Chương 2

Bành Vĩ thao rất nhanh đã bắn ra, cậu tựa vào trong ngựcBành Vĩ há miệng hô hấp, Bành Vĩ kéo tóc của cậu ấn đến giữa háng, đại dươиɠ ѵậŧ nóng vẩy ở trên mặt, Lâm Triệt nuốt xuống nước miếng.

"Nhanh như vậy chảy nước miếng muốn ăn dươиɠ ѵậŧ sao! Ha ha ha, hôm nay cho cậu ăn đủ!"

Mùi tanh tưởi của đại dươиɠ ѵậŧ làm cho Lâm Triệt nhịn không được nhíu mày, Bành Vĩ bóp chặt gò má của cậu nhân cơ hội ưỡn eo, xúc cảm ấm áp trong khoang miệng làm cho da đầu hắn sảng khoái tê dại, nhưng Lâm Triệt lại không dễ chịu như vậy, dù là tâm lý hay sinh lý cậu đều không thể tiếp nhận.

Qυყ đầυ Bành Vĩ quá lớn, cằm Lâm Triệt bị căng đến trật khớp, dươиɠ ѵậŧ ở trong miệng còn lưu lại mùi nướ© ŧıểυ, cậu điên cuồng lắc đầu cầu xin có thể làm cho Bành Vĩ giơ cao đánh khẽ, nhưng bộ dáng này chẳng những không làm cho nam nhân thương hại, ngược lại càng làm cho hắn có du͙© vọиɠ ngược đãi.

Đầu Lâm Triệt bị giữ chặt không khống chế được, đầu lưỡi ý muốn ngăn cản dươиɠ ѵậŧ tiến vào, nhưng xúc cảm đầu lưỡi trơn trượt làm dươиɠ ѵậŧ càng là lớn hơn một vòng, Bành Vĩ ngay tại trong miệng nhợt nhạt cắm vào, Lâm Triệt không có kinh nghiệm không thu hồi hàm răng, cũng sẽ không lấy lòng dươиɠ ѵậŧ của hắn, trúc trắc kỹ xảo lại khiến hắn dục hỏa khó tan.

Bành Vĩ đã không thỏa mãn nhợt nhạt cắm vào, hắn bắt đầu gia tăng tốc độ, thử chui vào sâu trong cổ họng, đột nhiên cổ họng bị kí©h thí©ɧ Lâm Triệt trợn trắng mắt, nước miếng trong miệng nhỏ nhắn giống như suối nước nóng ấm áp hầu hạ dươиɠ ѵậŧ, còn lại nước miếng theo khóe miệng chảy xuống mặt đất, nước mắt nước mũi của Lâm Triệt chảy xuống, cậu đã không có sức lực phản kháng, miệng đều là mùi vị dươиɠ ѵậŧ của Bành Vĩ.

"A, tao hóa! Thật mẹ nó sảng khoái! Hầu hạ dươиɠ ѵậŧ cho lão tử thật thoải mái. "

Bành Vĩ phát ra cảm thán, trên tay bắt đầu đùa bỡn đầṳ ѵú Lâm Triệt.

"Lão tử đây vốn không thích chơi trinh nam, đã từng chơi một xử nữ, bởi vì kích thước quá lớn, chỉ cần thao một lần đã chảy máu, từ đó về sau ông không bao giờ tìm kiếm xử nữ nữa, ông thích làm với một tay lão luyện, một người như vậy có thể ăn dươиɠ ѵậŧ của lão tử, cũng có thể để hắn phục vụ thoải mái."

Nhưng Lâm Triệt không giống, cậu trong xương liền lộ ra cao quý, hắn rất muốn đem cái này làm dơ, để cho cậu toàn thân đều dính dơ bẩn của hắn, hắn biếи ŧɦái muốn đem Lâm Triệt kéo đến cái này địa ngục.

Nghĩ đến đây Bành Vĩ trên tay bắt đầu ác ý lôi kéo, đầṳ ѵú nhỏ bị bóp lớn vài vòng, trên ngực đều là dấu tay Bành Vĩ, hắn buông đầṳ ѵú ra bắt đầu ôm lấy Lâm Triệt đầu nhanh chóng rút ra cắm vào, dươиɠ ѵậŧ cắm vào trong cổ họng, thậm chí đều bị đâm ra hình dạng dươиɠ ѵậŧ, Lâm Triệt theo bản năng hút chặt dươиɠ ѵậŧ, Bành Vĩ khóe miệng kéo ra ác ý cười

"Thao!"

Đầu Lâm Triệt bị Bành Vĩ gắt gao ấn ở hạ thân, cậu sắp bị đè hít thở không thông, lôиɠ ʍυ ngăn chặn mũi hoi hấp, tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn đang không ngừng bắn ở trong cổ họng, cậu không thể không nuốt xuống, Lâm Triệt sắp hôn mê, nháy mắt Bành Vĩ buông lỏng ra.

Nam nhân bắn rất nhiều Lâm Triệt đều không thừa một giọt ăn vào bụng, ăn đến bụng đều bị căng lớn, Bành Vĩ nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu nghẹn đỏ bừng, khóe miệng còn lưu lại tϊиɧ ɖϊ©h͙ chưa kịp nuốt xuống, đại dươиɠ ѵậŧ lại bắt đầu rục rịch.

"Không, không được, van cầu ngươi... Đại ca!"

Lâm Triệt hoảng sợ lắc đầu, khóe miệng bây giờ còn bị kéo đau đớn thật sự không thể lại làm thêm một lần nữa.