Chương 3: Anh muốn tạo cơ hội

Khi Tô Vưu Lê vẫn chưa tới phòng làm việc.

Ở nơi cô không nhìn thấy.

Mạnh Cẩn Khiêm suy nghĩ rất lâu, phải dùng dáng vẻ nào để quyến rũ Tô Vưu Lê mới có thể không khiến cô cảnh giác, lại có thể có tác dụng.

Cô nhìn thấy chính là người đàn ông quý khí bức người, anh tuấn lịch lãm dưới ánh mặt trời, mà đó chính là tư thế Mạnh Cẩn Khiêm cố tình bày ra đã lâu.

Anh không chút để ý khuôn mặt mình, nhưng ngày thường cũng có thói quen tập thể hình. Dù sao công việc cũng thật sự rất bận, nếu như không chú ý sức khoẻ sẽ rất dễ bị bệnh.

Không có ai muốn bị bệnh, cho nên giữ cơ thể khỏe mạnh rất quan trọng.

Mạnh Cẩn Khiêm cố ý điều tra sở thích của Tô Vưu Lê.

Cô thích âm thanh dễ nghe, bởi vì âm thanh của cô cũng cực kỳ dễ nghe, mềm mềm mại mại bất kể cô nói gì cũng đều như đang làm nũng.

Cô thích ngắm những người đàn ông đẹp trai, cho nên cô mới chọn Mạnh Luật Nhiên con trai của anh khi học đại học.

Những thứ này anh đều có thể cho cô, thậm chí còn nhiều hơn cô muốn.

Sự quyến rũ vô tình thường có rất nhiều suy nghĩ. Mạnh Cẩn Khiêm nghĩ vừa rồi Tô Vưu Lê không dám nhìn thẳng anh, thậm chí hai tai còn hơi đỏ, khóe miệng đắc ý nhếch lên.

“Con có biết mấy ngày nữa nhà họ Mạnh sẽ tổ chức một bữa tiệc không?”

Kế hoạch tiếp theo của Mạnh Cẩn Khiêm — Chủ động xuất kích, tìm kiếm sơ hở, tạo ra mâu thuẫn, đánh thẳng vào chỗ đau!

Đàn ông ưu tú không chỉ một người phụ nữ thích, con trai anh cũng cực kỳ ưu tú, cho nên có rất nhiều người ngưỡng mộ.

Trong đó có một người bất khuất kiên cường, nghe nói Luật Nhiên kết hôn, trực tiếp bỏ việc học ở nước ngoài bay trở về nước. Cô gái này… Có chút tác dụng.

“Hình như con nghe dì hai nói rồi, con và Luật Nhiên cũng phải tham gia sao?”

Tô Vưu Lê vừa nghe tới bữa tiệc, lập tức biết là lúc thể hiện bản thân, khả năng giao tiếp của cô chủ vô cùng quan trọng. Nếu cô đã trở thành con dâu nhà họ Mạnh, thì phải nên có trách nhiệm.

Xem ra cô phải học thuộc tất cả danh sách trước bữa tiệc!

“Ừm, chính là bữa tiệc nhà họ Tân tổ chức, để chúc mừng con gái nhà họ Tân Tân Khả Thấm du học từ nước ngoài về nước. Nhà họ Mạnh chúng ta và nhà họ Tân đã quen biết lâu đời, phải đi.”

Nhà họ Tân nói dễ nghe, cái gì mà du học về nước, thật ra là sách cũng chưa đọc xong, nghe tin Luật Nhiên kết hôn là như phát điên quay về.

Nhưng cũng may là có cô gái bốc đồng này, nếu không anh cũng phải chọn đối tượng gây mâu thuẫn khác.

“Vâng, con biết cha.”

Tô Vưu Lê ngoan ngoãn gật gật đầu, tiếp tục cười hỏi: “Vậy có gì con phải đặc biệt chú ý không? Hoặc là có việc gì còn phải làm không?”

Cô cũng mới gả vào nhà họ Mạnh chưa bao lâu, chuyện gì cũng đều chưa hiểu! Hơn nữa tuy rằng không có mẹ chồng có lợi rất nhiều, nhưng cũng thiệt thòi rất nhiều.

Không có ai đưa cô ra ngoài xã giao, cũng không có ai nói cho cô biết gả vào hào môn phải chú ý những gì, vẫn rất lo lắng.

“Ừm, hôm nay có thời gian rảnh rỗi cha sẽ dạy cho con.”

Tô Vưu Lê nhìn Mạnh Cẩn Khiêm lấy ra một chồng tài liệu bày ở trên bàn, tài liệu được đặt ở mặt anh, cô không thể đọc được từ xa. Không còn cách nào, Tô Vưu Lê đành phải nhẹ nhàng nhích tới, tới gần hơn.

Đều do cha chồng quá trẻ, hơn nữa còn hợp gu cô như vậy, cho nên chung sống cũng rất tự do thoải mái!

Tốc độ giảng giải của anh chậm rãi, giọng điệu từ tính trầm thấp dễ nghe muốn chết. Tô Vưu Lê! Tô Vưu Lê mày tỉnh táo một chút! Ông là cha chồng của mày đó!

Nhưng Tô Vưu Lê vẫn không nhịn được, cô nhân lúc Mạnh Cẩn Khiêm không chú ý, lén lút nhìn khuôn mặt nghiêng nghiêng của anh một chút. Kết quả là chỉ trong một giây đã bị mê hoặc.

Âm thanh dễ nghe cộng thêm gương mặt anh tuấn, quyền cao chức trọng lại dịu dàng nhiều tiền, cẩn thận chu đáo nhưng không mất đi vẻ nam tính. Tô Vưu Lê nghĩ, nếu không phải gặp được người chồng bây giờ trước, mà là gặp Mạnh Cẩn Khiêm trước, có lẽ cô sẽ lựa chọn người sau.

