Chương 12: Thái Tử Địch Quốc Quá Dính Người

Hamster nhỏ rất là khϊếp sợ 【 Virus thật là đáng sợ, thế nhưng đem nữ chính hiền lành biến thành loại người này! 】

Mặc Tứ cũng không khỏi nhớ tới lần đầu tiên thấy nữ chính, nàng lúc ấy đạm nhiên trầm tĩnh, chỉ là những điều che dấu bị vạch trần ra, khát vọng bị phóng đại, nhân tính trở nên tham lam, hết thảy đều sẽ thay đổi bộ dáng một người!

Nhìn đám người xung quanh đang tới gần, Mặc Tứ che giấu cảm xúc, nâng kiếm nghênh đón địch.

Bắn ngược hào quang, cộng thêm nội lực, Mặc Tứ giống như nhân vật chính phim kiếm hiệp, bình tĩnh thu thập từng tên thị vệ, từng bước tiến lại gần Đào Uyển Tuệ.

“Bắn tên!” Nam tam vẫn luôn đứng cạnh nữ chính quan sát, đột nhiên hô lớn một tiếng, liền thấy trên cao các cung thủ đều chuẩn bị, từng trận mũi tên nhanh chóng được phóng ra, phảng phất như hạt mưa bao phủ ngập trời không một khe hở, không có chỗ trốn.

Thị vệ đã sớm chuẩn bị rút lui, đem chỗ xung quay Mặc Tứ nguyên bản bị vây kín đột nhiên trống không, trở thành tấm bia di động.

Mặc Tứ dứt khoát đứng tại chỗ bất động, lạnh lẽo nhìn mũi tên đang bay đến người hắn, không gian phảng phất biến đổi, số liệu trở nên hỗn loạn, nháy mắt mũi tên đều thay đổi phương hướng, hùng hổ bắn ngược trở về, tốc độ so với trước nhanh hơn không biết bao nhiêu lần!

Hai người đứng trên cao nháy mắt không thấy đâu, Mặc Tứ ngẩng đầu nhìn một hồi, đột nhiên rút kiếm quay đầu lại nhìn thị vệ trong góc.

Thị vệ: Σ( ° △°|||)︴

“Cút!” Mặc Tứ âm thanh lãnh đạm, bởi vì lúc trước đã so chiêu, không người nào dám không nghe, nháy mắt tè ra quần xoay người bỏ chạy, trừ bỏ tâm phúc nam tam cùng tử thi, số người từ hơn 300 giảm mạnh còn chưa tới hai mươi người.

Mặc Tứ nhìn nam tam, chỉ có người này là còn theo nội dung thế giới thích nữ chính, theo như cốt truyện, vị này xem như là thanh mai trúc mã nữ chính, vẫn luôn yên lặng bảo hộ nàng, bất chấp an nguy bản thân.

Hắn dùng trường kiếm chỉa xuống đất, nữ chính hắn không thể gϊếŧ nếu không sẽ bị nguyên tắc thế giới để ý, thậm chí nếu đã hàn thành nhiệm vụ cũng vẫn sẽ chịu trừng phạt, thế nhưng nhất thời không biết nên làm như thế nào!

Ngay lúc Mặc Tứ yên lặng suy tư, đối diện đột nhiên phát ra một tiếng thét chói tai, Đào Uyển Tuệ trong miệng thế nhưng bắt đầu trào ra máu, nôn mửa từng trận máu dính lên cả vạt áo, trong đó còn pha lẫn một ít khối thịt không rõ.

Nàng hoảng sợ muốn che miệng lại, lại phát hiện tay của mình cũng đang dần dần vặn vẹo, không thể cử động theo ý muốn, cái loại cảm giác vô lực này một lần nữa lại xuất hiện trong lòng, Đào Uyển Tuệ nàng hỏng mất, tại sao lại như vậy, tại sao lại như vậy!

