Chuơng 18 Tôi thật sự ngu ngok

Vừa thấy Tiểu Bạch lại bị Hắc Mãng quấn lại, Lý Bình giãy giụa kịch liệt muốn thoát khỏi cái ôm của Hắc Diệp. Nhưng sức của Hắc Diệp thật sự quá mạnh, Lý Bình giãy giụa cũng chỉ uổng phí công sức! Hắc Diệp thấy Lý Bình giãy giụa ghê quá, ôm chặt Lý Bình cùng ngồi xuống sô pha, khuyên nhủ: “Đừng nóng vội, Hắc Mãng sẽ không quấn chết Tiểu Bạch. Nếu có chuyện xảy ra thật, tôi đền mạng cho em.”

Nghe Hắc Diệp nói, tuy Lý Bình luống cuống sắp chết, cũng chỉ có thể ép mình bình tĩnh lại, trừng mắt nhìn chằm chằm Tiểu Bạch.

Hai người đợi một hồi, liền thấy Hắc Mãng càng lúc càng quấn Tiểu Bạch, Tiểu Bạch càng lúc càng không chịu được sức mạnh của Hắc Mãng, khó chịu vặn vẹo liên tục. Lý Bình thấy vậy lòng đau như cắt, hét lên với Hắc Diệp: “Anh mau buông tôi ra! Tiểu Bạch sắp không chịu nổi!”

“Chờ một chút, Hắc Mãng thật sự không nhúc nhích.”

“Không! Á...” một tay Hắc Diệp ôm chặt Lý Bình, một tay khác giữ lấy cằm Lý Bình, trực tiếp chặn miệng Lý Bình, nuốt hết mấy lời phản kháng của Lý Bình...

Hắc Diệp vừa cưỡng hôn Lý Bình, vừa phân tâm quan sát tình hình Tiểu Bạch, lúc nhìn thấy bộ lông trắng tinh mềm mại của Tiểu Bạch xám xịt, Hắc Diệp không khỏi ngây ngẩn cả người! Đây là tình huống gì thế? Chẳng lẽ tinh thần thể của Lý Bình là thỏ đổi màu sao?!

“A ha... Buông tôi ra! Anh cái này... Không đúng, Tiểu Bạch sao thành màu xám???” Lý Bình thừa dịp Hắc Diệp đang sửng sốt, vất vả giải cứu được môi của mình, vừa định mắng Hắc Diệp vài câu, thì phát hiện Tiểu Bạch của mình vậy mà lại đổi màu!

Vừa bắt đầu, màu xám vẫn còn nhạt, dần dần, màu xám đậm thêm một chút, cuối cùng, Tiểu Bạch trắng một cục vậy mà biến thành màu đen!

Tiểu Bạch thỏ, không, hiện tại hẳn phải là Tiểu Hắc thỏ! Tiểu Hắc nhẹ nhàng thoát khỏi đuôi Hắc Mãng, dọc theo thân rắn nhảy nhót thẳng tới đỉnh đầu Hắc Mãng, rồi lại ngồi xổm bất động trên đỉnh đầu Hắc Mãng!

Mà Hắc Mãng vốn luôn kiêu ngạo, lúc này ngoan ngoãn không thể tin được, còn tự chỉnh lại tư thế, để Tiểu Hắc ngồi xổm trên đỉnh đầu nó thoải mái hơn...

Lý Bình và Hắc Diệp thấy một màn như vậy, lúc này đều ngây người... Cũng đâu có cách nào, Tiểu Hắc nhỏ xíu một cục như cục bông giờ đây đang ngồi xổm trên đỉnh đầu mãng xà màu đen to lớn, hình ảnh cực sốc này, thật sự là...

“Dẫn đường Lý Bình, hiện tại em thử khai thông cho tôi xem.” Hắc Diệp hoàn hồn tỉnh lại, cảm thấy tinh thần lực của Lý Bình đã mạnh lên không ít, do đó liền nói ra yêu cầu.

“À... được...” Lý Bình cũng cảm nhận được tinh thần lực của mình dồi dào hẳn lên! Tơ tinh thần lúc trước còn uể oải chán nản đã sục sôi ý chí chiến đấu áp chế tinh thần lực của Hắc Diệp, bắt đầu bao vây tinh thần cảnh của Hắc Diệp, thanh lọc từng mảnh vụn tinh thần cho hắn.

Hắc Diệp vừa cảm nhận tơ tinh thần dịu dàng khai thông, vừa lẳng lặng nghĩ: tinh thần lực dồi dào như vậy, dù là giám đốc Trung tâm dẫn đường của Capital Star, dẫn đường thâm niên cấp 3S, cũng còn lâu mới đạt tới. Hay là... Hay là Lý Bình là dẫn đường hắc ám?

Từ sau khi vị dẫn đường hắc ám trước kia qua đời, đã bốn năm mươi năm không xuất hiện dẫn đường hắc ám. Nếu Lý Bình đúng là dẫn đường hắc ám, thì rắc rối to...

Ánh mắt Hắc Diệp hơi u ám, chọc ghẹo Lý Bình: “Không ngờ nha... Thì ra em là dẫn đường trong giới đó hả...”

“Ư? Trong giới gì?”

Hắc Diệp cười khẽ, mυ"ŧ hôn liếʍ láp môi Lý Bình, xấu xa nói: “Giới SM. Tinh thần thể Tiểu Bạch của trong tình trạng bị hành hạ lại đổi màu, hơn nữa tinh thần còn sáng láng, nhìn qua đúng là thích...”

“Tôi không phải! Đừng nói bậy!”

“Ha ha, được rồi. Dẫn đường Lý Bình, chúng ta thử làm một cách thân mật hơn xem có thể tăng hiệu quả khai thông không nha~”

“A ưʍ... ha...”

Lý Bình bị Hắc Diệp hôn không thở nổi, trong lòng hối hận không thôi giận dữ hét: Tôi thật sự ngu ngok!!! Sao tin tưởng có lính gác không đam mê nghiện sεメ !!!