Quyển 1: Vườn trường nữ chính trọng sinh - Chương 35

Vương Tú lấy được tiền sau khi gặp Nam Hoan không bao lâu, bà ta cầm tiền đi đến sòng bạc gặp được người giam Lâm Đại Hùng.

“Trong thẻ này có 30 vạn, bây giờ có thể thả chồng của tôi chưa?”

Vương Tú cũng được coi là hạng người ở tầng dưới chót, hiểu rõ nhất chính là nhìn người, cho nên thái độ của bà ta đối với những tên côn đồ trong sòng bạc không sạch sẽ này cũng coi như là khiêm tốn.

Mấy người kia liếc nhau, không nghĩ tới nhanh như vậy mà Vương Tú đã đem tiền tới, sắc mặt đều có hơi kỳ lạ.

Trong đó có một người đi vào bên trong phòng, nhấn một dãy số.

Sau một hồi chuông, đầu dây bên kia truyền đến một giọng nam lạnh lùng.

Tần Ngân nhìn cái tên hiển thị trên điện thoại, đặt tập tài liệu xuống: “Sao, có chuyện gì.”

Tên côn đồ nuốt nước bọt, mở miệng nói: “Vợ của ông ta đem tiền tới, anh em của tôi lấy thẻ quẹt thử, bên trong có không ít tiền.”

Sắc mặt Tần Ngân đầy nghi vấn: “Nói là vẫn còn 50 vạn tiền lãi, kêu bọn họ trả lại.”

Nói xong Tần Ngân tắt điện thoại.

Anh đã cho người đi điều hai vợ chồng nhà họ Lâm, biết bọn họ đều là loại người không thể nào tiết kiệm tiền được, hiện tại số tiền 30 vạn này, rõ ràng là rất kì lạ.

Tần Ngân bấm số của trợ lý, trầm giọng nói: “Đi điều tra tài khoản của mẹ Nam Hoan, tôi muốn biết số tiền đó là từ đâu tới.”

Trợ lý bi ai ba giây vì Nam Hoan, thật sự không biết bị Tần Ngân để ý là chuyện tốt hay là chuyện xấu.

Dù sao dựa theo những gì trước mắt thì tuyệt đối không phải là chuyện tốt.

Bởi vì Tần Tri Dã không tiết chế chút nào, Nam Hoan ngủ một giấc đến qua thời gian ăn cơm chiều.

Tần Tri Dã lấy tinh dầu xoa bóp khắp người Nam Hoan, sau đó lặng lẽ rời khỏi phòng.

Trước khi đóng cửa lại, trong lúc lơ đãng đảo mắt qua cậu thấy chiếc điện thoại đang rung.

Tần Tri Dã không nghĩ nhiều, trực tiếp cầm điện thoại lên, ra khỏi phòng mới nghe máy.

“Con gái à, con lại giúp ba của con đi, bọn họ nói rằng chúng ta còn phải trả thêm 50 vạn tiền lãi nữa, thật sự là mẹ không còn cách nào đâu!”

Tần Tri Dã sống ở trong cái vòng này, đương nhiên biết rõ một số thủ đoạn, rõ ràng là vợ chồng nhà họ Lâm đắc tội với người ta.

Tuy rằng cậu đồng ý tiêu tiền vì Nam Hoan, nhưng không chứng minh cho việc cậu coi tiền như rác, tiêu tiền cho ba mẹ xấu xa của Nam Hoan, hơn nữa cậu cũng nếm được quả ngọt do Nam Hoan chủ động, hiện tại không cần lấy cớ này nữa.

Tần Tri Dã không nói gì, trực tiếp tắt điện thoại, sau đó để số điện thoại vào danh sách đen.

Cậu lấy điện thoại của mình ra, tìm được một cái tên trong danh bạ: “Có việc gấp, giúp tôi với, giúp tôi đưa ba người đi càng xa càng tốt, đợi lát nữa tôi sẽ gửi thông tin cho anh.”

“Cảm ơn.”

Cùng thời gian, một phần tài liệu được đặt lên trên bàn của Tần Ngân.

Xương ngón tay trắng bệch cầm lấy tài liệu, thể hiện ra chủ nhân của nó dùng sức lực lớn đến nhường nào.