Chương 5 : Tuyển Tú

Hôm nay hoàng thượng chính mình thượng triều đề cập việc hôn sự, quan thần hết thẩy vui mừng nhanh chống cho Sở Quân các danh sách con quan tốt nhất kết thành thân gia. Sở Quân nhìn sơ qua một lượt cũng ra vẽ gật gù, chính là hắn đem bút tô lên xong lệnh thái giám mang cho thái hậu, nói nàng sẽ thay ta tuyển tú. Nhưng thực chất kết quả đã có sẳn rồi.

...

" Thái hậu nương nương, nô tài mang đến danh sách tuyển tú. " thái giám cuối người tay đưa cao bản danh sách.

Tần Kim Vân tiếp nhận cũng nhìn tới lui danh sách bên trong, lắc đầu cười.

" Ngươi lui xuống đi, nói hoàng thượng ta sẽ giúp hắn lo hảo việc này. "

" Là thái hậu, nô tài cáo lui "

Thái giám lui ra , Tần Kim Vân nhìn lại lần nữa danh sách kia, nàng nghĩ.

" Quân nhi a, con hiện tại còn chưa có gặp qua nàng đâu? Sao có thể theo tên khoanh cái vòng liền thú nàng đi? Haizz..đúng là hài tử ngốc a.."

...

Danh sách có đủ mọi loại con quan tướng lĩnh ứng cử bên trong. Sở Quân khoanh là tên một nhi nữ của tri phủ tứ phẩm . Nàng năm nay vừa tròn 15 tuổi, tức so với Sở Quân nhỏ hơn một. Tính tình dịu dàng lại lễ độ chẳng qua nàng cùng Sở Quân có đâu trên lệch một chút, vì cha nàng quan phẩm cũng không mấy to.. Hài nhi nhà nàng chọn đại một nhỏ bé nương tử ,đúng cũng sẽ ủy ức nàng, nhưng ngược lại bà cảm nhận Sở Quân không chán ghét nàng thân phận có lớn nhỏ ra sao, vì Sở Quân tâm tư bà là hiểu rõ nhất.

....

Tuyển tú cử hành vào buổi sáng hai hôm sau. Thái hậu lệnh cho các nhi nữ quan nhân đến nơi này cùng đàm luận uống trà. Nào là thơ văn, nào là luận đàn, các loại đều đủ đủ lễ nghi. Cuối buổi chiều thái hậu lệnh cho thái giám công bố kết quả Sở Quân đưa đến ban đầu.

Không quá nhiều tên chỉ một người , Thẩm Thy Huyền, Thẩm gia. Nàng đắc tuyển trong 50 người ưu tú chẳng kém nàng là bao. Nàng được thái giám nêu tên, đứng lên hành lễ trước mặt thái hậu. Tần Kim Vân cười gật đầu, cho người mang nàng đến gần bà xem qua. Cũng khá ân ý khi cô con dâu này của bà thật là một tuyệt sắc giai nhân, Sở Quân đoán mờ lại lựa được nàng trân phẩm như vậy.

" Nô tì tham kiến thái hậu nương nương, thái hậu nương nương cát tường. "

" Huyền nhi, con mau bình thân, không cần đa lễ. "

" Tạ ơn thái hậu. "

Thẩm Thy Huyền đứng lên cũng không dám nhìn trực diện thái hậu bà, nàng là từ đầu đến cuối một dáng dấp lo sợ.

" Thy Huyền tốt lắm, về sau nhớ lấy trợ giúp Sở Quân hắn mệt nhọc. Ta xem con thật sự vừa mắt, hắn nhất định cũng sẽ xem trọng con. " Tần Kim Vân biết đứa nhỏ còn tại sợ nàng. Chỉ đành nhẹ giọng an ủi cũng không có nhắc gì thêm.

Đợt tuyển chọn kết thúc, đương nhiên Thẩm gia là người hoan hỉ nhất. Thẩm Tiếu cha Thẩm Thy Huyền được hoàng thượng để mắt con gái, về sau đương nhiên đường quan rộng mở làm sao không vui cho được. Nhưng mà người nhà Thẩm gia nào biết, nàng con gái từ lâu đã có thanh mai trúc mã. Bị một đợt thánh chỉ bắt đi nàng làm người hoàng gia, Thy Huyền nào có muốn như vậy.

...

" Tiểu thư, lão gia người thật sự rất vui mừng.." tiểu trúc nhìn được cái hoan hỉ trong nhà, cũng nhắc nhở Thy Huyền nàng đừng có thêm buồn.

" Ta biết. " Thy Huyền mặt mắt nhìn như vô hồn tay xoa nhẹ ngọc bội trên tay.

" Tiểu thư, người nhớ Lãnh công tử sao. " Tiểu trúc nhìn nhà mình tiểu thư cũng có chút đau lòng nàng nhân duyên.

" Ân, ta nhớ chàng. Nếu không phải vì phụ thân đề tên ta vào tuyển tú danh sách. Ta vài tháng sau có thể cùng chàng thành thân hôn sự. Chẳng qua.." Thy Huyền càng nói giọng càng là trầm, nàng chẳng muốn sống tại hoàng cung âm lãnh chốn kia, nàng chỉ ước có thể cùng người thương an nhàn một đời vinh hảo, có hài tử, có tình thân, vậy là tồt rồi.

" Tiểu thư, ý của hoàng thượng người không thể kháng. " Tiểu trúc nhắc nhở Thy Huyền không nên kháng lệnh thánh chỉ kia, nếu không, không chỉ nàng, cả Thẩm gia ba đời đều bị đem đi hành huyết.

