Chương 10: Giáo Bá Và Tùy Tùng Nhỏ (10)

Hệ thống thực sự không hiểu, [Tại sao không giống với trong tiểu thuyết vậy nhỉ?]

Cố Thi hơi hơi ngửa đầu, khẽ cười một tiếng, "Bởi vì trẫm càng ưu tú hơn chứ sao."

[À không, nữ chủ trong nguyên văn một lần có thể lấy một trăm tiền boa. Để thể hiện nam chính rất có tiền và bá đạo, nữ chính một ngày đại khái có thể kiếm được một ngàn tệ.]

Cố Thi trầm mặc một lúc lâu, trong lòng hệ thống có chút căng thẳng, cho rằng cậu muốn nói một trăm nhiều hơn một ngàn.

Nó đang muốn lên tiếng bổ sung, Cố Thi cắn răng quay đầu nói, "Tỉnh ái khanh muốn nói trẫm phải cần cù tiết kiệm, trẫm mặc kệ, trẫm chính là rất ưu tú, rất xuất sắc."

Hệ thống phát hiện cậu không vui, nó rất kinh ngạc, [Cậu biết một trăm ít hơn một ngàn sao?]

"Trẫm cũng không ngốc."

[Ok, là tôi khờ.]

Cố Thi nhìn bản hợp đồng từ đầu đến đuôi, chuẩn bị ký "Trẫm, chuẩn."

Cậu vừa mới viết chữ "Nguyệt"*, Tỉnh Nguyên Hóa đã xoa xoa đầu cậu, nhắc nhở: "Ký lung tung hợp đồng sẽ không có hiệu lực."

*Trong chữ “trẫm” (朕) có bộ Nguyệt (月).

Cố Thi không tình nguyện viết xuống tên của chính mình.

Giường trong ký túc xá của hai người mỗi bên trái phải có một cái, nếu không có màn giường che lại căn bản là không có không gian riêng tư.

Cũng may có phòng tắm độc lập, nữ chính mỗi đêm sẽ lén lút ở trong đó cởi bỏ băng vải, buổi sáng lại đeo vào để cho chính mình thoáng khí một chút, nếu không sớm muộn gì cũng bị băng vải làm nghẹt chết.

Nhiệm vụ Cố Thi phải làm trong đêm đầu tiên là thành công cởi bỏ băng vải.

[Cậu cần phải cởi bỏ băng vải mà không để nam chính phát hiện. Lần đầu tiên nữ chính làm không có kinh nghiệm, thiếu chút nữa bị nam chính phát hiện bất thường. Cậu phải cẩn thận một chút, đừng để bại lộ cậu là nữ.]

“Nhưng trẫm đường đường là nam nhi bảy thước.”

Hệ thống chắp vá nói, [Ờm, vậy không thể để hắn phát hiện cậu ngụy trang thành nữ.]

Tới thời gian làm nhiệm vụ trong cốt truyện, Cố Thi chui vào phòng tắm. Cậu cởi bỏ băng vải, kéo lót ngực xuống.

Kế hoạch của cậu rất tốt, nữ chính thiếu chút nữa bại lộ, là bởi vì cô ấy có bộ phận sinh lý đặc thù, nhưng cậu không giống vậy, bộ phận đó của cậu là giả, có thể dễ dàng tháo ra.

Cậu cởi bỏ rồi tìm chỗ nào đó giấu đi, không mang theo ra ngoài, nam chính sẽ không phát hiện được dị thường.

Cậu vừa mới cởϊ qυầи áo xong, còn chưa có kịp giấu lót ngực silicon, cửa phòng tắm chợt bị người mở ra.

Tỉnh Nguyên Hóa đi vào chào hỏi với cậu, lập tức đến bồn cầu đi WC.

Bọn họ đều là nam, ở nhà vệ sinh công cộng đi tiểu cũng không có gian ngăn cách, vậy nên hắn cũng không quá chú ý phải tránh mặt.

Cố Thi cũng không cảm thấy có gì không đúng, cậu ở bệnh viện tâm thần đều cùng bạn cùng phòng đi vệ sinh.

Hệ thống chỉ có thể nhìn thấy mosaic*, nhưng phản ứng lại đặc biệt kịch liệt:

[Nữ chính sẽ trực tiếp nhìn chằm chằm à, thu tròng mắt lại cho tôi!]

*mosaic: làm mờ

Cố Thi rất nghe lời, cậu không tiếp tục xem, nhưng tinh thần có chút ủ rũ.

Hệ thống chần chờ nói: [Cậu sao thế? Bởi vì tôi hung dữ với cậu cho nên cậu không vui à?]

Cố Thi giấu lót ngực ra phía sau, không cam lòng nói: “Trẫm, hình như thua hắn.”

[Là cái tôi đang nghĩ à? Vậy không sai, không phải giống như mà cậu chính là thua rồi đó.]

Tỉnh Nguyên Hóa mặc quần vào chuẩn bị rửa tay, Cố Thi đứng ở bên cạnh bồn, hắn một bên rửa tay, một bên cùng cậu bạn nhỏ nói chuyện phiếm.

Do hắn cao nên khi nhìn từ trên cao xuống, lúc cúi đầu hắn thấy Cố Thi chắp tay phía sau, giống như đang che giấu cái gì đó.

Nó bị ngón tay bao lấy che khuất, bị đè ép đến biến dạng, hắn chỉ có thể nhìn ra cái đó có màu da.

Biểu tình Cố Thi rất bình tĩnh, giống như thật sự đã đem nó giấu kĩ rồi.

Bộ dáng ra vẻ trấn định của cậu quá thú vị, Tỉnh Nguyên Hóa cố nén không cười ra tiếng.

Tuy rằng không biết Cố Thi rốt cuộc đang giấu cái gì, nhưng không ngăn được hắn muốn hù dọa cậu.

Hắn khom lưng, ở bên tai Cố Thi thấp giọng nói: “Đừng giấu nữa, tôi nhìn thấy rồi.”