Dù sao thật sự quá cực phẩm, không ai có thể nhịn được.

Cũng không biết sau này cha chồng có tái hôn hay không, là người phụ nữ may mắn cỡ nào mới có thể có được người đàn ông này!

“Nhớ rõ chưa?”

Âm thanh trầm thấp lại vang lên lần nữa.

“Nhớ ạ nhớ ạ…”

Tô Vưu Lê mê đắm đến cuống quít hoảng hốt, nào có nhớ anh đang nói những gì. Chỉ có thể mơ hồ gật gật đầu, chuẩn bị lấy tài liệu về phòng học thuộc.

Nhìn dáng vẻ mơ màng của Tô Vưu Lê, trong mắt Mạnh Cẩn Khiêm hiện lên một tia ý cười.

Thật ra Tô Vưu Lê như vậy khiến Mạnh Cẩn Khiêm muốn trêu chọc một chút, chỉ là anh sợ sẽ doạ cô, bất đắc dĩ tiếc nuối từ bỏ suy nghĩ này.

Rất nhanh… Không cần vội, nóng vội không thể giành được món lời lớn, Mạnh Cẩn Khiêm, mày nhất định sẽ có được Tô Vưu Lê!

Mạnh Cẩn Khiêm tự an ủi mình ở trong lòng. Nhân lúc Tô Vưu Lê không chú ý, ánh mắt càn rỡ nóng bỏng nhìn chằm chằm cô.

Cho dù tài liệu hơi nhiều, sau hai tiếng đồng hồ cũng nói xong.

Cảm xúc tiếc nuối của Mạnh Cẩn Khiêm chưa bị Tô Vưu Lê phát hiện. Cô cầm tài liệu rồi vội vàng ra ngoài, lúc đi ra hai tai còn đỏ đỏ, có lẽ là lại đang thẹn thùng.

Khi nào anh mới có thể như ý nguyện?

“Cẩn Khiêm…”

Đây là mơ sao?

Mạnh Cẩn Khiêm mở mắt ra, Tô Vưu Lê đang gọi anh.

“Cẩn Khiêm ~”

Trong mắt xuất hiện hình ảnh của người phụ nữ, cô mặc chiếc váy ngủ hai dây mỏng manh gợi cảm, váy ngủ màu tím, tôn lên làn da trắng tuyết không tỳ vết của người phụ nữ. Giờ phút này Tô Vưu Lê giống như yêu tinh hút máu đàn ông, mê người lại trí mạng.

Anh biết đây không phải sự thật.

Trong hiện thực Tô Vưu Lê sẽ không quyến rũ anh như vậy.

“Em thật nghịch ngợm, vậy mà lại chạy vào trong giấc mơ của tôi.”

Mạnh Cẩn Khiêm trở tay kéo Tô Vưu Lê vào trong lòng ngực, hơi thở đột nhiên trở nên dồn dập nóng rực, anh ôm chặt Tô Vưu Lê, ánh mắt càng ngày càng nóng.

“Nếu vậy thì, vậy thì không được đi nữa, làm tôi đỡ ghiền trước đã, nếu không tôi sắp nghẹn phát điên rồi!”

Người phụ nữ trong mơ cực kỳ ngoan ngoãn, cô không phản kháng, ngược lại còn chủ động rúc vào trong lòng ngực anh, nhẹ nhàng vặn vẹo cơ thể.

“Em vì anh mà đến, nhìn em Cẩn Khiêm… Em cũng muốn anh…”

Âm thanh mềm mại tận xương tuỷ khiến cơ thể Mạnh Cẩn Khiêm bốc cháy, anh giống như dã thú thoát khỏi l*иg không thể nhẫn nại, đột nhiên đè Tô Vưu Lê ở dưới người.

Há miệng ngậm chặt lấy đôi môi mềm mại của cô, hơi thở thơm ngọt độc đáo của người phụ nữ khiến anh mê muội. Anh giống như kẻ chết đói mυ"ŧ mước miếng trong miệng cô.

Nụ hôn mạnh bạo khiến nước miếng chậm rãi chảy xuống theo khóe miệng, đôi môi mềm mại bị anh mυ"ŧ sưng đỏ nóng bừng. Anh lại tiếp tục điên cuồng cướp đoạt ở trong miệng cô, cuốn hết tất cả ngọt ngào không để lại một chút nào.

Thật thỏa mãn… Anh muốn hung hăng làm cô, hung hăng chiếm hữu cô! Cho dù là ở trong mơ! Mạnh Cẩn Khiêm cũng tin sẽ có một ngày như vậy, anh sẽ làm chuyện như vậy với Tô Vưu Lê ở hiện thực!

Người phụ nữ ngoan ngoãn đón nhận nụ hôn của anh, thậm chí còn chủ động vươn lưỡi cuốn lấy anh, môi lưỡi hai người quấn lấy nhau, bùng lên sự cuồng nhiệt lớn hơn!

“Tôi muốn em!”

Mạnh Cẩn Khiêm hung hăng xé chiếc váy ngủ hai dây màu tím trên người Tô Vưu Lê, bên trong người cô lại không mặc bất cứ thứ gì, áσ ɭóŧ qυầи ɭóŧ đều không có! Cơ thể trắng nõn trần trụi xuất hiện ở trong mắt anh, khiến anh loá mắt say mê.

“Không mặc quần áo tới quyến rũ tôi? Được! Hôm nay tôi sẽ cho em biết cái giá của việc quyến rũ tôi! Dù thế nào cũng phải thao chết em!”