Chương 24: Xác định mối quan hệ

Có chút vô thố ngồi ở trên người Trương Mâu Viễn, cảm giác được vật cứng nóng rực giữa đùi, Vương Biên Ánh có chút tò mò cúi đầu, sau đó liền thấy được một cái côn ŧᏂịŧ rất khác so với cậu, chạm vào mông thịt cậu.

“Biên Ánh kẹp chân chặt một chút được không?”

“Được?”

Tuy rằng không hiểu gì, nhưng Vương Biên Ánh vẫn ngoan ngoãn kẹp chặt chân, tùy ý để Trương Mâu Viễn ôm lấy, vật cứng chậm rãi ở giữa hai chân cậu cọ cọ.

Cánh tay đặt ở trên vai Trương Mâu Viễn, cảm giác mông nóng hầm hập, Vương Biên Ánh đầy mặt ngây thơ vẫn ngoan ngoãn kẹp chặt bắp đùi khi vật cứng cự cọ qua lại.

“Ngô Anh?……”

Nhìn Vương Biên Ánh ngoan ngoãn, Trương Mâu Viễn cuối cùng vẫn không kìm lòng được, chậm rãi hôn cậu một cái, ngậm lấy đôi môi mềm mại của tiểu gia hỏa mềm, có chút nghiện cắn một cái.

Cánh tay quấn lấy cổ Trương Mâu Viễn, cuối cùng cũng được buông ra, Vương Biên Ánh nhỏ giọng thở dốc: “Anh ơi…… Em muốn……em muốn đi tiểu ……”

“Không sao, đây không phải đi tiểu.”

“Ân…… Không phải đi tiểu?”

Không rõ tại sao không phải đi tiểu, nhưng côn ŧᏂịŧ đang bị Trương Mâu Viễn vuốt ve ở trong tay, Vương Biên Ánh thậm chí không thể nghĩ đến vấn đề này.

Cuối cùng cậu rùng mình một cái, lại càng kẹp chặt, tiểu côn ŧᏂịŧ run lên rồi bắn ra lần thứ hai.

Cuối cùng chờ đến khi Trương Mâu Viễn bắn ra, Vương Biên Ánh liền có chút vô lực ngồi ở trong lòng ngực hắn, trên mặt còn không biết dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ai.

Cảm giác mông ướt dầm dề, Vương Biên Ánh ngây thơ mờ mịt nói: “Anh, anh lại ra cái này trên người em.”

Trương Mâu Viễn nói cái này không phải nướ© ŧıểυ, Vương Biên Ánh cũng không biết là cái gì, cũng chỉ có thể sử dụng cái này để mô tả.

Nhìn vẻ mặt ngây thơ của Vương Biên Ánh, Trương Mâu Viễn càng cảm thấy mình không bằng cầm thú, dựa vào vai tiểu gia hỏa hoài nghi nhân sinh.

Tuy rằng không có làm tới bước cuối cùng, nhưng hôn cũng hôn rồi, sờ cũng sờ rồi, thậm chí còn……

Nghĩ tới tín nhiệm của Biên Ánh với bạn tốt đối với mình, Trương Mâu Viễn chỉ cảm thấy lương tâm ẩn ẩn làm đau, cuối cùng đưa tay lên sờ má của tiểu gia hỏa: “Thực xin lỗi.”

“Tại sao anh lại nói xin lỗi.”

Có chút không hiểu Vương Biên Ánh nâng mông lên, dùng tay sờ soạng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên mông, lâm vào trầm tư.

Cuối cùng còn duỗi tay đưa cho Trương Mâu Viễn xem, có chút ủy khuất: “Nhão dính dính, anh……”

Muốn mạng a.

Trái tim lập tức nhảy lên, tiểu gia hỏa cái gì cũng không hiểu, nhưng hành vi lại tràn ngập dụ dỗ, Trương Mâu Viễn càng thêm cảm thấy không thể để cho tiểu gia hỏa ở bên người khác, bằng không khi bị bắt nạt cũng không biết.

