Giáo bá - Chương 1: Anh trai hay ba ba?

Tám giờ rưỡi tối, đồn công an đường Tân Kiều, thành phố Ninh Thủy.

Dư Thiên ngồi ở văn phòng cảnh sát nhân dân hút một hộp sữa bò, đôi mắt xuyên thấu qua cửa kính nhìn về phía đại sảnh bên ngoài. Mặt kính chiếu ra một đứa trẻ với khuôn mặt nho nhỏ và đôi mắt đen tròn tròn.

Bên ngoài rất náo nhiệt,hai người đàn ông uống rượu say làm loạn gần đó bị mang đến, bọn họ say đến không biết gì, trong đó một người thét to mắng tàn nhẫn, một người khác thì mềm như bùn, từ trên ghế trượt xuống, ngã xuống sàn co rúm, rồi khi người kia la hét động kinh thì chui xuống dưới ghế.

Hộp sữa trong tay bị hút hết, kêu lên tiếng ục ục. Dư Thiên từ trên ghế nhảy xuống, ném hộp sữa bò vào thùng rác.

Chị gái cảnh sát đi tới cười rộ: “ Ayza, bé ngoan!”

Chị ôn Dư Thiên đến sô pha, ngồi xổm trước mặt cô hỏi: “Tiểu Thiên, em nhớ bố mẹ tên là gì không?”

Dư Thiên không hé răng, chỉ dùng đôi mắt đen nhánh nhin chằm chằm chị.

Không tìm được tin tức từ cơ sở dữ liệu, không có người thông báo trẻ con đi lạc, hỏi đứa bé cũng không được gì. Chị cảnh sát nhân dân trong lòng bất đắc dĩ, sờ đầu đứa trẻ mà an ủi: “ Đừng sợ, cô chú sẽ nhất định tìm được ba mẹ cho Tiểu Thiên,con ở đây chờ một chút được không?”

Chị cảnh sát đưa cho Dư Thiên đồ ăn vặt khỏe mạnh đã cướp được từ đồng nghiệp, rồi dặn dò đồng nghiệp cùng phòng chiếu cố đứa bé.

Đối với đồn công an đường Tân Kiều mà nói, đứa bé đi lạc được người đưa đến đây ngoài lớn lên xinh đẹp cũng không có gì đặc biệt.

Nhưng đối với người này “ bé gái 2 tuổi thất lạc người nhà” chính mình đến nói,cô thực sự có thân phận đặc biệt.

Cô là người xuyên việt, còn mang cái hệ thống, lưng mang nhiệm vụ công lược người xuyên việt.

Ở bên người cô trôi lơ lửng một cái điểm ánh sáng màu xanh, đây là hệ thống của cô, theo như lời nó nói, danh hiệu của nó là 65.

Từ lúc Dư Thiên vào thế giới này, hệ thống 65 không nói quá một lời, giống như đã chết thật lâu. Giờ phút này ánh sáng màu làm nhu hòa kia đột nhiên lập lòe, giọng hệ thống 65 truyền đến.

[ Ký chủ, nhân lúc chưa cùng vai chính gặp gỡ, cô thật sự không suy xét đổi con đường công lược sao? Bên tôi có thể cung cấp miễn phí một cơ hội lựa chọn! Chúng ta lại đến một lần, được không?]

Câu hỏi cuối cùng có vẻ hèn mọn như vậy.

Dư Thiên nhìn ánh sáng nhỏ lập lòe, duỗi tay bắt nó.

Hệ thống 65 lóe lóe, trong giọng nói mang theo nhân tính hóa nghẹn ngào: [ Thôi xong, cô bị cơ thể này ảnh hưởng, giống như một đứa trẻ, chắc chắn sẽ không phối hợp tôi.]

Làm một cái công lược hệ thống, nhiệm vụ của nó là phụ trợ ký chủ đi các thế giới công lược nhiệm vụ người, được đến công lược người tình yêu, chờ tình cảm trị giá đến “ Yêu hơn cả sinh mệnh” liền tính nhiệm vụ thành công.

