Chương 12: Thưởng Ngân Lượng

Nhìn tình cảnh hiện tại của ngũ công chúa và lục công chúa, nếu ở thời hiện đại thì cũng tương đương với hai cô con gái trong một gia đình, và một cô phải được chọn làm con dâu cho gia đình giàu có ở Dubai. Dù xét về mặt tài sản hay quyền lợi, đây thực sự không phải một sự lựa chọn tốt. Nếu có thể hòa thuận thì không có gì để nói, nhưng vấn đề là khoảng cách quá xa, lỡ có chuyện gì xảy ra, gia đình không thể giúp đỡ kịp thời, vì vậy chỉ có thể tự bảo vệ bản thân.

Vậy nên, mấu chốt của vấn đề vẫn nằm ở vị bát hoàng tử của Diệc quốc, nếu có thể giữ được trái tim của hắn ta và khiến vị hoàng tử này yêu nàng ta cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, thì vấn đề sẽ được giải quyết.

“Nếu không thì, hai tỷ đi gặp mặt bát hoàng tử đi, để xem ai hợp với hắn ta hơn? Mặc dù chúng ta đều hy vọng sẽ chọn được người mình thích ở bên cạnh nhau đến bạc đầu, nhưng với tình cảnh hiện tại, chỉ có thể chọn người thích mình mà thôi. Không bằng để bát hoàng tử chọn người hắn ta thích, như vậy mới có thể che chở chu toàn cho các tỷ, về sau sẽ không bị xem thường.” Yến Uyển đề nghị.

“Nhưng mà chúng ta hẹn gặp hắn ta bằng cách nào chứ?” Yến Lộ hỏi.

“Hì, muội chỉ mới nghĩ ra cách này, nhưng vẫn chưa nghĩ ra được cách liên lạc với hắn ta.” Yến Uyển lúng túng trả lời.

“Có một cách.” Yến Dư nói. Rõ ràng nàng ta cũng tán thành đề nghị của Yến Uyển

“Cách gì vậy?” Yến Lộ hỏi.

“Hai ngày nữa sẽ có đại hội săn bắn, chúng ta xin phụ hoàng cho ba tỷ muội ta đi cùng, nói là đi để mở mang tầm mắt.” Yến Dư nói xong, nàng ta lại nhìn Yến Lộ, “Hiện tại không nên để cho hoàng hậu cùng quý phi nhúng tay vào, chúng ta tự mình giải quyết, hoàng muội cảm thấy thế nào?”

“Được, vậy nghe theo ngũ hoàng tỷ.” Yến Lộ gặp chuyện lớn đều không có chủ kiến, theo thói quen nghe Yến Dư.

“Nhưng tại sao muội cũng phải đi? Muội không biết cưỡi ngựa cũng không biết bắn cung đâu!” Yến Uyển có chút bối rối.

“Tỷ đâu bảo hoàng muội đến để cưỡi ngựa, bắn cung mà là để hoàng muội đi cùng chúng ta giúp chúng ta quan sát bát hoàng tử và cho ý kiến, không phải đều nói “Người ngoài cuộc tỉnh táo, kẻ trong cuộc u mê” hay sao?” Yến Dư cười nói.

“Đúng vậy, chúng ta đi cùng nhau đi, ta sẽ mang thật nhiều, thật nhiều đồ ăn ngon.” Yến Lộ cũng làm bộ hùa theo.

“Vậy được, nói trước cho hai tỷ biết, muội không biết săn bắn, muội cũng không tìm phu quân, đến chỉ để chơi với hai người thôi đó.” Yến Uyển đành phải đồng ý.

Cuối cùng cũng nghĩ ra được biện pháp, Yến Dư và Yến Lộ quyết định ngay lập tức đến gặp Yến Vân đế để xin lệnh, vì vậy liền tạm biệt Yến Uyển.

Thấy đã gần đến giờ, Yến Uyển gọi Thanh Thanh và Hạ Thảo, bảo họ triệu tập tất cả mọi người đến để mở cuộc họp.

(Truyện được dịch bởi nhà của YuXu)

Chẳng mấy chốc mọi người đã tập trung lại, có vẻ khá sôi nổi. Yến Uyển không muốn trì hoãn thời gian của mọi người quá lâu, cô có chuyện muốn nói, vội vàng quyết định.

“Trong khoảng thời gian này, bổn công chúa bị bệnh, mọi người đều vất vả rồi. Những người có mặt ở đây phần lớn đều đi theo ta nhiều năm, ta đã nhìn thấy lòng trung thành của các ngươi, hiện tại các ngươi đã vào Minh Nguyệt cung, sau này chúng ta vui sướиɠ cùng hưởng, cực khổ cùng chịu. Trước đây bổn công chúa không nghĩ nhiều như vậy, hiện tại bệnh nặng, ngược lại đã xem nhẹ nó rất nhiều, sau này chúng ta hãy sống tử tế, đừng hung hăng hống hách, chuyện nhỏ hãy tự quyết định, nếu việc gì không thể tự giải quyết thì nói với Thanh Thanh và Hạ Thảo, để hai nàng giải quyết, hai nàng có thể đại diện cho bổn công chúa.” Yến Uyển quay sáng nói với Thanh Thanh và Hạ Thảo, “Phát tiền thưởng cho mọi người đi!”

Thanh Thanh và Hạ Thảo theo lệnh của Yến Uyển, phát túi gấm đựng đầy bạc cho mọi người. Người phía dưới hô to, “Đa tạ cửu công chúa, cửu công chúa đối với chúng thần thật tốt, chúng thần nguyện ý hầu hạ cửu công chúa mãi mãi.”

Yến Uyển tiếp tục, “Đây là để cảm ơn sự cố gắng của tất cả mọi người, cũng là một chút tâm ý của bổn công chúa. Các ngươi đã làm rất tốt, từ giờ trở đi chỉ cần bổn công chúa có đồ ăn, ta sẽ không để cho các ngươi đói bụng. Ta nói xong rồi, mọi người đi làm việc của mình đi, làm xong thì nghỉ ngơi sớm đi.” Sau đó cô nói với những thị nữ phụ trách canh gác, “Hôm nay bổn công chúa đã khoẻ lại hoàn toàn rồi, về sau nội viện chỉ cần một người canh gác là được, các ngươi tự sắp xếp thời gian, không cần tất cả đều phải ở bên cạnh trông chừng ta.”

Một chút tâm sự của tác giả:

Tác giả cũng muốn có một ông chủ thích phát bao lì xì nha~~