Tuy vậy, nhưng là……

Ít nhất nhân phẩm củ hắn cũng khá tốt, Trương Mâu Viễn cảm thấy sẽ có cơ hội cao để thuyết phục Vương Phương Hồn.

Giống như là nháy mắt đưa ra quyết định, Trương Mâu Viễn ôm Vương Biên Ánh đi rửa sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên người, thật trịnh trọng hỏi: “Biên ánh có nguyện ý ở bên anh mãi mãi không?”

Nếu biên ánh không đồng ý, hắn cũng sẽ không cưỡng cầu, chẳng qua chờ đến khi tiểu gia hỏa không chút do dự nói: “Muốn, em muốn ở bên cạnh anh mãi mãi.”

Trương Mâu Viễn đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm, sau đó mới ý thức được, có lẽ hắn căn bản không có biện pháp tiếp thu việc bị tiểu gia hỏa cự tuyệt.

May mắn thay, Biên Ánh cũng không chán ghét hắn.

Thế là chờ đến khi Vương Phương Hồn trở về, liền nghe được bạn tốt nói về chuyện này.

“Ý của cậu là, trong khoảng thời gian cậu chăm sóc em trai tôi đã sinh ra cảm tình, sợ nó về sau sẽ bị người khác lừa gạt, cho nên muốn cùng nó ở bên nhau?”

“Đúng vậy, tôi sẽ đối xử tốt với Biên Ánh, hơn nữa năng lực của tôi cũng có thể bảo vệ tốt em ấy.”

Bởi vì tin tưởng nhân phẩm của Trương Mâu Viễn, Vương Phương Hồn căn bản không biết gia hỏa này đã chiếm tiện nghi của em trai mình, chỉ cho rằng bạn tốt là chiếu cố ra ý thức trách nhiệm, liền có chút do dự.

Hắn kỳ thật là tâm động, nhưng Biên Ánh dù sao cũng là em trai mình, nếu hỏi Trương Mâu Viễn khẳng định không cần lo lắng, nhưng hắn không thể lấy hạnh phúc của bạn mình để chăm sóc cho em trai mình được.

Nhận thấy Vương Phương Hồn do dự, Trương Mâu Viễn vội vàng bổ sung thêm: “Tôi thực sự rất thích Biên Ánh chăm sóc em ấy khiến tôi rất vui vẻ, hôm nay tôi đã hỏi Biên Ánh, em ấy cũng nguyện ý ở bên tôi mãi mãi.”

Không nghĩ rằng Trương Mâu Viễn lại vội vàng như vậy, Vương Phương Hồn đáp lại: “Cậu thích em trai tôi?”

“Đúng vậy.”

Trăm triệu không nghĩ tới bạn tốt của mình cư nhiên là đồng tính luyến ái, nếu không phải gia hỏa này nhân phẩm không tồi, Vương Phương Hồn sớm đã hoài nghi nhân sinh.

Em trai hắn bộ dạng không tồi, tính cách ngoan ngoãn, thật đúng là rất chọc người yêu thích, hắn lại chủ động đem em trai phó thác cho bạn tốt của mình, nếu là người khác, sợ rằng đã chiếm hết tiện nghi.

Trong lòng cảm thấy may mắn, Vương Phương Hồn cũng cảm thấy Trương Mâu Viễn nói rất đúng, Biên Ánh xác thật cũng rất thích hắn, giao phó em trai mình cho bạn tốt quả thực tốt hơn nhiều so với những người khác.

Thế là Vương Phương Hồn chỉ rối rắm một lát, cuối cùng vẫn đồng ý.

Chỉ là khi Trương Mâu Viễn đi tìm Vương Biên Ánh, bế cậu lên và hôn, Vương Phương Hồn vẫn là có chút không thể thích ứng.

Bạn tốt bỗng nhiên cùng em trai bên nhau, tuy rằng trong lòng đã có chuẩn bị, nhưng khi thật sự nhìn thấy, Vương Phương Hồn vẫn là theo bản năng não bổ.