" Ta biết..ta cảm thấy hơi mệt, muội trước lui xuống đi, hướng nương giúp ta không cần điểm thức ăn lại. "

" Là , tiểu thư " tiểu trúc không nhiều lời gây phiền toái tiểu thư. Nàng đi ra khép lại cánh cửa cho Thy Huyền được chút yên tỉnh.

Thẩm gia cùng Lãnh gia trước kia là hai hảo bằng hữu, Thẩm gia 3 đời đều làm quan trong triều đình. Lãnh gia làm nghề buông mua lụa vải, cũng giàu không kém nhất nhì Thành Lai. Thẩm gia có được 3 người con , Thẩm Trình con cả, Thẩm Nghĩa con hai, và cuối cùng là Thẩm Thy Huyền nữ hài con ba. Thẩm Trình cùng Thẩm Nghĩa cả hai đều theo Thẩm Tiếu cha mình thành tài thi quan. Thẩm Trình giỏi văn hơn nên xét duyệt cũng làm cái nho nhỏ quan huyện, Thẩm Nghĩa thì khác, hắn thích luận võ tài nghệ, nên thi đậu võ trạng nguyên sau cũng được hoàng đế bổ nhiệm làm binh bộ trong triều đình. Lãnh gia không giống Thẩm gia ,chỉ duy nhất một hài tử là Lãnh Đổng Từ, hắn mẫu thân sớm đã không còn, chỉ còn một phụ thân chăm nơm đi hắn hài tử nhỏ. Hắn so Thy Huyền lớn hơn 3 tuổi, do các nàng sớm có tính trước rằng chờ Lãnh Đổng Từ học thành buông bán vải lụa, có được sự nghiệp xong xui, Thẩm gia con gái duy nhất, cũng sẽ gả vào nhà người. Nào ngờ gần đến Lãnh Đổng Từ trở về thời gian, thánh chỉ bổ nhiệm Thẩm Thy Huyền nhi nữ Thẩm Gia được hoàng thượng để mắt chọn làm hậu phi, 3 tháng tới hôn lễ. Khiến cả thành Thành Lai một trận kinh ngạc kinh hồn.

Lãnh Đổng Từ sau khi nghe tin Thẩm Thy Huyền được ban hôn ước, một ngày đêm thúc ngựa quay về. Hắn không cam lòng nhìn người mình thương trao cho người khác. Thẩm Tiếu khiên ngăn Lãnh Đổng Từ người ngang ngược cũng không nói được ông là kẻ làm sai gây ra hôn sự này. Ngày đó trong đêm, Thẩm Thy Huyền được tin mất tích. Hắn Lãnh Đổng Từ mang Thẩm Thy Huyền rời xa nhà nàng ở, đưa đến hồ châu phía bắc bên kia. Thẩm gia sáng hôm không thấy con gái nơi nào vô cùng sốt ruột, sợ đến nỗi thượng triều ông đều không đến lên. Thẩm gia tin tức nhanh chống đến tai Sở Quân nàng ấy. Sở Quân triệu tập Thẩm Tiếu người, ông hết thẩy sợ sệt dập đầu tạ tội Sở Quân. Sở Quân bình thản hỏi rõ nguyên nhân sự việc cũng hiểu được phần nào lí do hoàng hậu rời đi. Sở Quân thôi không nói, bảo Thẩm Tiếu quay về gia, mặt không biến sắc hướng ngoài cửa sổ hô thanh.

" Giáp! "

" Có thuộc hạ! " chẳng bao lâu người nghe lệnh lập tức hiện ra. Hắn dạ hành đen bó sát người, quỳ một chân hướng Sở Quân hành lễ.

" Ngươi theo nàng điều tra một chút Lãnh Đổng Từ tên kia, bảo hộ tốt hoàng hậu của trẫm. Miễn nàng còn an toàn,không nhất thiết ra mặt, trẫm muốn nàng nhận lấy lỗi sai. Tuyệt không có việc gì sơ xót..bằng không.."

" Thuộc hạ hiểu rõ, xin bệ hạ an tâm! " Giáp nâng tay chấp quyền không dám đắc tội Sở Quân người kia, dù sao hoàng thượng thân võ cũng nằm trong tứ đại thủ sát hoàng gia, tuyệt không dám hành sự lổ mãng.

" Tốt, ngươi đi đi. " Sở Quân phất tay, tay mang chén trà hương trong miệng lưu qua ngụm nhỏ, một điển cười trên mặt đều không lưu, chẳng biết có hay không là đang tức giận.

" Dạ! " Giáp lui đi thân ảnh bay vọt lên mái nhà. Giáp thuộc hạ còn rất nhiều, do Sở Quân tuyển chọn đạo tạo mà có. Xuất sắc nhất là 5 người điều đứng gị trí ngang nhau gọi tắt là, Ảnh, Giáp , Sát, Long, Khiêm. Năm người này tài nghệ đều do một tay Tả Nam Thuần cùng Sở Quân khảo luyện mà có, nhạy bén đương nhiên vượt trội hơn rất nhiều lĩnh tướng thời xưa.

Sở Quân mắt ngưng thần, nhìn trong tuyển tú sách khoanh có hay không do định mệnh. Cũng một chút tự ý bắt các nàng uyên ương chia lìa, Sở Quân một chỉ muốn không tổn thương dành hết tình cảm có được cho người kia, nhưng tại nàng lại không cần nó theo nam nhân trốn chạy.. Nếu kia nam nhân nàng chọn là tốt nhất, trẫm tự ý sẽ không thêm khó dể chút nào nàng đâu. Trẫm vốn tốt nhất không nên yêu thương cái nữ nhân nào, chỉ có vậy mới có thể không làm các nàng tổn thương.