?

- Ta có thể giống như Lâm Sơn, quản lý sắp xếp chuyện trong thôn.

- Thăng chức vẫn là thôi đi. Ta mới không làm cái gì liên hoàn nhiệm vụ.

- Vì sao a thôn trưởng?

- Ta rất bận rộn. Hơn nữa có trời mới biết mấy cái nhiệm vụ đó có bao nhiêu khó khăn vất vả.... Ta cũng không tự ngược mình.

- Thôn trưởng, hoàn thành liên hoàn nhiệm vụ xong sau đó sẽ có rất nhiều phúc lợi nha...

Nói chuyện, Mộ Nam liền hơi nhoài người về phía Lâm Thiên, sung mãn bộ ngực đè lên trên mặt bàn, trắng nõn da thịt như ẩn như hiện trong vạt áo sơ mi...

- Yêu nữ, đừng mơ mị hoặc được ta.

Bỏ lại một câu sau Lâm Thiên co chân liền chạy ra khỏi phòng thôn trưởng.

Còn ở lại, hắn thực sự sẽ nhịn không được.

Mộ Nam bình thường đã khuynh quốc khuynh thành, mỗi một góc độ cũng là mê người trong vô thức.

Chủ động câu dẫn Mộ Nam, cơ bản là không người có thể chống lại.

Rời khỏi phòng thôn trưởng, Lâm Thiên liền đi tìm Lâm Sơn.

- Thôn trưởng. Chúc mừng thôn trưởng chúc mừng thôn trưởng. Dưới sự dẫn dắt anh minh của thôn trưởng, Lâm gia thôn của chúng ta đã trở thành cấp 2 thôn trang.

Vừa mới chạm mặt, Lâm Sơn liền cười vui vẻ nói.

Thôn trang tăng cấp không thể nghi ngờ là dẫn đến mọi người trong thôn đều vui vẻ. Nhất là giống như Lâm Sơn mấy người.

Dù sao bọn họ cũng là biết rõ thôn trang bắt đầu nghèo khổ, không có bao nhiêu người đến bây giờ dư mặc dư ăn, mỗi ngày một tốt hơn phát triển.

- Hẳn là chúc mừng mọi người trong thôn của chúng ta a. Thôn trang ngày càng phát triển, công lao của tất cả mọi người là lớn nhất.

- Thôn trưởng, chúng ta cũng chỉ là đi theo người dẫn đường anh minh là ngươi a.

- Được rồi được rồi, chúng ta cũng không lẫn nhau khách khí. Thôn trang sau này sẽ càng thêm đông người càng thêm phát triển, phiền toái Lâm lão nhiều hơn để tâm chú ý.

- Thôn trưởng, ta liền sẽ cố gắng hết sức. Quyết không cô phụ tín nhiệm.

- Ân. Lâm lão, trong thôn mấy ngày này có vấn đề gì sao?

- Thôn trưởng, là thật có một vài vấn đề nhỏ.

- A?

- Thôn trang gia tăng nhân khẩu tốc độ quá nhanh. Người mới cùng người cũ bắt đầu là sẽ có một chút mâu thuẫn tâm lý....

- Chuyện này....

Lâm Thiên nghe vậy liền cau mày. Hắn trước đó để ý đúng là chuyện này.

Lâm gia thôn mỗi lần thêm vào người mới đều rất nhiều. Số lượng nhân khẩu cũ mới gần như ngang nhau. Lại thêm thôn trang thay đổi quá nhanh... Một số tai họa ngầm cũng bởi vì chuyện này mà sinh ra.

Còn may thôn trang bên trong lương thực cùng các loại tài nguyên sung túc, cho lên mâu thuẫn mới không có bộc phát dữ dội.

Nếu như thôn trang xuất hiện vấn đề, kiểu như thiếu ăn thiếu mặc các loại... Những mâu thuẫn nhỏ chắc chắn sẽ bộc phát thành mâu thuẫn lớn. Khó khăn ngăn cản.

- Lâm lão nhưng có phương pháp giải quyết sao?

