Chương 17: Lý Tiêu Là Ai?

“Không dám lừa gạt phụ hoàng, nhi thần vô cùng sùng bái tam hoàng huynh, văn võ song toàn. Cho nên cũng muốn tìm một võ tướng làm phò mã. Nghe nói bên cạnh tam hoàng huynh có một phó tướng, phụ thân hắn ta đã từng vì nước mà hy sinh thân mình, vậy nên hắn ta nhất định cũng là một người trung thành liêm khiết, cho nên con nghĩ gả thấp cho hắn ta, không những có thể biểu thị phụ hoàng là người nhân nghĩa, quân tử đức độ mà còn thành toàn tâm niệm cho con ở lại kinh thành, quan trọng nhất là hắn ta vẫn luôn ở bên cạnh tam hoàng huynh, nhân phẩm nhất định đáng tin cậy.” Yến Uyển ngoan ngoãn trả lời.

(Truyện được dịch bởi nhà của YuXu)

“Người con đang nói đến là Lý Tiêu, đúng không? Hắn ta vừa mới được phong làm Trung Dũng đại tướng quân, phụ thân hắn ta là Lý Kính bị gϊếŧ khi cứu trẫm.” Yến Vân đế gật gật đầu, như đang suy tư. “Lý Tiêu là một nhân tài hiếm có, chỉ là hắn ta một thân một mình, không có trưởng bối để dựa vào, hơn nữa trẫm nghe nói thân thể còn có bệnh kín, con thật sự nguyện ý gả cho hắn sao?”

“Nhi thần cảm thấy những thứ này đều không quan trọng, hắn ta không có trưởng bối nhưng con có phụ hoàng cùng mẫu phi nha. Thân thể hắn không tốt nhưng mà chúng ta có nhiều ngự y, chỉ cần con thuyết phục hắn ta không hề giấu bệnh sợ ngự y là được rồi, nói không chừng có thể chữa khỏi bệnh.” Yến Uyển thành thật trả lời.

“Tiểu Uyển, chỉ cần trong lòng con nguyện ý, phụ hoàng nhất định theo ý con. Chỉ là, trẫm vẫn cảm thấy con gả thấp cho Lý Tiêu quá uỷ khuất, con có muốn suy nghĩ lại không?” Yến Vân đế nói.

“Nhi thần đã suy nghĩ kỹ, mong phụ hoàng thành toàn.” Yến Uyển kiên định thỉnh cầu.

“Lý Tiêu này không biết kiếp trước đã làm được chuyện tốt gì, thật là có phúc lớn lại có thể được cửu công chúa ưu ái. Được thôi, nếu con đã suy nghĩa kỹ rồi, vậy thì dựa theo lời con, bây giờ trẫm sẽ ban hôn. Nhưng cần phải chờ con đủ 18 tuổi mới có thể thành hôn, con còn có ý kiến gì không?” Cuối cùng Yến Vân đế gật đầu.

“Nhi thần không có ý kiến, không có ý kiến. Con hoàn toàn nghe theo phụ hoàng an bài, tạ phụ hoàng thành toàn.” Yến Uyển vui vẻ ôm lấy Yến Vân đế làm chotrái tim Yến Vân đế như tan chảy.

Sau khi tạm biệt Yến Vân đế, Yến Uyển đi tìm tam hoàng tử, không đúng, hiện tại đã là Chiến vương. Nghe nói Chiến vương đã đến chỗ Liễu quý phi thỉnh an, Yến Uyển trực tiếp đi đến Xuyên Hà cung.

“Thời gian trước cửu muội bị bệnh nặng, bây giờ muội ấy có khoẻ không?” Mới đi vào đến sân nội viện Xuyên Hà cung, Yến Nhiễm đã nghe thấy được tiếng của Yến Liệt.

Liễu quý phi còn chưa kịp trả lời thì đã thấy Yến Uyển mới vừa vào tới cửa.

“Cảm tạ Chiến vương điện hạ quan tâm, hiện tại Tiểu Uyển rất khoẻ ạ.” Yến Uyển nghịch ngợm trả lời.

“Tiểu quỷ nghịch ngợm này, muội thật sự trông rất tốt nha.” Yến Liệt đi tới âu yếm xoa đầu Yến Uyển.

Yến Uyển nhìn da mặt ngăm đen của Yến Liệt, không nhịn được có chút đau lòng, “Hoàng huynh, huynh bên ngoài chịu khổ nha. Mẫu phi với muội vẫn luôn lo lắng cho huynh.”

“Huynh biết, hai người không cần phải lo lắng, hiện tại không phải ta rất tốt sao?” Yến Liệt an ủi nói.

“À, hoàng huynh, mẫu phi, con muốn nói cho hai người việc này.” Yến Uyển chân thành nói.

“Con làm sao vậy? Tiểu Uyển.” Liễu quý phi cùng Yến Liệt nhìn nhau, không biết Yến Uyển định nói gì.

“Mẫu phi, hoàng huynh, con hy vọng hai người sẽ không trách tiểu Uyển tự quyết định, vừa rồi con đã đến chỗ phụ hoàng để xin chỉ ban hôn.” Yến Uyển vừa nói vừa quan sát biểu cảm của hai người.

“Cái gì? Ban hôn? Muội sẽ gả cho ai?” Yến Liệt cảm thấy thật khϊếp sợ.

“Lý Tiêu.” Yến Uyển trả lời.

“Cái gì? Muội sẽ gả cho Lý Tiêu?” Yến Liệt thật sự nghĩ không ra, tại sao hoàng muội muốn gả cho phó tướng của hắn ta, hơn nữa hai người còn chưa bao giờ gặp mặt.

“Lý Tiêu là ai? Ai là Lý Tiêu?” Liễu quý phi có chút không rõ, đây là một cái tên hoàn toàn xa lạ.