Nhưng là, lần này nó trói định kí chủ không đi tầm thường lộ.

Lúc mà nó trói định vừa tử vong không lâu Dư Thiên , báo cho cô nhiệm vụ, cô không thể hiện ra có thể xuyên qua sống lại mừng như điên, ngược lại giống như nhận đến thông báo tăng ca của cấp trên, mắt thường có thể thấy được uể oải hơn, lẩm bẩm: “ Vì sao đã chết còn muốn tiếp tục công tác.”

Sau khi dò hỏi được đến đáp án là thực sự không có cách nào cởi trói, cô hết hi vọng mà chấp nhận nhiệm vụ không thể không làm, nhưng tiếp theo, cô liền thao tác làm hệ thống 65 khϊếp sợ.

Đầu tiên, cô rút ra trúng thuốc quan hệ huyết thống từ lễ vật người mới.

Loại thuốc này ghi là [ Khi bạn cắm sừng nhiệm vụ đối tượng mà không muốn bị phát hiện, thuốc này có thể trợ giúp bạn đem đứa trẻ trong bụng con người khác biến thành con của nhiệm vụ đối tượng]_ là một khoản dùng để tránh hiểm khẩn cấp, sản phẩm tránh cho lật xe.

Nhưng ký chủ nó Dư Thiên , hai mắt vô thần nhìn chằm chằm thuốc quan hệ huyết thống ba giây,sau đó trực tiếp sử dụng thuốc ở cơ thể kia.

Ký chủ đổ bộ nhiệm vụ thế giới có hai phương thức, một loại là vào trong cơ thể mà người đó đã từ bỏ sinh mệnh, cách thứ hai là bịa đặt một thân thể không thuộc về thế giới đó.

Cách thứ hai không có phương tiện ở chỗ, ở một số xã hội pháp chế sẽ trở thành không hộ khẩu tương đối phiền toái. Hơn nữa tạo ra thân thể mới sẽ phải có kinh nghiệm, có khả năng nặn ra thân thể kì quái tạo thành ảnh hưởng sinh hoạt sau khi xuyên qua. Nếu nặn thân thể đứa trẻ thì không tránh khỏi bị tuổi tác ảnh hưởng thật sự biến thành tư duy trẻ con.

Giống ký chủ Dư Thiên nặn người hơi hơi thuần thục và phối hợp với thuốc quan hệ huyết thống, hệ thống 65 lần đầu tiên thấy.

Ở nó phát ra hò hét [Không cần!] cái thân thể bị nặn rất giống bé gái đã bị thuốc quan hệ huyết thống ảnh hưởng, có được 80% giống với công lược đối tượng.

“ Thế mà thành công,tốt quá.” Ký chủ tươi cười thõa mãn thật chói mắt.

[ Ký chủ! Cô đang làm gì vậy!]

Lúc đó hệ thống hoảng loạn đến hỏng mất, quá chân thật.

[Cô như vậy mà biến thành con gái của công lược đối tượng!]

“Tình yêu là yêu, thân tình cũng là yêu, yêu một người xa lạ cần lí do, nhưng yêu con cái của mình không cần lí do. Tôi không nghĩ công lược, quá mệt mỏi chỉ muốn nghỉ ngơi, làm con cái công lược đối tượng trực tiếp có thể nằm thắng, như vậy không tốt sao?”

Sau đó sự tình liền biến thành như vậy. Hệ thống không xác định được làm thế ” cảm tình giá trị” có thể dùng được hay không, nó chỉ có thể đi theo ký chủ không hề ý chí chiến đấu và nhiệt tình, thả xuống thế giới này.

Hai tuổi Dư Thiên không để ý đến hệ thống, chơi túi đồ ăn vặt trên bàn, thường thường xem đại sảnh bên ngoài.

