Chương 3: Đều là nữ nhân

"Là trang phục Hoàng tộc thời Nam An Quốc, rất giống với những gì sử sách mô tả." Khưu Lãm vuốt cằm suy tư, ông lại nhìn đến chữ Vệ khắc trên miếng ngọc bội, rất nhỏ, phải dùng kính lúp mới nhìn ra được, xác định xong liền vội vàng tắc lưỡi, không giấu được sự hoang mang trước phát hiện của mình: "Vệ Tĩnh Nhan, xem ra đúng là Vệ Tĩnh Nhan, đúng thật là ông ta rồi!"

Uông Tiếu Tiếu vốn có kinh nghiệm leo núi lâu năm, đó cũng là thú vui của cô mỗi khi nhàn rỗi, chính vì thế nên ngày hôm nay cô mới xung phong nhận nhiệm vụ hộ tống Khưu Lãm lêи đỉиɦ núi Bạch Lang để hỗ trợ công cuộc điều tra của phía cảnh sát.

Thời điểm lên đến nơi, cô không ra ngoài mà nán lại hang động để nghe ngóng tình hình, vì bản tính tò mò nên cô rất quan tâm đến vụ việc đang tạo sóng dư luận.

Khưu Lãm vừa nói xong, Uông Tiếu Tiếu căng tròn hai mắt, các cảnh sát vây quanh cũng há hốc mồm miệng. Bất cứ ai có mặt ở đây, từ thời còn tăng tăng cắp sách đến trường đều đã được học qua các bài lịch sử liên quan đến Vệ Tĩnh Nhan.

Nguyên Lão Đại Thái Giám của Nam An Quốc, vị hoạn quan nổi trội nhất trong mảng lịch sử kéo dài hàng nghìn năm, lưu truyền cho đến tận bây giờ!

Bí ẩn nối tiếp bí ẩn, Uông Tiếu Tiếu thầm nghĩ không biết trong hai bộ hài cốt kia, có bộ nào là lão thái giám Vệ Tĩnh Nhan hay không? Nếu phải, tin chắc ngày mai dư luận sẽ còn chấn động hơn nữa!

Nhưng rất nhanh suy luận của những người có mặt đều bị phủi bỏ, bởi bác sĩ khám nghiệm tử thi tiến lại gần bên cạnh viên cảnh sát trưởng, nói: "Sếp Lương, xét nghiệm ban đầu cho thấy hai bộ hài cốt đều mang giới tính nữ."

Khưu Lãm giật giật hai hàng lông mày, nói có vẻ thất vọng: "Đều là nữ sao? Không phải hài cốt của Vệ Tĩnh Nhan?"

"Không phải." Bác sĩ lắc đầu.

Khưu Lãm tâm trạng méo mó, nếu đó là hài cốt của Vệ Tĩnh Nhan, ông đã có cơ hội nghiên cứu kỹ lưỡng về vị thái giám uy danh một thời. Bây giờ lại không phải, ông chỉ có thể mang hai bộ trang phục này trở về xem xét.

Trước mắt một bộ nghi là của Vệ Tĩnh Nhan thời Nam An Quốc, bộ còn lại bị sương gió bào mòn, thời gian qua lâu như vậy nên hoa văn màu sắc đều đã phai nhạt, tạm thời ông chưa thể xác định rõ.

Hoàn thành nhiệm vụ, Uông Tiếu Tiếu cẩn thận đưa Khưu Lãm di chuyển xuống chân núi, tiễn ông trở về nhà an toàn, riêng cô cũng lái xe quay lại đồn cảnh sát.