Hmm, cảm giác có điểm kỳ quái.

Căn bản không biết anh trai mình ở nơi đó đang miên man suy nghĩ, ôm lấy cổ Trương Mâu Viễn, Vương Biên Ánh liền ngoan ngoãn hôn một cái, thoạt nhìn đặc biệt ngoan.

Sau khi xác định quan hệ, buổi tối Vương Biên Ánh liền bồi Trương Mâu Viễn ngủ, càng nghĩ càng không thích hợp Vương Phương Hồn nhìn chăm chú khuôn mặt chính trực của bạn tốt, cũng không biết nên nói chút cái gì.

Tuy rằng biết yêu đương khó tránh khỏi sẽ thân mật, nhưng Vương Phương Hồn vẫn cảm thấy em trai mình là trẻ con, làm sao có thể làm được những chuyện đó.

Cho đến buổi tối, Vương Phương Hồn lại túm lấy Trương Mâu Viễn, dặn đi dặn lại hắn: “Tuy rằng cậu cùng em trai tôi ở bên nhau, nhưng đừng bắt nạt em trai tôi, nó nhát gan, nếu nó từ chối cậu cái gì thì cũng đừng bắt ép.”

Biết hắn đang nói cái gì, Trương Mâu Viễn khẽ mỉm cười: “Yên tâm đi, ta sẽ chăm sóc Biên Ánh thật tốt, sẽ không ép buộc em ấy.”

“Được rồi, chúng ta quen nhau nhiều năm như vậy, tôi tin tưởng cậu.”

Hai người vỗ vỗ bả vai nhau, sau đó trở về phòng, sau khi xác định quan hệ, Trương Mâu Viễn liền mang theo Vương Biên Ánh dọn sang phòng cách vách.

Căn bản không biết vì mình mà anh trai dầu thối ruột, Vương Biên Ánh ngồi ở trên giường, chờ Trương Mâu Viễn dẫn cậu ngủ ngủ.

Sự việc phát sinh lúc trước cũng không tạo cho cậu bóng ma tâm lý, ngồi ở trên giường rất thoải mái, Vương Biên Ánh liền theo bản năng chọc chọc tiểu côn ŧᏂịŧ đang ngủ say của mình.

Ân, giống như không có cảm giác gì.

Không quá để ý chuyện này, chờ đến khi Trương Mâu Viễn trở về, Vương Biên Ánh liền chủ động vươn tay muốn ôm một cái.

“Anh ơi, mệt nhọc.”

Chẳng qua hiện tại Trương Mâu Viễn bởi vì thân phận thay đổi, lương tâm nháy mắt sẽ không còn ẩn ẩn bất an, ôm Vương Biên Ánh vào trong lòng ngực, liền hôn một cái chúc ngủ ngon.

“Ngô?”

Có chút nghi hoặc chớp chớp mắt, Vương Biên Ánh không rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì, vẫn là ngoan ngoãn hé miệng, tùy ý đầu lưỡi của Trương Mâu Viễn dò xét tiến vào.

Rõ ràng tính cách rất ôn nhu người, nhưng khi hôn môi lại mang theo một loại xâm lược, Vương Biên Ánh thậm chí cảm thấy nước miếng đều không giữ được, theo khóe miệng chảy ra.

Cuối cùng thậm chí bị áp tới trên giường, chân Trương Mâu Viễn đè bên cạnh cậu, không hề che giấu dục niệm phía trước của chính mình.

Thực xin lỗi, hắn chính là biếи ŧɦái, hắn không phải là người tốt.

Cứ thế khi cuối cùng cũng cởi bỏ gông xiềng, lập tức thả bay, nhẫn nại không được xúc động trong người.

Đặc biệt là khi Vương Biên Ánh dùng một loại ánh mắt mê mang khó hiểu nhìn hắn, Trương Mâu Viễn một bên cảm thấy lương tâm ẩn đau, một bên nhịn không được thật thích.

