Chương 25: Điểm khí huyết

Chương 25: Điểm khí huyết

Sau khi dạy bảo Trần Thanh Chi xong thì nàng cũng ngay lập tức rời đi mặc cho ba huynh đệ Lưu gia lăn lộn, gào khóc giữa đường.

Từ ngã rẽ này đi thêm chừng 20 phút nữa là đã tiến nhập chân núi. Đường lên núi tính là khá xa, phía nam chân núi chính là vườn hồng do cha nàng đích thân trồng cùng chăm sóc, thế nhưng ba năm nay trời khô hạn không mưa, khiến cho cỏ cây trên núi vàng vọt không thể chịu nổi. cũng vì lẽ đó đã 2 năm nay vườn hồng này không thu được một quả.

Lần này bọn họ lên núi là đi về phía tây, vì phương hướng đó có dùng Thanh Thủy giang chảy qua, phụ cần núi chỗ đó rừng cây còn có chút xanh tốt, có thể thu thập rau dại tại chỗ này.

“ Tỷ! ngày hôm qua đệ cùng Nhị Nha nhặt được rau ngải cứu ở hướng kia, bên đó có một dòng tiểu khê, nước rất mát, rất ngọt! tiếc mà suối quá nhỏ không có cá!” Trần Thanh Chi vừa đi vừa chỉ tay về hướng có rừng rậm xanh tươi nhất.

“ Lại có tiểu khê! Không phải nói nơi nay ba năm không mưa rồi sao? Sao nay lại có tiểu khê!” Nàng có chú thắc mắc hỏi.

“ Đệ cũng không biết! hình như nước là từ trong khe đá chảy ra, phụ cận cây cỏ rất là tươi tốt, thậm chí đệ còn thấy dấu vết của thỏ rừng nữa!” Trần Thanh Chi có chút kích động nói.

“ Có thỏ rừng!” Mắt nàng trở nên sáng hơn bao giờ hết.

Thỏ rừng vào mấy năm trước cũng có thể nói là một loại lâm sản phổ thông, một đầu thỏ rừng có thể mang lên trấn bán được ít nhất 15 văn tiền. nhưng tại thời điểm này, trời hạn không mưa liên tiếp ba năm thịt rừng càng trở nên đắt giá, lúc này giá một con thỏ rừng có thể lên đến 30 thậm chí là 40 văn tiền một con.

Nhưng đây không phải là điều quan trọng nhất, vì điều quan trọng hơn đó chính là khi kỹ năng nấu nướng của nàng từ sơ cấp, tăng lên trung cấp thì trong đầu nàng xuất không ít công thức nấu ăn liên quan đến thịt thỏ.

Ví như món tiết canh thỏ:

Nguyên liệu: máu thỏ mới lấy, ngò, rau mùi, nước lọc, muối, tim thỏ, gan thỏ, cuống họng, rượu trắng.

Hiệu quả tăng thêm: Gia tăng 5 điểm khí huyết.

Điểm khí huyết là gì? Lúc này nàng tạm thời cũng không có quá nhiều lý giải, thế nhưng theo suy đoán của nàng thì điểm khí huyết đó chính mà thanh máu, mà người luyện võ đến một tầng giai nào đó khí huyết cũng sẽ đề thăng. Giống như Bách Luyện Đoán Thể Quyết mà nàng vừa mới rèn luyện sáng hôm nay. Tuy nàng tu tập không quá nhiều, thanh kinh nghiệm cũng chỉ với mới 3/100 thôi. thế nhưng nàng có thể cảm nhận được mỗi lần nàng luyện xong một lần trong thân thể của nàng sinh ra một chút gì đó thay đổi, tuy những thay đổi này rất nhỏ nhưng nàng vẫn cảm giác được khí lực của nàng tăng lên một chút.

Như vậy theo sự suy đoán của nàng điểm khí huyết này có liên quan đến tốc độ tu luyện thậm chí là có ảnh hưởng đến sức mạnh thể chất.

Nàng cùng đệ đệ một mực thẳng tiến về phía trước, dọc đường cũng có rất nhiều phụ nhân trong thôn cũng theo cái phương hướng này mà đi. Chừng nửa canh giờ sau cuối cùng nàng cũng đã bước vào phụ cận sơn lâm.

Có Trần Thanh Chi dẫn đường ở phía trước, rất nhanh nàng cũng đã đến phụ cận dòng tiểu khê mà Trần Thanh Chi nhắc đến.

Dòng tiểu khê khá là nhỏ, nó men theo khe đá mà chảy xuống dưới núi rồi tụi thành một ao nước đọng nhỏ, rộng chừng một trượng. Nước trong hồ khá trong có thể nhìn đến tận đáy.

“ Tỷ! Ngày hôm qua! Vẫn không có ao nước này! Xem ra nó chỉ vừa mới đọng ở chỗ này thôi!” Trần Thanh Chi khá là cao hứng kêu lên.

“ Tỷ biết rồi!” Nàng khẻ ngồi xuống rồi dùng tay vớt một nước lên, nước suối trong veo mát lạnh, hương vị có chút ngọt dịu.

“ Được rồi! để ở quanh đây tìm rau rừng đi! Tỷ đi lanh quanh xem phụ cận nơi này có thú rừng nào không?” Nàng đứng dậy định rời đi thế nhưng Trần Thanh Chi lại đứng lên đi theo nàng.

“ Tỷ! Đệ muốn theo tỷ!” Trần Thanh Chi có chút gấp gáp nói.

“ Tỷ đi là đi săn thú! Cũng không phải dạo chơi! Đệ đi theo phát ra tiếng động thú rừng chạy mất làm sao mà bắt được!” Nàng trừng mắt nhìn Trần Thanh Chi rồi nói tiếp.

“ Đệ ở đây nhặt rau rừng đi! Nhỡ đâu tỷ hôm nay vận may kém! Lại không bắt được con gì! Đến lúc đó cả nhà ta bụng lại đói! Thì phải tính làm sao!” Nàng chau mày nói.