Chương 19: Quân doanh so tài

Lâm gia thôn

Bộ binh quân doanh huấn luyện bên trong

Hai đội nam nữ ước chừng hơn trăm người đứng thành hai hàng trước võ đài.

Không có gì đáng nói nếu như biểu tình của hai đội người lại khác xa nhau.

Đội nam mặt mũi ỉu xìu, tràn đầy xấu hổ.

Đội nữ thì vui vẻ vô cùng. Trên khuôn mặt xinh đẹp hiện đầy ý cười.

- Các ngươi a các ngươi... Thật là làm mất hết mặt mũi nam nhân. Bình thường đều nói các ngươi nhiều luyện tập luyện tập....

Mã An xụ mặt mà cười mắng đám binh sĩ. Trương Long Triệu Hổ hai người khuôn mặt cũng là đen sì.

Chuyện là 3 ngày trước Lâm Thiên dẫn Hoa Mộc Lan nhóm người về thôn.

Nhóm người các nàng không chịu giải giáp, nhất quyết muốn làm hộ vệ cho hắn.

Lâm Thiên nói không được, chỉ đành đồng ý.

Đội hộ vệ sau đó được thành lập, do Hoa Mộc Lan cầm đầu.

Đội hộ vệ sau đó hàng ngày tập luyện chung với đám binh lính trong bộ binh quân doanh.

Đám binh lính thấy đối diện nhóm người nữ thì liền mở miệng trêu chọc....

Kết quả là cả đám nữ giới tố chất thân thể mạnh mẽ làm cho đám binh lính nghẹn ngào không thôi.

Mã An, Trương Long Triệu Hổ 3 người nhìn thấy binh lính của mình huấn luyện biệt khuất bộ dáng, còn ôm cục tức vì bị trêu ghẹo... Thế là liền dấy lên so tài ý nghĩ.

Mục đích thứ nhất chính là để cho đám binh lính giải toả biệt khuất tâm lý.

Thứ hai thì nhân cơ hội thi đấu cọ xát, để cho đám binh lính biết mình biết người mà cố gắng...

Mấy người đi gặp Lâm Thiên rồi đề nghị so tài chuyện này. Lâm Thiên đồng ý.

Cuộc so tài buổi sáng hôm nay liền bắt đầu.

So tài cũng không phải là 1vs1 mà là 10 vs 10.

Hai bên tay không hỗn chiến.

Bên nào còn người có thể đứng cuối cùng thì thắng.

Mấy trận so tài qua đi.

Kết quả liền là mỗi một trận đám binh lính đều bị đánh đập tơi bời.

Hộ vệ đội đều đứng ngay ngắn, đám binh lính đã toàn bộ nằm trên đất.

Mấy cuộc so tài diễn ra, hộ vệ đội lấy toàn thắng kết quả.

Mà Mã An mấy người cũng đã suy nghĩ từ trước là đám binh lính của mình sẽ thua, chỉ là không nghĩ đến bị thua triệt để áp đảo như vậy.

Cho lên lúc này cũng là xấu hổ không thôi.

- Mã An, Mộc Lan. Hai người các ngươi so tài so tài, cho mọi người mở rộng tầm mắt.

Đám binh lính thua thảm thật ra cũng không ngoài ý liệu của Lâm Thiên.

Dù sao đội hộ vệ nhóm người thế nhưng là thị vệ của gia tộc lớn xuất thân.

Mà đồng ý cho hai bên so tài Lâm Thiên chính là muốn để cho đám binh lính nhìn thấy kết quả mà dấy lên động lực cố gắng luyện tập.

Đến nỗi để cho Mã An cùng Hoa Mộc Lan so tài, Lâm Thiên đơn giản chỉ muốn kiểm tra xem Hoa Mộc Lan tài nghệ như thế nào.

Hắn chỉ biết nàng là danh tướng, nhưng còn chưa biết nàng có bao nhiêu lợi hại.

Võ đài bên trong, Mã An cùng Hoa Mộc Lan đã bắt đầu so tài.

Mà đám người phía dưới cũng bắt đầu hô hào cổ vũ lên.