- Thôn trưởng, ta đề nghị mỗi tuần chúng ta sẽ tổ chức hai buổi họp mặt tập thể. Có thể là ăn uống hay trò chuyện các loại, để cho trong thôn mọi người hiểu nhau hơn.

- Cách này có thể. Không phải mới gia nhập thôn chúng ta có một người là chuyên nghiệp đầu bếp sao. Lâm lão liền sắp xếp cho hắn cùng những người biết nấu ăn khác phụ trách làm một bữa tiệc lớn món ăn thịnh soạn, để cho mọi người trong thôn cùng nhau hưởng dụng. Không cần bó buộc như thường ngày, đều lấy những nguyên liệu tốt nhất trong thôn của chúng ta....

- Ân. Ta sẽ sắp xếp tốt việc này.

- Còn có ta muốn tăng thêm số lượng hương dũng trong thôn. 20 người quá ít. Chúng ta có đội hương dũng mạnh mẽ, như vậy vừa có thể chấn nhϊếp, vừa có thể khiến cho trong thôn mọi người gia tăng cảm giác an toàn.

- Chuyện này rất tốt. Thôn trưởng quả nhiên anh minh vô cùng.

Lâm Sơn gật gật đầu. Sau đó hơi hơi nhíu mày nói:

- Không biết thôn trưởng dự định tăng lên bao nhiêu hương dũng?

- Trước đó đã có 20 người, như vậy liền tăng thêm 20 người nữa là 40 người.

Lâm Thiên suy nghĩ giây lát rồi đưa ra con số này.

Đợi sau đó bộ binh quân doanh huấn luyện xây dựng xong, 40 người hương dũng huấn luyện trở thành binh lính chính thức... Chắc là đủ dùng.

Lâm gia thôn bây giờ gần 400 người, nuôi 40 binh lính hẳn là không có vấn đề gì.

Kỳ thực Lâm Thiên có dự định tăng lên 5-60 người hương dũng. Bất quá sau khi suy nghĩ lợi và hại hắn thì liền thôi.

Lâm gia thôn không giống thôn trang bình thường.

Bên trong thôn nam giới trưởng thành cơ hồ chiếm gần 3/4 nhân khẩu.

Này là một con số rất lớn.

Phải biết bình thường thôn trang như chia làm 4 phần thì có hơn 1 phần là người già cùng trẻ con. Gần 3 phần còn lại là nam nữ trưởng thành. Nam nữ trong 3 phần là chia đôi, chênh lệch giới tính không nhiều.

Lâm Sơn sau đó rời đi, mà Lâm Thiên đi tìm Mã An mấy người yêu cầu tăng thêm hương dũng.

Trên đường hắn là vừa đi vừa suy nghĩ muôn vàn.

Vừa rồi Lâm Sơn đề nghị phương pháp giải quyết mâu thuẫn hay bất mãn của mọi người trong thôn... Phương pháp này cũng chỉ dùng được nhất thời.

Thôn trang sau này nhiều người hơn, cả ngàn người hay vài ngàn người thì cũng không thể sử dụng phương pháp đó a.

Lâm Thiên nhớ tới trong huyện thành Nam Dương tình huống

Người làm việc kiếm tiền, lại dùng tiền kiếm được để tự do mua sắm ăn uống. Người buôn bán kiếm tiền....

Quan phủ chỉ phụ trách thu thuế...

Đây chính là kinh tế thị trường a.

Huyện thành Nam Dương có thể được xem như là một nền kinh tế thị trường.

Đến nỗi Lâm gia thôn....

Mọi thứ đều là thuộc sở hữu của trưởng thôn, cũng là Lâm Thiên...

Trong thôn mọi người lao động hàng ngày, thu hoạch đều về chỗ Lâm Thiên. Mà Lâm Thiên cần bỏ ra là cho bọn họ ăn mặc thường ngày, chỗ ở...

Bất tri bất giác, Lâm Thiên nghĩ đến tư hữu hóa Lâm gia thôn suy nghĩ.

(Tư hữu hóa là quá trình chuyển đổi sở hữu từ nhà nước sang sở hữu tư nhân)