Nàng muốn lớn tiếng chất vấn, nhưng lại chỉ có thể phát ra âm thanh ‘ khoa khoa ‘, không khỏi càng thêm tuyệt vọng, nàng hung hăng nhìn chằm chằm Mặc Tứ, biết nhất định là do hắn làm, không khỏi nắm chặt quần áo nam tam, ánh mắt hi vọng nhìn hắn, gϊếŧ hắn, mau gϊếŧ hắn!

Nam tam thấy người mình yêu thương biến thành cái dạng này, không khỏi kinh giận đan xen, chất vấn “Ngươi đã làm gì nàng?”

Mặc Tứ nhìn nhìn “Đây là cùng ác ma làm giao dịch!”

Số liệu đối phương đột nhiên phát sinh biến hóa, vô cùng hỗn loạn, nhất định là dị thế giả đã có chuyện!

Mặc Tứ cả kinh, đột nhiên phục hồi lại tinh thần, mình còn ở đây, dị thế giả lại lấy nữ chính ra làm lá chắn vậy chỉ còn lại -- nam chính!

Sắc mặt nháy mắt trầm xuống, Mặc Tứ nói: Mau, tra ra vị trí Thái Tử!

【 Đang ở đậy, lúc trước không phải đã nói hắn đang đuổi theo sao?…… Như thế nào còn chưa gặp được ngươi Σ( ° △°|||)︴】

Mặc Tứ không hề để ý tới nữ chính tìm đường chết, không nghĩ tới đối phương thế nhưng vẫn luôn diễn trò, nếu không phải virus đột nhiên trở nên hỗn loạn, thì không biết hắn bị lừa đến khi nào!

Phi thân rời đi, theo như chỉ dẫn, Mặc Tứ một đường đi tới tiền viện tửu lầu, nhìn thị vệ đứng canh cửa, trước tiên đem bọn họ hôn mê rồi nói sau.

Phòng bị kết giới bảo vệ bao quanh , không có một chút động tĩnh, Mặc Tứ mặt lạnh, trực tiếp đem hamster vứt tới: Phá vỡ!

Bang --

Cự Vô Bá va mạnh vào kết giới, rầm rì vài tiếng, cuối cùng ở dưới tầm mắt khủng bố, bắt đầu cắn nuốt virus, tuy rằng cảm thấy bụng mình sắp nổ mạnh, nhưng hắn có thể làm sao bây giờ T^T

Chưa từng nghĩ đến sẽ có một ngày mình sẽ trở nên như thế này!

Kết giới bị phá vỡ trong nháy mắt, Mặc Tứ liền cầm theo hamster nhỏ vô lực đi vào trong, còn chưa có đứng vững, mùi máu tươi nồng mặc nháy mắt truyền vào hơi thở, Mặc Tứ nhìn mặt đất đầy máu tươi, đi theo vết máu, tâm nhịn không được trầm xuống.

Vào sâu trong phòng, vết máu càng ngày càng nồng, như là toàn bộ máu của cơ thể một con người bị lấy ra, cả mặt đất rộng đều là máu.

Trong góc, một người thân toàn là máu vô lực dựa vào tường, hơi thở thô nặng, phản ứng vô cùng chậm mà quay qua nhìn, như mới phát hiện trong phòng có người, cảnh giác trừng lớn đôi mắt nhìn nửa ngày, đột nhiên có chút ủy khuất hô “Mới Lương……”

Kêu xong rồi, lại sợ là ảo giác của chính mình, không lưu tình chút nào cắn một ngụm vào đầu lưỡi, chỗ đau cùng máu khiến cơ thể bị giật nảy lên, đầu phảng phất bị kí©h thí©ɧ thanh tỉnh hơn rất nhiều.

Trước mặt có một người đang đứng, tay cằm kiếm nhìn hắn, không phải Mới Lương thì là ai?

Vân Thường vô cùng vui sướиɠ, không chút do dự nhào tới, ôm chặt Mặc Tứ, khiến cho trường bào của Mặc Tứ in đầy vết máu.

