Chương 31: Ta chết trong văn BL

Trong không gian hệ thống, sau khi thanh trừ tình cảm, nhìn viên hổ phách màu lam kia, Nhan Hựu gặm một quả táo, cô thở dài một tiếng: “Liên Thành Dục đời này cũng không có bạo ngược vô đạo, hắn coi như là một vị minh quân đi.”

5252 gật đầu: [Đúng vậy, chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ, đạt được một trăm giá trị sảng khoái, hiện giờ ký chủ đã có hai trăm giá trị sảng khoái rồi, tiếp tục cố gắng.]

Nhan Hựu ừ một tiếng: “Tiếp theo chúng ta đi đâu?”

5252 có chút rối rắm, không nói gì.

Nhan Hựu dùng ngón tay chọc chọc cơ thể vừa trắng vừa tròn của nó: “Nói đi?”

5252 có chút lúng túng mở miệng: [Cô có nhớ Hách Liên Nạp không?]

Nhan Hựu cứng đờ.

5252 thấy cô cứng đờ, nó lộ ra một biểu hiện khó xử: [Hách Liên Nạp, emmm, nói sao đây, chỉ số hắc hóa của anh ta lên đến 99%, ký chủ, lần này, cô có thể gặp rắc rối lớn.]

Nhan Hựu gãi gãi đầu: “Có phải vì tôi làm gãy chân anh ấy không?”

Hách Liên Nạp, là một trong những nam chính cô sợ nhất, thời gian trước anh như ánh mặt trời vui vẻ ấm áp, thời gian sau anh lại u ám đáng sợ. Tuy nhiên lúc đó Nhan Hựu chỉ phụ trách công lược anh sau đó vứt bỏ anh, cho nên lựa chọn thời trung học của anh, khi đó Hách Liên Nạp, là thiếu niên ánh mặt trời mới nở rộ, cho nên cô công lược anh, giống như công lược các nam chính khác, chủ động xuất kích, làm nũng bán manh, lăn lộn cầu tình. Hách Liên Nạp cũng không phụ nỗ lực của cô, thành công động tâm, sau đó ở bên cô.

Nhưng sau khi ở cùng Hách Liên Nạp, Nhan Hựu mới phát hiện, không giống với các nam chính kia, anh vô cùng cố chấp và u ám, đáng sợ đến cực hạn. Sau khi cô và anh ở bên nhau, anh sẽ không cho phép cô liếc mắt nhìn người con trai khác dù là một cái, nếu cô khen người con trai nào hoặc là liếc mắt nhìn người khác một cái, thì ngày hôm sau người con trai kia sẽ xảy ra chuyện, không phải gãy chân thì là gãy tay, một lần hai lần còn có thể nói là ngẫu nhiên, nhưng lâu ngày, ai cũng biết là Hách Liên Nạp giở trò quỷ.

Trong nhà Hách Liên Nạp có quyền thế, trắng đen đều có hết, ai cũng không có cách nào chống lại với anh, anh tự tiện đổi toàn bộ người ngồi bốn phía Nhan Hựu thành nữ sinh, đi học lên xuống đều phái người đi theo cô, cô đi đâu cũng có người giám sát, mỗi ngày đi học đều có người theo dõi cô.

Không chỉ có thế, Nhan Hựu và anh yêu nhau chưa đầy một năm, anh liền cưỡng ép cô ngủ với anh, Nhan Hựu vừa khóc vừa nháo, đánh anh bóp anh cắn anh, đều không thể cản được anh, anh không chỉ ngủ với cô, còn cưỡng ép khắp nơi trên người cô, buộc cô tiếp nhận anh, kéo cô theo đến cùng, đến cuối cùng, cô cơ hồ bị Hách Liên Nạp làm cho sắp thành bệnh tâm thần, dù là như thế, giá trị sảng khoái của Hách Liên Nạp cũng chỉ có 80%.

5252 thấy cô gần như sắp sụp đổ, liền bảo cô sớm chấm dứt nhiệm vụ, bỏ Hách Liên Nạp, cũng không cần 100% giá trị sảng khoái của anh, cô làm theo, đề nghị chia tay Hách Liên Nạp, lại không ngờ những lời này vừa ra khỏi miệng, Hách Liên Nạp trực tiếp nhốt cô lại, lui vào trong phòng, giống như một đeo xích sắt trên cổ cô, còn lắp tám camera giám sát cô, mỗi lần cô và anh làm chuyện kia, sẽ bị tám cái camera giám sát kia ghi lại, xấu hổ lại đáng sợ.

Cô bị anh tra tấn đến gần như uất ức, cũng từ bỏ việc chia tay, sau khi Hách Liên Nạp nhiều lần xác nhận cô sẽ không rời khỏi anh, lúc này mới đồng ý thả cô ra ngoài.

Nhan Hựu bị anh tra tấn đến phát điên, một ngày nọ, khi Hách Liên Nạp dẫn cô ra ngoài du ngoạn, thừa dịp anh không chú ý, cô lén lái xe của anh đâm thẳng vào anh.

Chân Hách Liên Nạp bị cô làm gãy, anh nằm trên mặt đất, ôm chân mình sắc mặt trắng bệch, trong con ngươi tràn đầy sát ý đối với cô. Nhan Hựu nhìn thấy sát ý của anh, cô cười lạnh: “Không cần anh gϊếŧ tôi, tôi chịu đựng anh đủ rồi, bây giờ tôi sẽ chết, đời này chúng ta, vĩnh viễn cũng không bao giờ gặp lại nhau nữa!!!”