Chương 16: Tự Nguyện Gả Cho Lý Tiêu

Thời gian trôi qua rất nhanh, ngày này qua ngày khác.

Hôn lễ của ngũ công chúa cũng đã được ấn định, sẽ tổ chức vào ngày 8 tháng 2 năm sau.

Yến Uyển vẫn an tâm làm sâu gạo như thường lệ, thỉnh thoảng bảo Thanh Thanh cùng Hạ Thảo báo cáo cho cô kết quả điều tra. Kinh thành ở Yến quốc, những quan võ thích hợp để hôn phối, tên tuổi ra sao, tính cách thế nào, về cơ bản cô đều đã rõ như lòng bàn tay nhưng vẫn chưa tìm được người cô thực sự ưng ý.

Dù sao nhân duyên không thể gấp gáp, cô chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi. Nhưng cũng không thể cứ để thời gian trôi đi một cách lãng phí, mặc kệ số phận được, Yến Uyển đành phải hạ thấp tiêu chuẩn xuống một chút, ví dụ như tuổi tác có thể dao động hai ba tuổi, hoặc không nhất định là quan võ, người có tài cũng tốt. Dù sao cũng có nhiều người hơn để so sánh và đối chiếu, tham khảo một chút.

Thỉnh thoảng Yến Dư cùng Yến Lộ sẽ đến tìm Yến Uyển nói chuyện phiếm, cùng nhau chia sẻ những câu chuyện thú vị ở kinh thành ở Yến quốc, cuộc sống trôi qua khá thoải mái.

Cứ như vậy lại qua hai tháng, trong cung nhận được tin tức tốt, tam hoàng tử đại thắng biên cương, sắp hồi cùng. Yến Uyển đối với tam hoàng tử Yến Liệt vẫn rất mong đợi, dù sao cũng là hoàng huynh thân thiết của cô, một giọt máu đào hơn ao nước lã.

Điều khiến Yến Uyển mong đợi hơn nữa là phó tướng của Yến Liệt, Lý Tiêu. Nghe nói người này vũ lực kinh người, tính tình lãnh khốc và đặc biệt khó hoà đồng. Phụ thân Lý Tiêu cũng là một tướng võ, ông ta đã chiến đấu đến cùng trên chiến trường để bảo vệ chủ soái, cũng chính là Yến Vân đế bây giờ và cuối cùng ông đã ngã xuống trong vũng máu, hai năm sau mẫu thân của Lý Tiêu cũng qua đời vì bệnh tật. Cho nên khi Lý Tiêu mười tuổi, hắn một mình tòng quân và coi quân doanh như nhà của mình.

(Truyện được dịch bởi nhà của YuXu)

Sau đó, vì tài mưu dũng song toàn, dũng mãnh vô địch, dần dần hắn được quan trên để mắt, cuối cùng được Yến Liệt thu nạp, cùng nhau vào sinh ra tử, không quan tâm sống chết. Hiện giờ hắn đã 26 tuổi, không gần nữ sắc, có lời đồn nói hắn có bệnh kín, còn chưa thành thân.

Yến Uyển biết được Yến Liệt sắp hồi cung, đột nhiên quyết định chọn Lý Tiêu làm mục tiêu. Bởi vì thân phận của Lý Tiêu vừa lúc phù hợp với suy nghĩ trong lòng cô, là một võ tướng hàng năm coi quân doanh như nhà, có bệnh kín nên không gần nữ sắc, người như vậy nữ tử bình thường không ai muốn gả cho hắn, cho nên cô cũng không cần đi hỏi hắn có nguyện ý làm phò mã hay không.

Nhưng đối với Yến Uyển, một con cá muối, gả cho người như vậy lại càng tốt, thân là công chúa cô đương nhiên muốn làm gì thì làm, không can thiệp đến chuyện của nhau chẳng phải là hoàn mỹ sao?

Yến Uyển càng nghĩ càng hưng phấn, vấn đề là, làm thế nào phụ hoàng đồng ý để cô gả cho Lý Tiêu đây? Đây là một vấn đề nan giải, dù sao môn không đăng, hộ không đối, người này còn có khuyết tật. Cô có lý do gì để lấy hắn ta?

Bởi vì nếu gả cho Lý Tiêu, cô có thể vĩnh viễn ở lại kinh thành ở Yến quốc, an an ổn ổn cả đời làm cá mặn! Đương nhiên, đây chỉ là tâm tư nhỏ bé của Yến Uyển, cũng không thể lấy lý do này để thuyết phục phụ hoàng cùng mẫu phi được.

Lại qua nửa tháng, đoàn quân của tam hoàng tử cuối cùng cũng hồi cung, hôm đó chỉ có một mình Yến Liệt tiến cung nhậm chức, còn lại những tướng sĩ khác trực tiếp về quân doanh nghỉ ngơi.

Ở trên triều, tam hoàng tử với biểu hiện xuất sắc được Yến Vân đế khen ngợi cùng khẳng định, đặc cách phong tặng danh hiệu Chiến vương. Các tướng sĩ dưới trướng tam hoàng tử cũng tiến hành phong thưởng, trong đó Lý Tiêu được phong làm Trung Dũng đại tướng quân.

Đợi đến sau khi hạ triều, Yến Uyển đến cầu kiến Yến Vân đế.

“Tiểu Uyển, sao con lại tới đây?” Yến Vân đế thân thiết hỏi.

“Phụ hoàng, hoàng nhi có một chuyện muốn hỏi người.” Yến Uyển lo lắng trả lời.

“Ồ? Con nói trẫm nghe.” Ánh mắt Yến Vân đế ôn hoà nhìn Yến Uyển.

“Phụ hoàng, ngũ tỷ sắp gả đến Diệc quốc xa xôi, nhi thần chỉ nghĩ vĩnh viễn ở bên cạnh phụ hoàng cùng mẫu phi. Cho nên…. Cho nên nhi thần nghĩ, nhi thần muốn ở lại kinh thành có được không ạ?” Yến Uyển vẫn quyết định dùng tình cảm để lý lẽ.

“Làm sao vậy? Tiểu Uyển của trẫm có người trong lòng sao?” Nhắc tới hôn sự của Yến Dư, Yến Vân đế lại hài lòng. Hỏi vậy đơn giản là vì ông ta thấy hứng thú.