Chương 2: Đầu quả tim sủng của lão đại hắc đạo 2

Khi Tiền Oánh bước ra, Tần Dịch Dịch đang thực hiện động tác duỗi người trên thảm tập yoga, thân thể mềm mại không xương đang thực hiện những động tác mà cô không thể tưởng tượng nổi, khuôn mặt trắng nõn hồng hào, trông khỏe khoắn và tràn đầy năng lượng.

Kể từ khi biết thói quen tập thể dục của Tần Dịch Dịch, Tiền Oánh cũng đã học cách tập thể dục từ cô ấy, nhưng cô không biết tại sao cho dù cô cố gắng như thế nào, cô cũng không thể đạt được hiệu quả hoàn hảo như Tần Dịch Dịch. Cô bí mật trợn mắt lên, "Dịch Dịch, cậu nhìn cậu đổ mồ hôi kìa nhanh đi tắm rửa đi, đợi lát nữa nước sẽ lạnh mất."

"Ừm." Tuy rằng trả lời như vậy, nhưng Tần Dịch Dịch cũng không có thả lỏng, mà là tiếp tục hoàn thành động tác tiếp theo. Ngay cả với vũ khí tốt nhất mà Thượng đế ban tặng cho cô ấy, nếu không có một trái tim tàn nhẫn, sự tự chủ và kỷ luật nghiêm khắc, sẽ không có vẻ đẹp nào trường tồn mãi mãi. Để duy trì trạng thái tốt trong một thời gian dài trước mặt mọi người, Tần Dịch Dịch đặc biệt nghiêm khắc với bản thân về thói quen sinh hoạt, trước khi đi ngủ không bao giờ quên tập thể dục. Là tàn nhẫn ! Tần Dịch Dịch tàn nhẫn hơn bất kỳ ai khác. Và đây cũng chính là nguồn vốn để điều ước của cô thành hiện thực.

Nhưng hôm nay, dường như Thượng đế thật lòng không muốn cô tiếp tục, 9 giờ, cửa phòng ngủ bị đập mạnh, giường của Tiền Oánh sát cửa, nhưng dường như nhìn người bên trong không có động thái gì, Tần Dịch Dịch thở phào nhẹ nhõm, sau đó đứng dậy lon ton đi về phía cửa. Cánh cửa mở ra, có bốn năm cô gái đứng bên ngoài, trông họ giống như xã hội đen và tất cả đều xấu. À, người đứng đầu cô ấy biết, Thượng Thu ... bạn cùng lớp của cô ấy. Cô gái cuối cùng đeo kính có... Đôi mắt thật sự rất quen thuộc và lòng ghen tuông sâu sắc.

Tần Dịch Dịch trên mặt có chút căng thẳng, nhưng trong lòng lại là mỉm cười. Sự ghen tị của người khác đối với cô là một sự khẳng định trá hình.

Thượng Thu đang đứng ở phía trước hung hăng nhìn chằm chằm cô, quay lại nới với những người phía sau : "Cô ta là Tần Dịch Dịch!"

Ngay lập tức, một cô gái trang điểm đậm màu khói đi ra, cô ta một tay đút túi quần vào vai Tần Dịch Dịch, "Đồ khốn kiếp, mày cũng có chút thủ đoạn đấy? Dám động vào bạn trai của Thượng đại tiểu thư? Mày có biết là chúng tao là ai không? Tao ghét nhất chính là loại người như chúng mày." Tần Dịch Dịch bị đẩy lui mấy bước, trên mặt lộ rõ

vẻ tức giận: cCô là ai? Làm ơn giữ miệng sạch sẽ, đừng nói nhảm ở đây!"

"Mày còn giả vờ?" Thượng Thu nhìn chằm chằm vào đôi mắt sưng đỏ của cô bằng ánh mắt dữ tợn, sải bước về phía cô, "Sao mày lại không biết xấu hổ như vậy? Thật đê tiện. Chúng tao vẫn luôn rất tốt, nhưng từ khi anh ấy nhìn thấy mày, anh ấy đối với tao càng ngày càng lạnh nhạt, hiện tại còn muốn chia tay tao! Mày còn nói không phải là mày dụ dỗ anh ấy sao! "

Tần Dịch Dịch nhíu mày, "Thượng Thu, cô có hiểu lầm không? Tôi còn không biết bạn trai của cô..."

"Mẹ nó, mày ở đây nói dối làm gì?!" Cô gái trang điểm màu khói tiến lên, đẩy mạnh Tần Dịch Dịch ngã xuống bàn, "Mày không biết hắn có ảnh của mày sao?"

Tiền Oánh ở trên giường lặng lẽ tắt đèn ngủ, mở mắt xem kịch .Thượng Thu chế nhạo, "Tần Dịch Dịch, ở trường học mọi người còn không biết nhà cô nghèo sao? Không có tiền thì đến trường làm gì, để dụ dỗ đàn ông? Muốn có tiền thì đến nói với tôi, tôi sẽ giới thiệu cho cô nhiều người hơn, đảm bảo cô muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.”

“Thượng Thu ! Xin cô chú ý lời nói, đừng phun ra những lời đê tiện!” Nghe được những lời nói càng ngày càng quá đáng của cô ta, Tần Dịch Dịch vừa đau vừa tức, cả người run lên, “Tôi nói tôi không quen bạn trai cô! "

"Cô không biết? cô không biết tại sao trong điện thoại của anh ấy lại có nhiều ảnh của cô như thế? Tôi không biết làm thế nào anh ấy có thể nhìn vào những bức ảnh rẻ tiền đấy của cô và còn muốn chia tay với tôi...". Sau khi nói hết những điều này, đôi mắt đỏ và sưng của cô ta lại đầy nước mắt.

Lúc này, cô gái đeo kính đứng ở cuối cùng, vỗ vỗ vai Thượng Thu, lạnh lùng nhìn cô. Giọng điệu của cô ta rất nhẹ nhàng ôn hòa, nhưng vẻ mặt luôn độc đoán và gạt bỏ, "Điều kiện gia đình của em gái tôi không cần nói chắc cô cũng biết, bạn trai của cô ấy, Ngụy Phong, cũng là một gia đình nổi tiếng ở thành phố H, cô nói cô không biết?"

Nghe thấy cái tên này, Tần Dịch Dịch rốt cuộc cũng hiểu ra, tức giận bật cười, "Ngụy Phong? Là người lần đầu tiên gặp mặt hỏi thông tin liên lạc và ảnh của tôi sao? Nếu không cho thì bí mật chụp lén? ồ... một gia đình có tiếng như vậy tôi trước giờ vẫn chưa gặp qua."

Cô ta vẫn không quan tâm đến lời nói của cô, tùy ý nhìn quanh ký túc xá, "Tôi đã thấy rất nhiều người như cô. Với lai lịch của cô, ngay cả người hầu của họ cũng không thể so sánh được, hiểu không?"

"Hai người bọn họ đều đã gặp mặt và được bố mẹ hai bên chấp thuận. Bây giờ lại vì cô mà giữa hai người bọn họ xảy ra một số mâu thuẫn nhỏ, khiến em gái tôi mấy ngày nay rất buồn, cho nên..." Cô cười nhẹ, coi như đang nói một điều gì đó rất nhẹ nhàng, "Tôi hy vọng cô có thể chủ động bỏ học."