Chương 17 Vững vàng

“Chưa từng có dẫn đường nào ngoại lệ sao?”

“Dẫn đường cấp 3S của Liên Bang đều đã khai thông cho tôi, cấp 2S, cấp S cũng đã khai thông cho tôi. Cũng từng qua dẫn đường cấp A, nhưng ngoại trừ em, kết quả đều như nhau.”

Lý Bình cau mày, thử thăm dò nói: “... Nói không chừng dẫn đường dưới cấp A làm được, tôi cũng chỉ là dẫn đường cấp C.”

“Dẫn đường Lý Bình, em khai thông cho tôi, cảm nhận tinh thần lực của tôi. Trừ em ra, tôi không nghĩ có dẫn đường dưới cấp A nào tinh thần lực đạt tới trình độ có thể khai thông cho tôi. Tuy em nói lần đầu tiên khai thông có thể thành công là tình huống đặc biệt. Không bằng hôm nay chúng ta xem thử, rốt cuộc có phải là tình huống đặc biệt không. Nếu hôm nay thử không được, tôi bảo đảm sau này không đến quấy rầy em nữa..." Hắc Diệp khẽ cau mày, nét mặt càng ngày càng suy sụp...

“Dù sao... Dù sao tôi đã quen mỗi lần khai thông đều bị đau đớn tra tấn...”

Đã nói đến mức này, tuy lý trí không ngừng nhắc nhở mình nên từ chối, nhưng đối diện với khuôn mặt đại mỹ nhân yếu đuối đáng thương của Hắc Diệp, cuối cùng Lý Bình vẫn không thể nhẫn tâm được.

Vậy thì... Vậy thì hôm nay thử xem, chẳng qua mình là cấp C, kỳ tích không phải sẽ luôn xảy ra.

Tâm ý đã quyết, Lý Bình liền thả tơ tinh thần ra, tơ tinh thần theo bàn tay nắm chặt của hai người, chậm rãi tiến vào tinh thần cảnh của Hắc Diệp. Lần này tinh thần lực của Hắc Diệp không tích cực phối hợp với tơ tinh thần của Lý Bình như hôm qua, mà bắt đầu va đập với lá chắn tinh thần của Lý Bình, muốn đánh tan lá chắn tinh thần!

Đừng thấy tinh thần lực của Lý Bình mong manh, lá chắn tinh thần lại cực kỳ kiên cố, tinh thần lực của Hắc Diệp cố gắng hồi lâu, lá chắn tinh thần cũng không hề có một vết nứt, tinh thần lực vẫn luôn yếu đuối của Lý Bình cũng vững vàng, không hề dấu hiệu mạnh lên!

Xem ra là không liên quan gì đến va chạm, Hắc Diệp nhíu mày, vươn tay ôm lấy Lý Bình, bắt đầu thử nghiệm lần hai.

Một lát sau, Hắc Diệp bất đắc dĩ phát hiện, ôm cũng không liên quan...

Lý Bình thầm thở phào nhẹ nhõm, thấy sắc mặt Hắc Diệp không tốt lắm, cố ý tự chê cười nói: “Lính gác Hắc Diệp, anh cũng đừng lãng phí thời gian... Tôi rốt cuộc chỉ là cấp C, lần đầu tiên xem ra thật sự chỉ là ngoài ý muốn.”

Hắc Diệp đâu chịu từ bỏ! Hắn nói mấy lời đó vơi Lý Bình, chẳng qua là lấy lùi làm tiến thôi. Kể cả hôm nay thật sự không thử được, hắn cũng sẽ tiếp tục nghĩ cách tìm ra nguyên nhân.

Cuối cùng là không đúng chỗ nào... Hôm đó trừ mình với Lý Bình, còn bỏ qua chuyện gì không quan trọng? Chẳng lẽ... Chẳng lẽ là bởi vì Hắc Mãng?

Hắc Diệp nhớ lại ngày đó Lý Bình vừa xuất hiện ở phòng khai thông đặc thù, Hắc Mãng vốn đang ngủ say trong tinh thần cảnh của hắn đột nhiên tỉnh lại, cực kỳ nôn nóng một hai phải ra ngoài tinh thần cảnh! Sau đó dùng đuôi cuốn lấy tinh thần thể thỏ trắng của Lý Bình !

Hay là... Vấn đề là ở chỗ tinh thần thể của hai người bọn họ?!

“Dẫn đường Lý Bình, xin em thả tinh thần thể thỏ trắng của em ra.”

Nghe Hắc Diệp nói, phản ứng trước tiên Lý Bình là từ chối! Giỡn kiểu gì vậy! Hôm đó Tiểu Bạch suýt nữa bị tinh thần thể của Hắc Diệp quấn chết! Nhưng nghĩ lại, nếu mình không chịu phối hợp với Hắc Diệp, sau này mỗi ngày hắn đều tới tìm mình, chắc mình khỏi đi làm luôn quá!

Lý Bình không vui vẻ gì mà thả Tiểu Bạch ra,Tiểu Bạch vừa mới xuất hiện, tinh thần thể Hắc Mãng của Hắc Diệp đã tự mình ra khỏi tinh thần cảnh !