Lâm Thiên cũng là tập trung mà nhìn xem trên võ đài đang so tài hai người.

Khoảng thời gian đầu Mã An cùng Hoa Mộc Lan 2 người xem như đánh ngang tay. Khoảng thời gian sau đó Hoa Mộc Lan dần dần chiếm giữ ưu thế...

Lâm Thiên suy nghĩ một chút liền là đoán ra Hoa Mộc Lan mới đầu là thăm dò Mã An. Dò ra hư thực rồi thì mới thật đánh.

Đương nhiên Hoa Mộc Lan cũng là rất thông minh, không có ý định để cho Mã An thua quá nhanh quá khó coi.

- Trương Long, ngươi đi lên giúp Mã An.

- Thôn trưởng....

- Đi a.

Gặp Mã An bắt đầu bị đè lên đánh, Lâm Thiên liền nhỏ giọng cùng Trương Long nói.

Hắn muốn biết trình độ của Hoa Mộc Lan, quản chi là 2 người hay mấy người đánh 1.

Trương Long nhanh chóng gia nhập vào trong võ đài.

Cuộc so tài trở thành 2 đánh 1.

Có Trương Long trợ giúp, Mã An cũng bắt đầu phản công.

Hai bên trong lúc nhất thời trở thành thế giằng co.

Danh tướng cũng không phải là quá mãnh liệt?

Mã An cùng Trương Long hai người có phải hay không cũng rất mãnh?

Nhìn xem võ đài qua lại đánh nhau 3 người, chiêu nối chiêu đều để cho người ta hoa cả mắt.... Lâm Thiên trong lòng liền nổi lên 2 cái ý nghĩ.

Được rồi, kỳ thực Lâm Thiên đối với một cá thể mạnh bao nhiêu cũng không phải là quá để ý.

Một người mạnh có thể đánh bại một đội quân tinh nhuệ?

Đừng đùa a. Cũng không phải là phim siêu anh hùng.

Giống như trên chiến trường đấu tướng cái gì đối với Lâm Thiên đều là nhảm nhí.

Trên chiến trường là phải dựa vào ưu thế của bên mình mà làm ra phương pháp ứng đối phù hợp.

Nếu như kỵ binh mạnh?

Như vậy liền trùng kích, nghiền nát đối phương.

Cung binh mạnh?

Như vậy liền đem đối phương bắn thành con nhím.

Nếu như địch nhiều ta ít, địch mạnh ta yếu?

Như vậy phải né tránh chính diện chém gϊếŧ. Dựa vào địa hình, ưu thế mà chậm rãi tiêu hao đối phương.

Chiến tranh là phải biết ưu thế của mình, biết nhược điểm của mình để bày ra phương pháp tác chiến có lợi nhất.

Diệt địch một ngàn tổn thất tám trăm Lâm Thiên mới không làm.

Lại để cho trên võ đài mấy người đánh qua đánh lại một hồi thì Lâm Thiên mới hô ngừng.

Khen ngợi đội hộ vệ rồi lại nói vài lời vừa là khích lệ vừa là quở mắng đám binh lính, Lâm Thiên sau đó mới rời khỏi quân doanh huấn luyện.

.....

- Mộc Lan, ta ở quanh thôn thì có cái gì nguy hiểm a... Các ngươi cứ như vậy chằm chằm theo ta.

Trên đường đi tới bờ sông chỗ xây dựng bến thuyền, Lâm Thiên vẻ mặt bất đắc dĩ mà nhìn xem bên cạnh mình Hoa Mộc Lan cùng với mấy người của đội hộ vệ nữa.

Các nàng kiểu này để cho hắn cảm thấy như bị giám sát như vậy.

- Thôn trưởng, chúng ta là vì an toàn của ngươi a. Thôn trưởng không cần chúng ta sao?

- Đủ. Các ngươi muốn đi theo liền đi theo.

Hoa Mộc Lan một cái biểu lộ cùng với manh manh ủy khuất giọng nói để cho Lâm Thiên cảm thấy chính mình giống như phạm vào tội ác tày trời giống như.

Không chút do dự, hắn liền giục ngựa lao nhanh mà đi.