“Mới Lương… Mới Lương ta thật khó chịu… Ta đợi ngươi rất lâu… Ngươi như thế nào bây giờ mới đến a!” Vân Thường ở trên người Mặc Tứ cọ tới cọ lui, trên mặt bắt đầu dâng lên luồng nhiệt không binh thường, mặt đều là vết máu đã khô, không cách nào phân biệt được đâu là máu đâu là xấu hổ!

Mặc Tứ vỗ vỗ bả vai Thái Tử, tiếp tục đánh giá phòng, lơ đãng ngoái đầu nhìn lại, liền thấy chỗ Vân Thường vừa mới dựa vào, trong một góc thi thể đầy đất, tầng tầng lớp lớp thi thể tích táp nhiễu máu, làn rộng khắp sàn nha……

Hắn nhìn một lúc lâu, rốt cuộc miễn cưỡng ở bên trong tìm được thi thể Thừa Tướng, nhịn không được kinh ngạc: Dị thế giả đã chết?

【 Theo đạo lý thì đúng vậy 】 Cự Vô Bá rất là cảm khái 【 Nam chính thực không tồi, ít nhất đã giúp ngươi ngược cặn bả! 】

Mặc Tứ: Nơi này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

【 Dị thế giả nguyên bản muốn mượn nữ chính để giữ chân ngươi, sau đó thiết lập âm mưu đem nam chính lại đây, nhằm hút hết vận khí nam chính sau đó rời đi, kết quả không nghĩ tới Thái Tử quá mức lợi hại, dị thế giả khinh địch, bị một kiếm đâm chết! 】

Mặc Tứ nhướng mày: Nam chính như thế nào mà biến thành bộ dáng này?

【 Di chứng bị chèn ép! 】

Mặc Tứ: Cút!

Hamster nhỏ ủy khuất, nhìn sắc mặt sau nửa ngày vẫn không thay đổi, mới không tình nguyện nói 【 Dị thế giả lúc trước đã cho virus xâm nhập vào đầu Thái Tử, vô tình đem khát vọng của hắn phóng đại lên, giống như nữ chính vậy, khát vọng bị phóng đại lên khiến con người trở nên ích kỷ, tham lam, càng thêm dễ đối phó hơn. 】

Mặc Tứ ngưng mi: Khát vọng của Thái Tử là gì?

Nhớ rõ lúc trước khát vọng của nữ chính là trở thành người trên vạn người, trở thành Hoàng Hậu, nam chính thân là Thái Tử, đại khái là muốn trở thành Hoàng Thượng đi?

Hamster nhỏ mơ hồ nói không rõ, từ ngữ nhanh vô cùng, Mặc Tứ căn bản không nghe được: Nói chậm thôi!

Nghẹn một hồi, hamster nhỏ, vẻ mặt không biết nên xuất hiện biểu tình gì 【 Hắn muốn thượng ngươi! 】

Mặc Tứ:???

Hamster nhỏ cũng thực ủy khuất, hệ thống kiểm tra đo lường ra chính là cái này, nữ chính muốn trở thành người trên vạn người, Thái Tử càng lợi hại hơn, hắn muốn thượng người!

Không khí quỷ dị giằng co vài giây, Mặc Tứ cúi đầu nhìn Thái Tử không buông tay ôm lấy mình, bất động thanh sắc đẩy đẩy, ý đồ muốn đem người đẩy ra xa một chút.

Vân Thường không vui ôm chặt eo hắn, vùi đầu vào ngực hắn, dùng sức hướng vào bên trong quần áo, nội tâm khát vọng đã bắt đầu ngo ngoe rục rịch, phảng phất như hút phải xuân dược, toàn thân trở nên nóng rực.

Hắn tay bất động thanh sắc bắt đầu hướng vào bên trong quần áo thăm dò, môi ghé vào cổ Khuynh Vương ngo ngoe rục rịch, rất là muốn đem cơ thể như ngọc của người này lưu lại đầy dấu vết.

