Quyển 1 - Chương 18

Khi còn là một chú mèo nhỏ, cậu thường xuyên quấn quýt với những chú mèo khác, ôm nhau, liếʍ cho nhau.

Một nhóm mèo nhỏ dính chặt thành một cục lớn.

Hạ Khê Nhung bị liếʍ nhiều nhất, chen chúc giữa đám mèo, trở thành chiếc khăn lau nhỏ ướt nhẹp nhăn nheo, người dính đầy mùi của các chú mèo nhỏ.

Liếʍ nhau là hành vi thể hiện tình bạn giữa các chú mèo.

Nhưng Hạ Khê Nhung không hiểu, tại sao Tạ Khải Thu đột nhiên liếʍ cậu?

Tạ Khải Thu không phải rất ghét cậu sao? Hay là đang giả vờ thể hiện tình cảm, muốn giành được lòng tin của cậu?

Hạ Khê Nhung không thể hiểu nổi, lông mày nhẹ nhàng nhướng lên.

Tạ Khải Thu liếʍ không tử tế chút nào, liếʍ một cách đáng sợ, như thể muốn ăn thịt cậu vậy, cậu không thích tí nào, hơn nữa còn cực kỳ ghét.

Hệ thống nhắc nhở cậu: [Nhung Nhung, đừng để ý đến Tạ Khải Thu nữa, cậu vẫn đang livestream đó.]

Biểu cảm hốt hoảng của Hạ Khê Nhung vừa rồi đã bị quay lại hết.

Bão bình luận đang cuồng nhiệt trên màn hình.

[Vợ yêu sao vậy? ? ? Sao đột nhiên la lên thế...]

[Có vẻ như dưới bàn có thứ gì đó làm bé cưng sợ hãi nhỉ.]

[Vợ yêu nói một câu đi! Nếu không tụi tui rất lo lắng đó.]

May mắn là camera livestream không quay được Tạ Khải Thu.

Hạ Khê Nhung không dám để chân mình vào dưới bàn nữa, chân co lên trên ghế, chân chéo nhau, ngón chân nhón chân lo lắng xoa lẫn nhau, đầu gối cậu cong lên, da chân nhìn thấy dấu vết ướŧ áŧ.

Cậu tìm một lý do, giọng nhỏ giải thích: "Không có gì, dưới bàn có con nhện bò lên chân em, làm em giật mình ạ."

"Em khá là sợ côn trùng, mọi người đừng để ý." Cậu cụp mắt xuống.

[May mà chỉ là côn trùng nhỏ thôi, vuốt ve vợ yêu nha.]

[Này, côn trùng nhỏ cũng đáng sợ lắm đấy, thử nghĩ xem con gián to đùng... xùy xùy.]

[Sợ chết mất, tôi tưởng có quái vật lớn dưới bàn muốn chân của vợ... ]

Không khí trong phòng livestream đã trở nên thoải mái hơn một chút.

Camera livestream không quay được cảnh ký túc xá của Hạ Khê Nhung.

Vì có côn trùng trong ký túc xá, khán giả đều không hẹn mà cùng tưởng tượng môi trường ký túc xá của Hạ Khê Nhung.

Một số ký túc xá của các trường đại học đã kế thừa đến hàng trăm năm, những tòa nhà cũ kỹ phủ đầy rêu phong.

Môi trường ký túc xá tệ như vậy, việc phân phối chỗ ngủ càng không cần phải nói.

Hạ Khê Nhung có thể phải chen chúc với bảy tám, thậm chí là mười mấy nam sinh đại học, trong một ký túc xá nhỏ bé...

Một omega xinh đẹp và sạch sẽ, chen chúc trong đám nam sinh đại học hôi hám và bẩn thỉu, chắc chắn rất nổi bật, như viên ngọc nhỏ lạc vào bùn lầy vậy.

Quần áo giặt sạch, treo lơ lửng giữa hành lang lộn xộn, có thể bất chợt biến mất không rõ lý do.

Có lẽ sẽ có những nam sinh kỳ quặc, thắc mắc với Hạ Khê Nhung tại sao cậu lại thích sạch sẽ đến thế, liệu có phải cậu đang giả gái không.

Hạ Khê Nhung sẽ được mệnh danh là một hình mẫu vệ sinh. Khi đó, toàn bộ nam sinh trong ký túc xá sẽ tìm cớ đến thăm để ngắm nơi cậu ngủ.

Khán giả khi liên tưởng đến những điều này, lập tức hoang mang.

Có người đã gửi tiền thưởng cho Hạ Khê Nhung, hy vọng cậu sớm tiết kiệm đủ tiền để chuyển ra ngoài ở.

Hạ Khê Nhung không hiểu chuyện gì đang xảy ra khi nhận được tiền thưởng: "?"

"Xin cảm ơn các anh chị đã tặng thưởng." Cậu mỉm cười cảm ơn.

Một số bão bình luận đã thu hút sự chú ý của mọi người.

[Nhung Nhung còn nhớ không, em vừa nói có chỗ trên người em hoàn toàn là màu hồng.]

[Tui cũng tò mò không biết là chỗ nào. Người bình thường dù có hồng đến mấy cũng chỉ là hồng nhạt thôi.]

[Chỗ nào mà toàn là màu hồng, không dám tưởng tượng nó đẹp đến cỡ nào luôn, muốn cắn một miếng. ]

"..."

Hạ Khê Nhung nhớ ra rồi.

Cậu thừa nhận mình có lẽ hơi tự luyến một chút.

Khi còn là một chú mèo, được con người khen đuôi đẹp, cậu sẽ cố tình vểnh đuôi lên.

Từ sáng đến tối, ngày hôm sau vẫn tiếp tục vểnh, trở thành một chú mèo tự mãn, muốn cho mọi người tiếp tục khen ngợi đuôi mình.

Dù cậu không hiểu đuôi mình đẹp ở điểm nào.

Hạ Khê Nhung vừa rồi được mọi người khen ngợi khắp nơi trên người đều hồng.

Cậu tự hào đến quên mình, liền khoe rằng mình còn có chỗ hồng hơn nữa, muốn mọi người tiếp tục tán dương.

Bàn chân mèo siêu hồng! Hồng nhất thế giới!

Nhưng cậu quên mất, thế giới này không tồn tại người mèo hay yêu quái mèo gì, không thể để người khác phát hiện ra cậu là mèo biến hình được.

Khi ở hình dạng con người, cậu cũng tự nhận không có chỗ nào hồng như bàn chân mèo.

Hạ Khê Nhung cảm thấy bối rối, mặt đỏ bừng lấp liếʍ:

"Thật sự có chỗ trên người em toàn là màu hồng, nhưng bây giờ không thể nói là chỗ nào."

"Đến lúc đó em sẽ cho mọi người xem."

Cậu đang nói dối.

Đến lúc đó, khi fan hâm mộ nhận ra có điều gì đó không ổn, họ sẽ kiểm tra người cậu, phát hiện ra rằng trên người cậu không hề có phần nào hoàn toàn màu hồng, họ sẽ biết cậu đã lừa dối.

Fan hâm mộ sẽ cảm thấy tức giận và ghét bỏ cậu.

Hạ Khê Nhung nghĩ.