Chương 21: Da^ʍ nữ cũng muốn chym lớn của anh mà!

Chương 21: Da^ʍ nữ cũng muốn chym lớn của anh mà!

Lúc cô đang mơ ngủ có nghe anh nói là hôm nay có việc phải đi ra ngoài, anh còn ôm cô vào ngực hết hôn lại nhào nặn hồi lâu mới chịu đi.

Nhận ra hai hôm nay, cô toàn trãi qua trên giường, bị con sói kia đè ép dùng cự vật to lớn hung hăng chơi đùa, lại còn rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt nóng hổi vào trong.

Cho dù bây giờ toàn thân vẫn mềm nhũn nhưng cũng có thể đứng dậy, đã hai ngày không đến cửa hàng rồi cho nên hôm nay cô muốn đi đến xem một chút.

Tiền San vừa nhìn thấy đã ra vẻ bí ẩn nhìn chằm chằm cô hồi lâu.

“Chị Dao Dao, hôm nay dường như chị có chút gì đó khác lắm?”

Vừa đúng lúc có khách vào cửa, Chu Dao đây cô bé: “Em đó đừng có đoán mò, mau đi chào khách kìa.”

Sau khi mấy người khách mua quần áo xong rồi đi, Tiền San lại sáp đến: “Chị Dao Dao, em đã biết vì sao chị khác khác rồi.”

Chu Dao bị giọng nói oang oang của cô nhóc này làm giật mình: “Em đừng có đột ngột hù người ta chứ, chết người đó.”

“Da của chị Dao Dao đẹp hơn nè, trắng hồng mơn mởn, có phải hai ngày nay được đàn ông chăm tưới hay không, hì hì ~~”

Tiền San còn hiểu biết hơn cô, cũng đã quen mấy người bạn trai, vừa nhìn đã biết cô có gì khác lạ.

Chu Dao nhớ đến hai ngày nay bị tên lưu manh kia đè ra rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, khuôn mặt đỏ bừng lên, đôi mắt đảo vòng không dám nhìn cô bé: “Gì, gì chứ!”

Lúc này điện thoại Chu Dao vang lên, cô nhìn thì thấy tên lưu manh kia gọi đến, vừa mới nhận máy đã nghe được tiếng cười trầm thấp của anh.

Bây giờ Trình Nghị đang lái xe chạy vòng quanh, anh còn hẹn mấy anh em bên này để nhờ họ để ý giúp anh. Anh dự định tìm được một nơi tốt để mở chi nhánh ở đây, ai bảo vợ yêu nhà anh sống ở thành phố này cơ chứ.

Nhớ sáng nay trước khi ra ngoài, da^ʍ nữ còn đang ngủ say trong ổ chăn, khuôn mặt bé nhỏ đỏ bừng, bầu ngực cũng lộ ra ngoài, trên đó còn có chi chít dâu tây đỏ hồng do anh trồng lên.

Anh ôm cô vào lòng vuốt ve, xoa nắn hồi lâu, bên dưới cũng căng phồng lên, mẹ nó chứ, cô gái này có năng lực thật đấy, ngắn ngủi mấy ngày mà anh đã hãm sâu rồi, nếu anh đã vấy bùn thì cô cũng không thể còn trong sạch.

Đến giờ cơm trưa, anh sợ cô một mình, ngủ cũng không chịu thức dậy, cho nên gọi điện đến cho cô.

“Ha ha, vợ thức chưa?”

Khóe miệng Chu Dao cong lên, nhỏ nhẹ trả lời: “Dạ, rồi, đang ở cửa hàng nè.”

“Địa chỉ chỗ nào? Tối anh đến đón em về nhà.”

Về nhà? Hai từ này thật xa lạ nhưng cô lại vô cùng chờ mong.

Tim Chu Dao đập nhanh hơn, không cần nghĩ cũng biết mặt cô nhất định đang đỏ bừng.

Sau khi nói địa chỉ cho anh, anh còn dặn cô ăn cơm đúng giờ, tối chờ đấy anh sẽ đón cô rồi cùng nhau về nhà.

Chu Dao nén cười: “Biết rồi mà, anh thật là …”

Trình Nghị nghe trong lời nói của cô có ý cười, cả người tràn đầy sức sống, chưa bao giờ anh có lúc hăng hái như thế này.

Đợi cô cúp máy, Tiền San mang vẻ mặt hứng thú cười cười nhìn cô: “Vẻ mặt chị Dao Dao đầy gió xuân, còn nói không phải được đàn ông chăm tưới.”

Chu Dao thẹn quá thành giận nói: “Dạ dạ dạ, nhóc con còn hiểu hơn tôi nữa.”

Tám giờ tối, Tiền San ra về, Chu Dao một mình trông coi cửa hàng, lúc Trình Nghị đến thì cô đang tiếp một khách hàng, tự anh tìm đến ghế sofa ngồi, lấy một điếu trong gói thuốc ra ngậm lên miệng nhưng không châm lửa.

Mặc dù Chu Dao cố gắng không chú ý đến anh, nhưng cô cũng có thể cảm nhận được ánh nhìn nóng bỏng phía sau, đợi khách hàng đi rồi, cô xấu hổ nhìn về phía người đàn ông đang ngồi trên sofa.

“Nhìn gì mà nhìn?”

Ngậm điếu thuốc trên môi, anh cà lơ phất phơ trả lời: “Ngắm vợ anh!”

