Quyển 1 - Chương 14

Đôi mắt Hạ Khê Nhung sáng lên, đuôi mèo nhỏ cũng vẫy rất vui vẻ: "Ý hay đó."

— Cậu có thể tưởng tượng ra, mình như một kẻ xấu xa hám tiền, trong sự nỗ lực không ngừng, thu được một nhóm fan livestream.

Trong mắt fan hâm mộ, cậu là streamer chăm chỉ mà họ đã chi rất nhiều tiền để nâng đỡ.

Một ngày nào đó, fan hâm mộ tan ca muộn, muốn xem streamer nhỏ gọi anh trai, muốn streamer nhỏ an ủi sau một ngày mệt mỏi.

Nhưng fan hâm mộ phát hiện ra, phòng livestream không thể mở được! Thay vào đó, là một đoạn quảng cáo ngắn ba mươi giây.

Quảng cáo rõ ràng nói rằng, chỉ khi mua sản phẩm từ tin tức tố của streamer, người xem mới có thể tiếp tục xem livestream.

Những sản phẩm có "miếng dán cách ly tin tức tố đã qua sử dụng", "khăn tay nhỏ đã dùng thấm đẫm mùi tin tức tố", "tin tức tố ****", "Streamer truyền bá ***"...

Giá cả đều rất đắt đỏ.

Tàn ác đến mức như đang xem phim truyền hình đến đoạn cao trào, bỗng nhiên được thông báo phải nạp thành viên mới có thể tiếp tục xem!

Nhưng biết làm sao được? Họ đã chi rất nhiều tiền, bỏ ra bao nhiêu tâm huyết cho streamer, dù ghét streamer đến mấy, cũng chỉ có thể nuốt cục tức vào bụng, miễn cưỡng mua sản phẩm.

Streamer độc ác! Ép mua ép bán!

Hạ Khê Nhung bản chibi, biến thành một con mèo ác ma, mọc ra đôi cánh mị ma nhỏ xinh, đuôi mèo biến thành cái đuôi dài mảnh của ác ma, cầm trên tay cây đinh ba, lộ ra hàm răng nhọn, tự đắc bay tới bay lui.

Hệ thống bổ sung một câu: [Lúc họ vội vàng xem livestream của cậu, chắc chắn họ đều đã cởϊ qυầи hết rồi, không giải quyết không được, chỉ có thể mua sản phẩm nhỏ cậu để mở quyền xem.]

Hạ Khê Nhung: ?

Nghe không hiểu.

Nhưng có thể nghe ra được phương pháp này rất xấu.

Hạ Khê Nhung tự nhận mình là người chăm chỉ, nói làm là làm.

Cậu đã đăng ký một tài khoản trên nền tảng livestream lớn nhất của Đế Quốc.

Livestream được định hướng là chat / ẩm thực / thư giãn.

Để mở phòng livestream cần tải lên ảnh tự sướиɠ làm ảnh bìa.

Hạ Khê Nhung mở tủ quần áo, muốn chọn một bộ đẹp để mặc chụp ảnh.

Cậu chọn được phân nửa, hệ thống bỗng kêu lên: [Bé Nhung, cậu mặc chiếc áo ba lỗ kia đi.]

"Ể...?" Hạ Khê Nhung dừng lại.

"Áo ba lỗ này rất rộng, mặc vào mùa hè rất phù hợp, nhưng mặc trong lúc livestream, có phải không quá tôn trọng khán giả không?"

"Để khán giả nhìn ra được thực chất tôi là một streamer xấu xa thì không tốt đâu."

Ban đầu cậu muốn mặc bộ vest nhỏ mà anh hai tặng, hóa thân thành một chú mèo quý tộc.

Hệ thống: [Yên tâm, cậu cứ mặc đi. Àh, nhớ là quần càng ngắn càng tốt.]

"Được rồi."

Cậu mặc xong quần áo, tìm một góc phù hợp để chụp ảnh.

Trong ảnh, thiếu niên nhỏ trông rất ngoan, khuôn mặt tròn trịa, đôi mắt xanh lục đầy ý cười, môi đỏ mọng, khóe miệng nhếch lên lộ ra lúm đồng tiền nhỏ.

Cổ áo ba lỗ rất rộng, cổ và xương quai xanh hiện rõ, l*иg ngực đơn bạc trắng nõn lấp ló.

Trong sự ngây thơ có chút gì đó ngả ngớn và phóng đãng.

Hạ Khê Nhung đặt ảnh làm ảnh bìa, đang chuẩn bị nhấn "bắt đầu livestream" — cửa phòng ký túc xá vang lên tiếng gõ cửa.

Bùi Hàn trở về sao?

Hạ Khê Nhung băn khoăn, đặt quang não xuống, chạy đi mở cửa.

Cậu mở ra một khe nhỏ, nhô đầu ra ngoài, nhưng lại thấy đối phương là Tạ Khải Thu.

Hạ Khê Nhung có hơi sửng sốt: "Tôi đâu có gọi cậu đến gặp tôi đâu?"

Giọng điệu Tạ Khải Thu nhàn nhạt: "Hợp đồng bao nuôi viết là tôi phải xuất hiện bên cạnh cậu mỗi khi không có tiết."

"..." Hạ Khê Nhung nhớ ra rồi.

Cậu đã cố tình làm một hợp đồng bao nuôi rất ngang ngược để trông cậu thật xấu xa.

Trán Tạ Khải Thu đổ mồ hôi, cậu ta vừa tan học đã vội vã đến. Nửa người chen vào cửa phòng ký túc, tay đặt lên tay nắm cửa, sợ cửa sẽ đóng lại.

Hạ Khê Nhung cảm thấy Tạ Khải Thu thực sự rất sợ cậu, lo sợ nếu không thể hiện sự chủ động, sẽ bị kim chủ dạy dỗ.

Có điều, cậu không muốn để Tạ Khải Thu vào phòng.

Cậu sắp bắt đầu livestream rồi.

Hạ Khê Nhung muốn đuổi Tạ Khải Thu đi, hệ thống khuyên nhủ:

[Cậu để Tạ Khải Thu ở lại phòng ký túc của cậu đi, cậu là một kim chủ ngang ngược háo sắc kia mà, làm sao có thể đuổi người tình tự tìm đến cửa đi được.

Nếu để Tạ Khải Thu phát hiện ra cậu không phải là kẻ xấu thì không hay đâu.]

Cũng đúng, vừa lúc để Tạ Khải Thu xem cậu đi lừa tiền của fan, làm sâu sắc thêm ấn tượng xấu của cậu ta về cậu.

"Vào đi." Hạ Khê Nhung mở cửa: "May là cậu đến sớm, nếu đến muộn một phút nữa thì cậu chết chắc."

Tạ Khải Thu bước vào phòng ký túc, bộ dạng của kim chủ nhỏ lúc này, cậu ta có thể nhìn thấy hoàn toàn.

Ánh mắt dừng lại ở cổ Hạ Khê Nhung.

Cổ cậu có dán một miếng dán cách ly.

Nhưng trong lần gặp trước, sau cổ Hạ Khê Nhung rõ ràng không có gì cả.

Đây là đã phân hóa?

Tạ Khải Thu nheo mắt lại.