Quyển 1: Vườn trường nữ chính trọng sinh - Chương 18

Tần Tri Dã ôm Nam Hoan đi thẳng đến trước chiếc motor của mình, sau đó quàng chân thon dài của mình qua, để cô ôm chặt lấy eo mình và ngồi trước mặt cậu.

Chờ đến khi Tần Tri Dã chạy đến chung cư của mình, cậu mới phát hiện dường như Nam Hoan nóng lên, nhiệt độ trên mặt cao đến mức đáng sợ.

Thậm chí do cô nóng quá mức làm cả người đều ửng hồng.

Tần Tri Dã đặt Nam Hoan trên giường ngủ trong phòng mình, sau đó mở cửa để bác sĩ tư nhân mà mình đã gọi đến trên đường về nhà vào phòng.

Bác sĩ kiểm tra xong thì đưa ra kết luận: “Có lẽ hôm nay cô bé này đã chịu hoảng sợ quá độ, uống thuốc hạ sốt và ra mồ hôi sẽ khỏe lại thôi.”

Tần Tri Dã thở dài nhẹ nhõm một hơi, tiễn tác sĩ về.

Lúc này sắc trời đã chuyển sang màu đen, thế nên Tần Tri Dã bật chiếc đèn ngủ ở trong phòng, ánh đèn màu vàng nhạt tạo ra cảm giác mờ ảo.

Có một câu nói, người đẹp dưới ánh đèn, càng nhìn càng đẹp.

Tần Tri Dã ngồi xuống bên giường, sức chú ý bị Nam Hoan hấp dẫn hoàn toàn.

Tầm mắt của cậu từ mặt Nam Hoan lưu luyến dời dang đường cong mềm mại được chiếc mền mỏng che lại, nhất thời miệng đắng lưỡi khô.

Mình không làm gì hết, chỉ lấy một ít lãi trước.

Mới lướt qua đã ngừng lại đúng là quyết định sai lầm, Tần Tri Dã vừa thả cánh môi của Nam Hoan ra vừa nghĩ thế.

Tần Tri Dã giấu đầu vào hõm cổ của Nam Hoan, cảm nhận nhịp đập của động mạch cổ dưới làn da mỏng manh của cô.

“Thình thịch thình thịch.”

Dần dần tiếng tim đập của cậu như hòa làm một với tiếng tim đập trên người cô.

Tần Tri Dã hít một hơi thật sâu hương thơm ngào ngạt trên người Nam Hoan, sau đó cọ mặt vào cô cô.

Cậu nói khẽ: “Tôi dẫn cậu về để khám bác sĩ, còn dạy dỗ hai tên ngu ngốc kia thay cậu, dù tôi có thu lãi trước cũng không quá đáng đúng không.”

Dứt lời, Tần Tri Dã yên tâm lấy tai trái của Nam Hoan ở dưới chiếc mền mỏng ra ngoài.

Âm thanh khóa kéo mở ra “xoẹt” một tiếng, nghe cực kỳ rõ ràng trong căn phòng yên tĩnh lạ thường.

Tần Tri Dã nắm cánh tay của cô bao phủ lên con hàng đã hưng phấn từ lúc mới hôn môi của cậu.

Một thiếu niên cấp ba trong thời kỳ trưởng thành, toàn thân ngoài cốt khí ra thì chỉ có dươиɠ ѵậŧ của cậu là cứng nhất.

Tần Tri Dã thở hổn hển một tiếng, vì người minh thích sờ vào dươиɠ ѵậŧ của mình đã khiến cậu cảm nhận được một loại kɧoáı ©ảʍ khó có thể kìm nén.

Cậu vừa hôn lung tung lên gương mặt, cổ, xương quai xanh của Nam Hoan, vừa thẳng lưng đẩy eo vào lòng bàn tay của cô.

Bởi vì phấn khích quá mức nên mã mắt đã rỉ ra một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙, Tần Tri Dã thở gấp và bôi hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ đó vào lòng bàn tay của Nam Hoan.

Cậu cảm thấy đủ rồi, sau đó dẫn dắt bàn tay Nam Hoan nắm chặt côn ŧᏂịŧ đã cương cứng từ lâu của mình.