Chương 24: Ai xấu mặt

Khi một đám học sinh thức dậy sau giấc ngủ và bắt đầu nhanh chóng mặc quần áo tắm rửa, Quyền Gia Vân đã đi ra khỏi ký túc xá.

Theo trí nhớ của thiếu nữ, cô biết, trước bữa sáng, mỗi buổi sáng đều có thời gian chạy bộ nâng tạ, điều này không chỉ để tăng sức bền cho mỗi học sinh, mà còn rèn luyện trí óc kiên cường của bọn họ.

Cho nên, cô chậm rì rì đi bộ đến sân thể dục tập hợp.

Lúc này trừ bỏ các giáo quan đến sớm, còn chưa có học sinh nào khác.

Các giáo quan thấy cô đến sớm nhất, không khỏi nhìn cô hai lần, đặc biệt dừng trên mặt cô một lúc.

Quyền Gia Vân thản nhiên đi đến chỗ huấn luyện viên cầm lấy trang bị phụ trọng thuộc về mình, trở lại chỗ đứng mặc trang bị.

Nhưng tình huống cô đơn chiếc bóng như vậy cũng không diễn ra bao lâu, trường quân đội tập hợp là có quy định thời gian, cho nên, không lâu sau bọn học sinh đã lục tục bắt đầu có mặt.

Trong lúc đó, Quyền Gia Vân đánh giá đám học sinh này, thỉnh thoảng cảm thán, đồng phục kiểu Anh của học viện quân sự này thực sự rất đẹp, áo khoác màu đen tuyền có viền bạc, cộng với thiết kế thắt lưng rất bắt mắt, nam sinh nữ sinh mặc đều đẹp mắt.

Ngay cả những người có vẻ ngoài bình thường cũng tăng lên khí chất, không giống như bộ đồng phục học sinh xấu xí của họ hồi đó.

Đặc biệt khi Tiêu Thiên Hạo đi tới, loại cảm giác này lại càng mãnh liệt, dáng người thon dài cao lớn mặc bộ đồng phục này, hiệu quả càng lộ rõ.

Khi Quyền Gia Vân nhìn Tiêu Thiên Hạo, Tiêu Thiên Hạo cũng chú ý tới Quyền Gia Vân trước.

Khi nhìn thấy khuôn mặt cô, ánh mắt cậu ta hơi khựng lại một chút, cậu ta nhớ rõ tối hôm qua khi thấy cô, trên mặt cô đầy vết mụn sưng đỏ, hiện tại gương mặt kia lại có thể thấy rõ ngũ quan.

Trang điểm?

Trong nháy mắt, Tiêu Thiên Hạo từ trước đến nay không chú ý dung nhan của nữ sinh, lúc này trong đầu không khỏi hiện lên một tin tức như vậy.

Quyền Gia Vân hơi mỉm cười với cậu ta, rồi dời mắt đi.

Khi các nữ sinh khác nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của họ không mấy dễ nhìn, từng đôi mắt ghen ghét tất cả đều bắn về phía Quyền Gia Vân.

Nội tâm cơ bản đều có cùng loại ý tưởng.

Đồ quái vật xấu xí vô dụng này lại đang câu dẫn Tiêu thiếu, thật đúng là coi mình như bàn đồ ăn ngon.

Dưới cảm xúc như vậy, một nữ sinh trong đó khi đi qua bên người Quyền Gia Vân, cố ý dùng sức đυ.ng vào Quyền Gia Vân một cái, nếu theo tình huống trước đây, tất nhiên là kết cục Quyền Gia Vân bị đâm té ngã trên đất.

Dù sao nguyên chủ trước kia cũng là một người bình thường, thực lực sao có thể so với những người đã tiến hóa bọn họ.

Nhưng bây giờ, đứng ở đây là một Quyền Gia Vân khác, khi đối phương đánh tới, Quyền Gia Vân tụ tập hết linh lực trong cơ thể ở một chỗ, dùng một thủ đoạn nho nhỏ, làm đối phương giống như đυ.ng phải một bức tường không khí co dãn.

Rầm. Nữ sinh kia đâm có bao nhiêu tàn nhẫn, thì bị phản lực rất mạnh bắn xuống mặt đất, ngã một cú chó ăn cứt, mà Quyền Gia Vân lảo đảo vài bước tượng trưng.

Chân tướng một màn này chỉ có mấy học sinh gần đó lưu ý tới, những học sinh khác cũng chỉ thấy người đang trong tư thế cực kỳ mất hồn, chổng mông lên trên mặt đất.

Lập tức, không ít học sinh nhịn không được cười ra tiếng.

Nữ sinh bị ngã sấp mặt xuống đất nhất thời cảm thấy xấu hổ khi nghe thấy tiếng cười bên tai, xấu hổ và phẫn nộ như vậy khiến cô ta đỏ bừng từ mang tai đến tận cổ.

Quyền Gia Vân tốt bụng đưa tay ra cho nữ sinh kia: “Bạn học Bành Tử Huyên, cậu không sao chứ!”

Bành Tử Huyên ngẩng đầu oán hận trừng mắt nhìn Quyền Gia Vân một cái, đến bây giờ cô ta cũng không biết vì sao Quyền Gia Vân không ngã, là chính cô ta ngã, nhưng mặc kệ thế nào, thù này cô ta nhớ kỹ.

Bành Tử Huyên thu mắt, tránh tay Quyền Gia Vân tự mình đứng lên, bạn bè bên cạnh cô ta cũng vội đỡ cô ta lên.

Quyền Gia Vân thong dong thu tay, hoàn toàn không xấu hổ vì bị cự tuyệt, khẽ cười nói: “Người lớn như vậy, về sau đi đường cần phải cẩn thận một chút, đυ.ng vào tôi thì không sao, bản thân mà ngã thì không tốt.”