Dư Thiên đã từng là người lớn xác thực bị tuổi của thân thể ảnh hưởng, nhưng cô còn nhớ rõ chính mình muốn làm gì, cô phải đợi nhiệm vụ đối tượng thế giới này đến. Hệ thống cung cấp thông tin, nhiệm vụ đối tượng Tại Dã sẽ xuất hiện ở đồn công an này vào buổi tối hôm nay.

Thân thể trẻ con đặc biệt dễ dàng buồn ngủ. Dư Thiên tựa vào sô pha mơ màng sắp ngủ lúc,bên ngoài đại sảnh, hai mươi mấy thanh niên mênh mông tiến vào.

Toàn là mười bảy tám chín tuổi thiếu niên, theo tuổi chắc là học sinh nhưng nhìn càng giống xã hội du côn.

“ Tất cả đứng đây, xếp thẳng hàng.” Có cảnh sát nhân dân nghiêm túc chỉ huy đám người trẻ tuổi cà lơ phất phơ đứng dựa tường.

Dư Thiên dụi dụi mắt xem qua,trong vòng vài giây liền chính xác tìm được nhiệm vụ đối tượng ở trong một đám thanh niên.

Quá nổi bật.

Anh rất cao, trung bình cao hơn nửa đầu so với người khác. Đẹp trai hạc trong bầy gà, tóc ngắn màu đen cực kì nổi bật ở màu tóc xanh đỏ tím vàng xung quanh.

Là một người mà ánh mắt đầu tiên nhìn thấy sẽ liên tưởng đến lạnh lùng cool ngầu hot boy trong các loại phim thần tượng và tiểu thuyết ngôn tình kinh điển.

Nhóm người này bởi vì đánh nhau ở phố ăn vặt gần đây mới bị mang đến đồn công an gần nhất để phê bình giáo dục. Cảnh sát kiểm tra giấy tờ tùy thân của từng người, yêu cầu trẻ vị thành niên đứng ra khỏi hàng để người thân đến đón.

Đám thanh niên ở quán ăn vặt uống vài lon bia rồi gan lớn tụ tập đánh nhau lúc này đã bị dọa làm tỉnh rượu, không ít người vuốt mồ hôi sau gáy.

Ở chỗ này cãi cọ ầm ĩ, có một vài người đứng ở hàng phía sau nhỏ giọng thảo luận: “ Làm sao đây, ngày mai phải đi học, chắc không phải thật muốn phụ huynh đến đón chứ!”

“Mẹ nó! Đám người kia muốn ăn đánh, xem lần sau tao…..!”

“Chứng minh nhân dân của tao đã thành niên, chắc không cần phụ huynh đến đón. Chỉ có tao và Dã ca tránh được một kiếp.”

“Mi đồ oắt con! Có phải là anh em không, còn vui sướиɠ khi người gặp họa!”

Thiếu niên tuổi trẻ nói nói, rồi không nhịn được dùng khủy tay công kích anh em tốt, nho nhỏ đùa giỡn.

Tại Dã không tham dự nói chuyện, anh liền đứng ở trung gian đám người, nhàm chán nhìn các khẩu hiệu quy tắc dán phía trước, lỗ tai nghe các loại âm thanh ồn ào, trên thực tế như đi vào cõi thần tiên .

Anh không sợ trường hợp như thế này, đánh nhau bị bắt với anh là chuyện cơm bữa, từ nhỏ anh không thiếu vì chuyện này mà bị tìm phụ huynh. Nhưng là anh cũng không để ý, bởi vì phụ huynh anh luôn vội vàng những chuyện quan trọng hơn, mặc kệ là anh đánh người khác vào viện hay là anh bị người khác đánh vào viện, bọn họ ra mặt số lần thiếu lại càng thiếu.

Bực thật, khi nào kết thúc.

Tí nữa muốn đi đâu? Về nhà? Không vể nhà cũng được, tìm chỗ chơi………trong đầu Tại Dã các loại ý tưởng vụn vặt tùy ý bay nhảy, bỗng nhiên xung quanh an tĩnh, quần của anh bị người lôi kéo.

