Chương 3: Thần Tượng 3

Ninh Yến thu hồi ánh mắt, như thể khoảnh khắc phân tâm vừa rồi chưa từng xảy ra. Trợ lý bên cạnh giúp anh ngăn cách đám người.

“Xin lỗi mọi người, Ninh Yến chúng tôi còn có công việc khác, hôm nay đến đây thôi. Phiền mọi người tránh ra một chút, cảm ơn đã phối hợp!” Ninh Yến mỉm cười chào tạm biệt mọi người, không quên nhắc nhở họ chú ý an toàn, không cần chen lấn.

Mãi cho đến khi anh đi đến phòng làm việc trên tầng lầu, anh mới nhìn thấy bóng người đang đứng ở bậc thang trước đó.

Cô hướng về phía anh, nụ cười trong mắt bắt đầu nở rộ ngay khoảnh khắc anh xuất hiện. Tuy nhiên, cô khôn khéo vẫy tay chào trợ lý trước khi nhìn về phía anh.

Ôn Tử Xu nhìn nam chính trong truyện từng bước tiến về phía mình.

Đúng là nam chính, từ khuôn mặt đến thân hình, không có chỗ nào không phải là tuyệt tác của tạo hóa. Hơn nữa, khí chất của bản thân anh ta càng làm cho người ta cảm thấy lóa mắt. Ánh hào quang ngưng tụ trên người anh ta cũng không thể làm mất đi ánh sáng tự thân của anh ta.

Có một số người, sinh ra đã rực rỡ muôn vàn.

Nụ cười trên môi Ôn Tử Xu không thay đổi, nhưng không ai nghe được tiếng lòng của cô.

A Niên: Nam chính của chúng ta thật soái!

...

Hệ thống: Nam chính soái ca của cô đã gặp được nữ chính.

Giọng nói máy móc cứng nhắc của hệ thống không thể hiện bất kỳ cảm xúc nào, nhưng trong lòng A Niên lại vang lên một tiếng cười khẽ.

Cặp đôi nam nữ chính trong thế giới này là nam thần tượng nổi tiếng Ninh Yến và ảnh hậu tài năng Tống Noãn. Họ nên duyên từ một bộ phim điện ảnh, nảy sinh tình cảm và cuối cùng trở thành cặp đôi khiến giới giải trí ghen tị.

Theo mạch chuyện phát triển đến nay, Ninh Yến và Tống Noãn đã trải qua một thời gian hợp tác và trở thành bạn bè. Là một diễn viên chuyên nghiệp, Tống Noãn đã hỗ trợ Ninh Yến rất nhiều về mặt diễn xuất.

A Niên là một người làm nhiệm vụ kỳ cựu trong thế giới hệ thống, cô có thể tự động liên kết nhiệm vụ với thế giới được chọn từ kho nhiệm vụ và nhập vai các nhân vật trong cốt truyện để hoàn thành mục tiêu chinh phục cuối cùng.

Lần này, cô chọn nhiệm vụ "Nữ phụ nghịch tập công lược". Trong thế giới của nhiệm vụ này, phần lớn nhân vật là những nữ phụ vốn dĩ chỉ đóng vai trò pháo hôi. Dù luôn xuất hiện bên cạnh nam chính trước nữ chính một bước, nhưng họ không thể nào sánh được với nữ chính, và cuối cùng chỉ có thể cô đơn rời khỏi sân khấu. Nhiệm vụ chính của cô là giúp đỡ các nữ phụ có được tình yêu của nam chính, hoàn thành ước mơ không thể thực hiện được của họ.

"Đã lâu không gặp." Cô ngừng lại một chút, mới gọi tên anh, "Ninh Yến."

Ninh Yến dừng bước ở khoảng cách xã giao phù hợp nhất, nụ cười của anh phảng phất không có bất kỳ sự gượng gạo nào. Giống như việc giữa họ từng tan vỡ trong không vui, thật sự đã rất lâu rồi.

Anh nghĩ như vậy, nở nụ cười ôn hòa, "Đã lâu không gặp."

Khuôn mặt tuấn tú tao nhã của anh nở nụ cười, ở khoảng cách gần như vậy, càng khiến người ta say đắm. Chỉ tiếc, nụ cười ấy, cũng giống như nụ cười dành cho những người khác lúc nãy, không có gì khác biệt bởi vì cô. Người càng có vẻ ôn nhu thân thiện, càng khó có thể hạ gục phòng thủ trong lòng.

Trong câu chuyện này, Ôn Tử Xu ban đầu chỉ bị Ninh Yến thu hút và trở thành fan của anh. Nhưng sau đó, tình cảm của cô dần dần biến chất. Là một người kín đáo và nội tâm, tình yêu của cô cũng kiềm chế và trầm mặc. Thậm chí, cô không dám mơ tưởng đến việc có được anh.

Mãi cho đến khi câu chuyện kết thúc, mọi người đều nghĩ rằng tình cảm của Ôn Tử Xu dành cho Ninh Yến chỉ là sự yêu mến và tôn sùng của một fangirl dành cho thần tượng. Ngay cả bản thân Ninh Yến cũng nghĩ như vậy.

Tình yêu của họ, nhen nhóm từ những lần gặp gỡ xa xôi qua màn hình. Vậy lý do gì khi thời điểm đến gần, họ lại lùi bước?

“Cảm giác ở đoàn phim thế nào?” Ôn Tử Xu nhìn anh bằng ánh mắt lén lút, do dự nói: “Nghe nói đạo diễn rất nghiêm khắc.”

Ninh Yến nhận ra sự gượng gạo của cô, biết lý do của cô, nên anh không nhắc lại chuyện cũ, tránh làm cả hai bối rối.

“Ban đầu hơi khó làm quen, nhưng sau này quen rồi thì ổn.” Nói rồi anh cười, “Đạo diễn khá thoải mái, không quá nghiêm khắc.”

Cách anh ấy đối xử với người khác luôn như vậy, không quá nhiệt tình cũng không quá lạnh nhạt, không khiến người ta cảm thấy xa cách nhưng cũng rất khó để thân thiết hơn. Dường như trong con người anh ấy luôn toát ra một sự xa cách bẩm sinh.

Lần này Ninh Yến cố ý xin nghỉ ở phim trường để đến “trả nợ”, anh ấy rất bận rộn, chỉ nói vài câu xã giao, Ôn Tử Xu đã nhìn thấy bóng dáng người đại diện Lâm Kha cách đó không xa. Lâm Kha dường như muốn tiến đến thúc giục nhưng lại ngại ngùng vì có cô ở đây.