Trong thôn có một Mộ Nam đã ghê gớm lắm rồi, bây giờ lại còn thêm Hoa Mộc Lan.

Lâm Thiên cảm thấy mấy người nhân vật bên cạnh mình, không một người là đúng với thiết lập.

3 ngày trước bản vẽ bến thuyền cùng xưởng đóng thuyền các loại đã về tới.

Lâm gia thôn bây giờ chuyên nghiệp kiến trúc sư có mấy người, hoàn toàn có thể riêng lẻ dẫn người đi thi công kiến trúc theo bản vẽ.

Bởi vì Lâm Thiên mang về bản vẽ là trung cấp, cho lên nhóm kiến trúc sư phải mất cả nửa ngày ngồi xe ngựa đi dọc theo bờ sông thăm dò tìm địa hình phù hợp.

Xây dựng bến thuyền cùng xưởng đóng thuyền yêu cầu cần nhất là phải ở chỗ vùng nước sâu.

Vị trí cũng đã tìm được. Xưởng đóng thuyền cách Lâm gia thôn 2,5km. Bến thuyền thì xa hơn, hơn 3km.

May mắn khu vực ven sông đều là đồng bằng, cho lên quá trình vận chuyển nguyên vật liệu không phải là khó.

Vật liệu cơ bản là từ trong thôn chất lên xe ngựa kéo rồi mang đến chỗ xây dựng.

Lần này xây dựng Lâm Thiên huy động gần trăm người cả vận chuyển cùng thi công. Quyết tâm đẩy nhanh tiến độ.

Giống như thường lệ, Lâm Thiên hôm nay cũng đi tới chỗ xây dựng quan sát.

Hắn chỉ là đứng ở xa xa nhìn xem, cũng không có lại gần.

3 ngày thời gian kể từ khi bắt đầu xây dựng, xưởng đóng thuyền đã sắp thành hình phần xương. Mà bến thuyền thì do phải thi công ở dưới nước cho lên tốc độ chậm hơn.

Dựa theo tiến độ này, vài ngày nữa là có thể hoàn thành.

Trần Quân lão thợ mộc mấy ngày hôm nay cũng đang nghiên cứu bản vẽ chế tạo thuyền cùng với lên rừng tìm vật liệu.

Bản vẽ chế tạo thuyền Lâm Thiên mua về là có thể tạo ra một con thuyền khá lớn. Không phải thuyền chiến mà là một con thuyền đánh cá loại lớn. Chiều dài hơn 10m. Có thể chở khoảng chừng 20 người một lần.

Sở dĩ mua bản vẽ thuyền đánh cá là bởi vì thời điểm hiện tại chưa cần dùng đến thuyền chiến. Thuyền đánh cá có thể chở người sang bờ bên kia thăm dò khai hoang, cũng có thể đánh bắt cá hàng ngày. Làm cho thôn trang có thêm một loại thực phẩm.

Mà bến thuyền cùng xưởng đóng thuyền trung cấp là tính toán cả đến tương lai thành lập thủy quân....

- Đi, chúng ta trở về.

Nhìn xem công trường thi công một hồi, Lâm Thiên liền trở về thôn.

Hắn cũng không thể, cũng không muốn mỗi chỗ đều phải chính mình nhìn chằm chằm vào.

Như vậy nhiều mệt mỏi.

- Mộc Lan ngươi cùng Lâm lão nói một chút, để cho Lâm lão sắp xếp người đem đã chế tạo nguyên bộ vũ khí trang bị chưa hoàn thiện xếp lên xe ngựa. Ngày mai ta đi huyện thành.

- Còn có nói cho Mã An ngày mai mang theo vài người đi cùng ta.

Nói xong cũng không chờ đợi Hoa Mộc Lan nói gì Lâm Thiên liền giục ngựa lao đi.

Ngày mai là thứ 6.

Mặc dù chưa thông báo trước cho Tiên Nữ Hội đám người, thế nhưng là lần này Lâm Thiên bán ra vũ khí trang bị là nguyên bộ. Cho lên không thể tính giá cả như trang bị chưa hoàn thiện trước đó.