Vốn đang chống tay trước ngực Trương Mâu Viễn cuối cùng vẫn là mềm mụp đặt ở ngực, Vương Biên Ánh sợ nước miếng chảy ra, chỉ có thể ô ô nuốt nuốt xuống, mỗi lần đều bị đầu lưỡi Trương Mâu Viễn quấy rầy.

Cuối cùng khi được buông ra, Vương Biên Ánh đã thở hổn hển xụi lơ ở trên giường, căn bản không biết anh Mâu Viễn tại sao lại kích động như vậy.

Đến khi quần bị cởi bỏ, mông có chút lạnh lẽo, Vương Biên Ánh ngẩng đầu, liền nhìn thấy Trương Mâu Viễn bám vào người, chạm vào côn ŧᏂịŧ cậu, sau đó liền cho vào trong miệng.

“Ngô nha…… Anh Mâu Viễn……”

Ngón tay theo bản năng bắt được tóc Trương Mâu Viễn, chư từng trải qua loại kí©h thí©ɧ này, Vương Biên Ánh hoảng sợ, lại không biết cự tuyệt như thế nào.

Chỉ có thể nằm ở trên giường giương chân, tùy ý Trương Mâu Viễn dùng đầu lưỡi khıêυ khí©h tiểu côn ŧᏂịŧ, chậm rãi làm cậu cương cứng.

“Ân Anh ơi……”

Ngón chân theo bản năng bắt được khăn trải giường, sắc mặt Vương Biên Ánh đỏ bừng, cả người đều đã bị kɧoáı ©ảʍ che mất ngũ quan, chỉ biết hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ.

“Ô anh…… anh ơi…… Biên Ánh muốn đi tiểu…… Không cần……”

Kéo lấy tóc Trương Mâu Viễn, Vương Biên Ánh sắp bắn tinh thở dốc vài tiếng, cuối cùng vẫn ra trong miệng Trương Mâu Viễn.

Cậu không rõ tại sao anh Mâu Viễn muốn làm vậy, sau đó khi bị Trương Mâu Viễn hôn thậm chí có thể cảm giác được hương vị tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chính mình, không phải ăn rất ngon.

Bất quá Trương Mâu Viễn tựa hồ rất thích, hôn trán cậu còn khen: “Biên Ánh thật ngoan.”

Không biết mình ngoan ở đâu, Vương Biên Ánh chớp chớp mắt, chỉ cảm thấy cả người thật thoải mái, thật giống như đang ở trên mây.

Ôm lấy bả vai Trương Mâu Viễn bả vai, Vương Biên Ánh chủ động hôn, sau đó được buông ra thì thở hổn hển, còn nhỏ giọng nói: “Thích…… Thích hôn anh Mâu Viễn.”

Tiểu gia hỏa học thật nhanh, tuy rằng không rõ chuyện gì, nhưng lại biết hôn môn là ý tứ thân mật.

Bị Vương Biên Ánh câu dẫn đến không được, Trương Mâu Viễn vẫn cố kỵ việc chuẩn bị chưa đầy đủ, khả năng tiểu gia hỏa sẽ đau, vẫn là kiềm chế du͙© vọиɠ.

Thế là chờ đến ngày hôm sau tìm tòi vật tư, Vương Phương Hồn nhìn Trương Mâu Viễn lấy về đồ vật: “……”

Ngươi mẹ nó cũng không thể nhanh như vậy liền ra tay đi! Nói kiềm chế tốt đâu!

Vương Phương Hồn rất mệt, rõ ràng hắn bạn tốt của hắn không phải lão cán bộ cấm dục sao?!

Xem ra vẫn là em trai hắn quá đáng yêu, ngay cả bạn tốt của hắn cũng không tránh khỏi dụ hoặc.

Vương Phương Hồn thở dài, cuối cùng vẫn là cái gì cũng chưa nói, chủ yếu Biên Ánh cũng rất thích hắn.