Chương 30: Bệ hạ, ta sai rồi!

Cô nghe phía dưới hô “Hoàng đế Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn tuế, Hoàng hậu nương nương thiên tuế thiên tuế thiên tuế”, không biết là vì sao, cô đột nhiên cười ra tiếng.

Liên Thành Dục nhìn cô nở nụ cười, không khỏi nhịn cười hỏi cô: “Nhan Hựu, nàng cười cái gì vậy?” “Thϊếp cười bọn họ chúc thϊếp ngàn tuổi, nhưng nếu thϊếp thật sự sống ngàn tuổi, vậy chẳng phải là thành lão yêu bà sao.” Nhan Hựu nói xong, nụ cười càng lúc càng xán lạn.

Liên Thành Dục nghe thấy cô nói như vậy, cũng không khỏi nở nụ cười: “Nói cũng đúng.”

Đối với chuyện tình cảm giữa Nhan Hoàng hậu và Bệ hạ, lan truyền nhiều nhất là trong khoảng thời gian Nhan Hựu mang thai, tất cả mọi người đều nói là lúc trước hỏi Tuân Vương điện hạ hoành đao đoạt ái, dẫn đến Bệ hạ và Hoàng hậu nương nương bị chia cách, Bệ hạ vì nương nương trở thành người đứng đầu thiên hạ, chỉ vì đoạt lại nương nương. Nhan Hựu nghe thấy bọn họ bàn tán xôn xao tám chuyện, chỉ cảm thấy dở khóc dở cười.

Đại thần trên triều đình ngay từ đầu đối với Nhan Hoàng hậu cũng vô cùng mâu thuẫn, luôn ngầm gọi cô là Yêu hậu, nhưng lâu ngày, bọn họ phát hiện người gọi là Yêu hậu này cũng không yêu lắm, cũng không để Bệ hạ đại hưng xây dựng cung điện, cũng không nói muốn ăn sơn hào hải vị gì phái người đi tìm, đối với những thứ này ở điện Ỷ Lan càng không có nhu cầu quá lớn, có thì có, không có thì không có, tựa hồ cũng không cưỡng cầu.

Ngược lại Bệ hạ dưới ảnh hưởng của nàng, tính tình hòa thuận rất nhiều, không hề động tay liền gϊếŧ người, cũng nghe được lời khuyên can nghiêm khắc, có một số đại thần phát hiện, nếu bệ hạ thật sự không nghe khuyên bảo, như vậy liền đi tìm Nhan Hoàng hậu, chỉ cần nói rõ ràng với cô, cô tất sẽ khuyên nhủ Bệ hạ.

Về sau, Nhan Hựu phát hiện, có rất nhiều đại thần đều thích tới tìm cô kể khổ, cô dở khóc dở cười, bị bọn họ làm cho phiền không chịu nổi, cuối cùng trực tiếp uống say mắng Liên Thành Dục một trận, tuy rằng cái giá phải trả là thắt lưng của cô thiếu chút nữa bị bẻ gãy, nhưng cuối cùng hắn cũng nghe được lời người ta nói.

Nhan Hựu và hắn ở bên nhau sáu mươi năm, năm cô 80 tuổi, cô nhắm mắt lại, hôm sau sau khi cô rời đi, Liên Thành Dục đã sắp xếp xong tất cả cũng khép mắt lại bên cạnh cô.

Giai thoại thâm tình giữa Hoàng đế và Hoàng hậu được lưu truyền rộng rãi, được hậu thế ghi lại, hơn nữa bởi vì mỹ mạo của Nhan Hoàng hậu, Tuân Vương hoành đao đoạt ái kia, lại càng là một đoạn phong lưu vận sự bị người ta tranh nhau thảo luận.