Đôi mắt đen nhánh vẫn nhìn chăm chăm về phía cô, anh vẫy vẫy tay ý bảo cô qua bên này.

Chu Dao kì kèo một hồi rồi đi qua, lập tức bị anh kéo ngồi lên đùi mình, bắp đùi của đàn ông cũng cứng rắn như cơ ngực, ngồi lên có hơi khó chịu.

Khuôn mặt cô đỏ hồng chôn trong ngực anh, giãy giụa một hồi mới nhớ ra: “Để người ta nhìn thấy không hay đâu, buông em ra nhanh lên”

Một tay anh ôm chặt eo cô mặc cô giãy giụa: “Vợ ông thì ngồi trên đùi ông có gì không được, cũng đâu phải đè em ra ở chỗ này mà xx hả.”

Anh lấy điếu thuốc ngậm trên miệng ném vào thùng rác, tay sờ sờ lên mặt cô: “Vợ, có nhớ ông xã em không hả?”

Lúc chat X ân ái hai người kêu như vậy đã quen, bây giờ ngoài cuộc sống hiện thực anh cũng rất tự nhiên gọi cô như thế.

Nhưng Chu Dao không quen, khi ở trên mạng ân ái gọi như như vậy là tình thú nhưng bây giờ quan hệ giữa hai người là gì.

“Ai thèm nhớ đồ lưu manh anh chứ.”

Sờ sờ một hồi, bàn tay to của anh lại mò đến ngực cô, cách lớp vải áo vuốt ve hai khối đẫy đà.

“Nhưng ông đây nhớ da^ʍ nữ em muốn chết được!”

“Đừng có động tay động chân chứ ~~”

Cô uốn éo người không muốn cho anh thực hiện ý xấu, cứ xoay qua xoay lại khiến cho vật xấu xa bên dưới bừng bừng khí thế, ngóc đầu chỉa ngược lại mông cô.

Anh cười cười đẩy cái đó chống lên mông cô, nhìn dáng vẻ cô ngồi trên đùi mình lộn xộn thật vui mắt.

“Ông đây không chỉ động tay động chân.”

Chu Dao thật muốn quỳ lạy anh rồi, cô rất sợ anh sẽ sống chết đè cô ra xx ngay trong cửa hàng.

Trình Nghị cười càng vui vẻ hơn, anh kéo đầu cô lại gần, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn mà anh nhung nhớ cả ngày hôm nay.

Chu Dao tay chân mềm nhũn nằm úp sấp trên người anh, mặc anh ngậm lấy môi mình gặm cắn chơi đùa, răng môi anh có mùi thuốc lá nhàn nhạt, cũng không khó ngửi.

Vừa rồi khi anh đẩy vật kia lên đúng lúc chọc vào giữa bắp đùi của cô, Chu Dao bị anh hôn mơ màng, hai chân khép lại, cọ xát vào nhau.

Tay Trình Nghị chui vào vạt áo cô bò lên trên, mò ra phía sau tháo khóa bra của cô ra, hai khối thịt trắng ngần không còn ràng buộc nhảy bật ra ngoài, rung lên vài cái, anh nắm lấy chúng ra sức nhào bóp, bộ ngực này sao lại mềm mịn giống tào phớ thế này.

Tay còn lại, anh âm thầm len lõi vào mông cô, men theo khe mông lần đến tiểu huyệt, hai cánh mông của cô đẫy đà kẹp chặt ngón tay anh.

Trong lúc di chuyển, ngón tay anh chạm vào lỗ cúc đang sợ hãi co thắt lại, cô gái trên đùi bỗng run lên, khép hai chân lại càng chặt hơn, làm cho cự vật đang căng cứng của anh bị kẹp mạnh đột ngột suýt bắn ra ngoài.

“Á… Đừng có sờ chỗ đó …”

Anh ôm cô đứng dậy, đi vào phòng thử đồ của cửa hàng, một tay anh ôm cô đè lên tường, vội vàng cởϊ qυầи áo mình rồi lại hăng hái cởϊ qυầи áo cô, nhưng bị cô giữ lại không cho làm loạn.

Hơi thở của anh hổn hển vang lên bên tai cô vừa kéo quần vừa dụ dỗ: “Vợ ngoan nào, chym to mà em thích nhất cũng nhớ em rồi này.”

Mặt Chu Dao đỏ bừng, níu chặt quần không cho anh hành động, tuy vừa rồi anh hôn cô, tiểu huyệt cũng ngập nước, ngứa ngáy thèm thuồng nhưng nơi này không thích hợp để làm chuyện ấy.

“Về nhà rồi "chơi" không được sao?”

Anh như dã thú động tình, khom lưng kề sát vào cổ cô: “Chym của ông sắp nổ tung rồi.”

Sức lực nam nữ cách biệt, anh dùng sức một chút là có thể lột được quần cô xuống, đưa tay vào sờ mó giữa hai chân cô, anh phát hiện qυầи ɭóŧ của cô đã ướt đẫm từ lâu, chậc, da^ʍ nữ này đúng là miệng lưỡi dối trá.

Anh tách hai cánh hoa môi ẩm ướt của cô ra, một dòng dâʍ ɖị©ɧ phun ra dưới ngón tay, anh cắm ngón tay dính đầy nước vào trong vách thịt non mềm trơn mượt của cô, khuấy động liên hồi.

“Da^ʍ nữ thật là, rõ ràng em cũng rất muốn chym lớn của ông mà còn chối.”