Chương 23: Không phù hợp bị đuổi học

Người lính trả lời không ngờ thượng tướng lại hỏi vấn đề này, lập tức bế tắc, người lính tên Tiêu Thiên Hữu này lúc này mới nhớ tới, nếu nói việc này trước mặt thượng tướng, cậu ta sẽ phải đắc tội với người khác.

Cho nên, cậu ta nghẹn.

Tư Thừa Thiên nhìn người lính không lập tức trả lời, ánh mắt hơi trầm xuống.

Tiêu Thiên Hữu không dám chần chờ, căng da đầu trả lời theo sự thật: “Ngay cả khóa gen cấp một đều chưa đột phá.”

Lời này vừa ra, không khí như bị đóng băng trong giây lát.

Bởi vì những học sinh tốt nghiệp từ học viện quân sự này biết rằng học viện quân sự nổi tiếng nghiêm khắc sẽ không bao giờ tuyển những học sinh như vậy, và việc những học sinh như vậy xuất hiện trong học viện quân sự là một trò cười.

Quả nhiên, Tư Thừa Thiên vừa nghe vậy, lập tức nhíu mày, tầm mắt sắc bén nhìn chằm chằm người lính trả lời.

“Ngay cả khóa gen cấp một đều chưa đột phá, sao có thể vào học viện quân sự?”

Tư Thừa Thiên hỏi câu này làm một đám quân nhân cao lớn đều run rẩy.

Sự im lặng chết chóc.

Chỉ có Tiêu Thiên Hữu bị Tư Thừa Thiên nhìn chằm chằm, âm thầm khóc tang, thật cẩn thận đáp: “Học sinh kia là con gái của thượng tá Quyền Chính Thành.”

Nghe vậy, trong mắt Tư Thừa Thiên đột nhiên lạnh lẽo, những người khác cúi đầu không dám thở mạnh.

Lúc này Tư Thừa Thiên rất không vui, anh thành lập học viện quân sự là vì có thể đào tạo nhân tài tốt hơn cho quân khu, không phải vì lợi ích của những người khác, nếu mỗi người đều đưa đám con cháu hư hỏng nhà mình vào, vậy thì về sau học viện quân sự sẽ thành một trò cười.

“Người không phù hợp với yêu cầu của học viện, đuổi học, còn vì sao cô ta gặp được một đám yêu thú hôn mê, hỏi rõ ràng.”

Tư Thừa Thiên lạnh lùng nói, quay người đi về phía máy bay chiến đấu, hai phụ tá của anh lập tức theo sau, sau khi đội máy bay chiến đấu của Tư Thừa Thiên rời đi, trung tá liếc nhìn Tiêu Thiên Hữu một cái, lắc lắc đầu rời đi.

Lúc này Tiêu Thiên Hữu cũng có chút hối hận, không phải cậu ta sợ đắc tội Quyền Chính Thành, bởi vì nghe nói Quyền Chính Thành không phải quá mức sủng ái đứa con gái này, nhưng cậu ta làm, khó tránh khỏi cũng đắc tội học viện.

Gia tộc cậu ta còn có đám em họ ở bên trong nữa!

Nhưng bất kể Tiêu Thiên Hữu nghĩ như thế nào, đều không thay đổi được lời Tư Thừa Thiên đã nói.

Chuyện bị đuổi học, thân là đương sự Quyền Gia Vân còn không biết, lúc này cô còn đang không ngừng hấp thu linh khí.

Thời gian trôi qua, linh khí trong đan điền của Quyền Gia Vân rất nhanh đã đạt tới điểm tới hạn của Luyện Khí tầng một, Quyền Gia Vân không dừng lại, mà là trực tiếp một hơi đột phá vào Luyện Khí tầng thứ hai.

Loại tốc độ này, lượng hấp thu này, nếu như người trong Tu chân giới biết được, phỏng chừng sẽ kêu to yêu nghiệt.

Phải biết rằng tu sĩ bình thường từ Luyện khí tầng một đến Luyện khí tầng hai, nhanh thì mấy ngày, chậm thì mấy tháng, thậm chí có mấy năm đều không tiến thêm, thậm chí Quyền Gia Vân đã từng thân là thiên tài Nam Vực, khi đó cô từ Luyện Khí tầng một đến tầng hai cũng mất gần một tháng.

Hiện giờ mới qua một buổi tối, cô đã đạt tới, mà cô tu luyện còn là công pháp toàn thuộc tính.

Quả thực quá điên cuồng.

Tuy nhiên, ngoài linh khí nồng đậm của tiểu thế giới, Quyền Gia Vân tu luyện công pháp cực phẩm, còn có thần thức cường đại của cô làm phụ trợ, đều là mấu chốt trong đó, thiếu một thứ đều không thể đạt tới hiệu quả này.

Dù cô có thần thức cường đại như thế, trải qua một đêm tu luyện, cũng hơi cảm thấy mệt mỏi.

Cô vẫn biết nóng vội thì không thành công, ngừng hấp thu linh khí, sau đó luân chuyển linh khí trong cơ thể để tẩm bổ thân thể.

Khi trời vẫn còn chưa sáng, Quyền Gia Vân tỉnh táo xuất hiện trong phòng tắm, cô tắm sạch một ít tạp chất dơ bẩn trên người, mặc đồng phục, tiếng chuông báo thức bên ngoài đã vang lên.