【 Mặc Mặc, Mặc Mặc chúng ta đi thôi! 】 hamster nhỏ cảm thấy không nên tiếp tục ở lại, Mặc Mặc giống như sẽ gặp nguy hiểm Σ( ° △°|||)︴

Mặc Tứ nghiêng đầu nhìn vị trí thi thể: Dị thế giả thật sự đã chết? Hắn có thể hay không biến thành virus lần thứ hai xâm nhập vào cơ thể người khác?

【 Sẽ không sẽ không, virus kỳ thực chính là mang theo hệ thống bên người mà thôi, hắn rời khỏi hệ thống chính là người thường, chết chính là chết! 】

Mặc Tứ gật gật đầu, còn chưa nói thêm cái gì, đột nhiên cảm thấy trên mặt nhiều hơn một đôi tay……

Vân Thường thừa dịp tất cả mọi người chưa kịp phục hồi lại tinh thần, tốc độ cực nhanh cúi xuống, hung hăng mυ"ŧ lấy cánh môi hắn, không cho cự tuyệt liền tiến đầu lưỡi vào, dưới chân tăng thêm lực.

Mặc Tứ bị lảo đảo đẩy đến tường, người phía trước không kiên nể gì xé rách quần áo của hắn, hắn nhíu mày, ý đồ muốn ngăn lại, nhưng khi hắn muốn phản kháng, đối phương liền dùng đôi mắt hồng hồng nhìn hắn, nhìn vô cùng đáng thương!

Mặc Tứ: Ta nên làm cái gì bây giờ?

【……】 Cự Vô Bá phát hiện, thời khắc mấu chốt mình thế nhưng không phát ra được âm thanh Σ( ° △°|||)︴

Đại khái chính là Cự Vô Bá bị cưỡng chế ngủ đông.

Không có được đáp án, Mặc Tứ nhịn không được trầm mặc, hắn rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ?

Bất quá mấy cái ý niệm hiện vừa lên, lại âm thầm bị đẩy lùi, Vân Thường khí thế bạo phát, đem hắn bế lên, cưỡng chế hắn đem chân cuốn lên eo, liền bắt đầu thời gian thăm dò chinh phạt.

……

Đại khái qua một lúc lâu, tâm tình hắn cũng bình ổn lại, đầu óc Vân Thường dần dần tỉnh táo lại, nhìn người dưới thân mình, trầm mặc chưa tới ba giây, lập tức vui sướиɠ lên, phe phẩy cái đuôi, nhào tới, tiếp tục làm chuyện đen tối.

Mặc Tứ:……

Hắn nhịn không được giơ tay lên, muốn đem người đẩy ra, lại bị Vân Thường vui sướиɠ vươn tay mười ngón tay đan vào nhau, đè ở trên giường không thể động đậy, đột nhiên, mười ngón vô lực chớp mắt mềm xuống, tùy ý bị kéo qua hôn một cái.

……

Mặt trời chiều ngã về tây.

Phủ Thái Tử, thái giám phụ trách trông coi phủ Thái Tử đang cho cá ăn, nhìn đàn cá vui sướиɠ tranh đoạt thức ăn đánh ra bọt nước, còn chưa kịp lộ ra ý cười, liền thấy Thái Tử một thân đầy máu ôm ‘vật thể không rõ’ ở trong lòng "từ trên trời giáng xuống", làm hắn sợ tới mức thiếu chút nữa ngất đi.

“Thái Tử người làm sao vậy, người có bị thương hay không? Người đâu mau đi thỉnh ngự y!!!”

Phủ Thái Tử nháy mắt gà bay chó sủa, lão thái giám đi theo sau Thái Tử, nhìn Thái Tử ôm vật thể trong ngực như đang ôm đại bảo bối “Thái Tử, nếu không người cứ đưa cho nô tài, nô tài giữ cho người một lát?”

Thái Tử sắc mặt tối sầm “Cút!!!”