Anh hoàn hồn, cúi đầu nhìn xuống, đối diện một đứa trẻ con thấp bé.

Quá nhỏ.

Đến ba tuổi chưa? Còn không cao bằng con chó nhà hàng xóm, tay cũng nhỏ đến kỳ cục.

Sau khi ý tưởng này hiện lên, Tại Dã mới đột nhiên phát hiện vấn đề. đứa trẻ này rất giống anh.

“Ê, này con nhà ai, sao tao thấy nó cùng Dã ca lớn lên giống nhau như đúc” Thiếu niên đầu con nhím bên cạnh ngạc nhiên nói.

“Đúng vậy, nhìn kỹ, giống thật, anh Dã, con cháu nhà anh sao lại chạy đến đây?”

“Bạn nhỏ, bé tên gì, đến đây đón anh Dã sao?”

Mấy nam sinh lặng lẽ vây quanh Dư Thiên.

Động tĩnh này lập tức làm cảnh sát chú ý, anh vừa nhìn đến đứa trẻ lạc đường kia chạy đến, ánh mắt dừng ở đứa trẻ và người thanh niên đứa trẻ lôi kéo qua lại , tạm thời dừng giáo dục mấy vị thành niên, gọi nữ cảnh sát đăng kí ở bên kia lại đây dò hỏi tình huống.

“ Cô nhìn kìa, thanh niên kia cùng đứa trẻ lạc đường có phải hay không rất giống nhau? Chắc là họ hàng, cô hỏi xem sao.”

Tạ Dã cùng vẫn luôn kéo quần anh Dư Thiên đều bị gọi vào văn phòng.

“Đứa trẻ này lạc đường ở gần đây, cậu là họ hàng của nó à?” nữ cảnh sát hỏi.

Tại Dã động động chân, tay căm túi quân không sao cả nói: “ Không quen biết.”

Nữ cảnh sát có vẻ không tin tưởng, rốt cuộc một lớn một nhỏ này đứng chung một chỗ, hoàn toàn chính là một khuôn ấn ra .

Ngược lại cô hỏi Dư Thiên , giọng nói nhu hòa rất nhiều:” Tiểu Thiên, con có biết anh trai này không?”

Dư Thiên lôi kéo ống quần Tại Dã, nói chữ rõ ràng: “Ba ba!”

Tại Dã : “…………”

Nữ cảnh sát: “…………..?”

Tại Dã : “Đừng gọi lung tung. ”

Anh cười nhạo một tiếng, dưới ánh mắt nghi ngờ của nữ cảnh sát nói: “ Tôi mới đủ 18 tuổi làm sao có thể có con gái lớn như vậy?”

Làm cảnh sát lâu như vậy trường hợp nào cũng gặp rồi, nữ cảnh nghĩ cũng không phải không có khả năng, lại hỏi Dư Thiên : “Tiểu Thiên, con có phải nhận nhầm người, có phải ba ba cùng anh trai này lớn lên rất giống?”

Dư Thiên lắc đầu, câu chữ rõ ràng: “Ba ba! Tại Dã!” Phiếu cơm! Coi tiền như rác!

Lập tức ánh mắt nữ cảnh sát xem anh chàng đẹp trai này từ hoài nghi biến khiển trách, ước chừng bao gồm ”tuổi nhỏ làm cho con gái nhà người ta sinh con thật không có trách nhiệm” ”Sinh con xong không muốn nuôi còn thái độ lạnh lùng làm như không quen biết thật là rác rưởi” “ loại người này cũng xứng làm bố”.

Tại Dã không nói lên lời, cậu tức giận đến bật cười, định lại giải thích một câu, nhưng nhìn đến Dư Thiên cậu có một suy đoán.

Anh lớn lên giống bố anh, đứa trẻ này lại lớn lên giống anh, chẳng nhẽ là con riêng của bố anh?

Anh cười lạnh, bỗng nhiên sửa miệng nói: “Tốt thôi, đây là em gái tôi, cùng cha khác mẹ em gái.”